Dây leo vào cõi tít mù
Lang thang nghe nặng như từ cõi xa
Ai đi về chốn phồn hoa
Lá vương đèn phố nhạt nhòa thước tha.
Lá trầu phơi ngọn đèn khuya
Nương theo ngọn gió ta bà thế gian
Thương con nước lũ trên ngàn
Mấy ai đong đếm hợp tan mấy lần ?
Trầu vàng có chút muộn màng
Sẽ cho hụt hẫng lỡ làng nhân duyên
Cố đi tìm lá trầu tiên
Gởi cho bên ấy về miền xa xôi.
Người vui cuối đất cùng trời
Lá ôm thân phận mỏn hơi cũng đành
Nhìn con chim hót trên cành
Mơ theo giọt nắng tung hoành đầu non.
Có nàng chim nhỏ yến, oanh
Ngập ngừng tiếng hót lầu son khóc thầm
Hè nóng bỏng đông lặng căm
Lá nay cằn cỗi tháng năm não nề.
Bao giờ người trở lại quê
Mương trầu xẻ rảnh nước về dưới ao
Để dành vôi - với quả cau
Thế là đủ bộ - têm nhau một lần.
Dương Hồng Thủy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét