Chân đã mỏi, lòng nghe thương nhớ lạ
Nhớ Mẹ, nhớ em, nhớ về tất cả
Tháng năm dài vẫn cứ lạnh lùng trôi
Hai chữ Tự Do cao quý nhất trên đời
Được viết vô duyên trước trại tù cải tạo
Hạnh Phúc chao ơi, chỉ là mộng ảo
Khát khao nhiều, nhưng có được gì đâu?
Buổi sáng nay nghe chim hót trên cao
Mường tượng về em - giọng vàng tiếng hát
Em đã xa xôi chân trời phai nhạt
Gót son nào khua động mãi trong tim
Nơi tôi qua có một rừng sim
Nhìn sắc hoa, nhớ màu áo em thuở trước
Em yêu dấu, có bao giờ quên được
Phút ban đầu ta mơ chuyện trăm năm
Buổi sáng nay sao lòng bỗng lạnh căm
Chén cháo vừa ăn, đã nghe đói lả
Theo bước chân người đi trong hối hả
Nhìn lại mình, vai đã rã rời vai ....
Nguyễn Kinh Bắc
Trại tù Katum, Tây Ninh 1976
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét