Ủ hương hoài cổ ngẩn ngơ buồn
Hơi hướm mùi quen ngây ngất hôn
Thuở ấy lời thơ vương nỗi nhớ
Giờ đây khúc nhạc thấu tâm hồn
Sương mai lãng đãng quay về cội
Nắng quái võ vàng tận đỉnh non
Thềm vắng đêm xuân lòng héo hắt
Sưong rơi lịm kín… xác hao mòn!
Kim Oanh
30.1.2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét