Tặng Kim Oanh
Có những mùa Giáng sinh đi vội vã,
Có những mùa Giáng sinh gieo nồng cả cuộc đời.
Tôi ôm tôi và ôm trái tim tôi,
Khóc giấu mặt sau từng trang nhật ký.
Mùa nắng, mùa mưa, mùa chói chang phượng vỹ
Rớt rơi đều trên bước nhỏ chân tôi.
Tuổi hoa niên ngây ngất vút bay rồi,
Khi kiểm lại, thấy mình không cất kỹ.
Em con gái thơm mùi hoa dạ lý,
Dưới khung trời, mây ngơ ngẩn trông mây.
Một thoáng về qua không buồn ở luôn đây,
Nên thơ dại nhốt mình trong thơ dại.
Về biển nhớ xuyến xao lòng con gái,
Bởi đời vui nên mãi gọi tên nhau.
Lỡ mùa xưa chan chứa nắng thay màu,
Còn ngưng đọng chút gì nơi biển mắt...
Nguyễn Đức Tuấn
Hứng bất chợt khi nghe bài Biển nhớ
Evening 03/28/2012
Hứng bất chợt khi nghe bài Biển nhớ
Evening 03/28/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét