Chiều hôm biển nhớ ngậm ngùi
Sóng im vắng lặng bóng người buồn tênh
Lệ nhòa hồn đá chênh vênh
Đầu nguồn héo hắt lòng mênh mang sầu
Cuối nguồn có thấu niềm đau
Tình xa cách trở lạc nhau thật rồi
Kim Oanh
***
Cảm Tác:
Lạc Nhau
Biển nhớ chiều hôm cát ngậm ngùi
Sóng im bờ vắng nhớ khôn nguôi
Lệ nhòa hồn đá chênh vênh nổi
Phượng nhạt xác ve lặng lẽ trôi
Cuối bãi niềm đau sao thấu hiểu
Đầu nguồn héo hắt lúc chia phôi
Lời kinh xóm nhỏ cung trầm tỏa
Cách trở lạc nhau, mất thật rồi!?
Lộc Bắc
Sept21
***
(Ảnh: Sông Hương)
Bên Bờ Danube
Sông xanh, nắng nhạt, ngậm ngùi,
nằm phơi sương gió gót người buồn tênh.
Hồn ai nương sóng chênh vênh,
đã trăm năm tuổi siêu sinh chốn nào?
Trần gian chép lại nỗi đau,
số phần đày đọa, mất nhau thật rồi.
Sông-Hương
Sông xanh, nắng nhạt, ngậm ngùi,
nằm phơi sương gió gót người buồn tênh.
Hồn ai nương sóng chênh vênh,
đã trăm năm tuổi siêu sinh chốn nào?
Trần gian chép lại nỗi đau,
số phần đày đọa, mất nhau thật rồi.
Sông-Hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét