(Bà Võ Thị Thoại))
Tặng Kim Phượng, Kim Oanh
"Mẹ ngồi ru con trên sợi tóc buồn
Gục đầu rưng rưng cha ứa lệ tuôn
Nhìn hoa trái đời sau người khác biết
Đời trước ra sao gốc rễ cội nguồn! *
Sanh Hăm Bốn, Mùa Xuân Quý HợiThiếu nữ quê Võ Thoại, Vĩnh LongCậu Sang trông thấy vừa lòngTrăng tròn ngỏ ý cầu mong nhận lời.
Mẹ vui vẻ về nơi quyền quýLộ ông Bang, giá trị vạn đồngTuổi còn thơ dại thong dongDạy rằng: “canh cứng”, mà không biết gì!
Nhưng bù lại nhu mì, hiếu thảoBiết lỗi lầm, gia giáo phận con.Mẹ cha thờ kính vuông trònThực hành độ lượng quanh thôn chẳng phiền!
Ngoài công dung, thêm duyên ngôn hạnh.Học giỏi giang, thế mạnh thông ngônGặp khi giặc Pháp bố ruồngNói năng đối đáp đối phương thuận lòng
Cuộc sống riêng, cùng chồng xây dựngKhi chung lưng, lúc đứng một mìnhNhững khi cuộc thế điêu linh.Một tay gánh vác gia đình. Mười con!
Sống ấm êm, ôn tồn nhẹ tiếngNhường nhịn nhau, mọi chuyện cảm thôngThủy chung, tôn trọng, yêu thươngNuôi con, dạy cháu, nêu gương đức dày
Chồng yêu thương, tự tay chăm sócMột tháng đau, nước rót cơm bưngTình lãng mạn, ý mặn nồngTrăm năm tới hạn cầu mong chung mồ!
Khi chiến tranh, con vô chiến trậnĐứa học hành, tinh tấn vào đờiNhà tan nước mất, viễn khơiLo toan vượt biển đến nơi an bình
Con bảo lãnh, gia đình đoàn tụTuổi tuy cao chí thú học hànhThầy, cô độ tuổi còn xanhMẹ cha dẫu vậy chân tình tương giao!
Cha lớn tuổi, cung cao sớm sủaChuẩn bị xong nhà cửa, mẹ vềLàm thêm “mộ gió” bụi treLà nơi cô Thoại lặng nghe tỏ tình!
Trời vào thu, lời kinh muốn họcĐược một câu… mệt nhọc nửa câu
Cha đi trước, mẹ theo sau.Từ bi vô lượng, thiên thâu Chúa trời!
Lộc BắcMai2022(*)trích từ bài Ngày Của Mẹ Không Quên Được Ba của Kim Phượng.---Điếu văn của Linh Mục Linh (trích)“Riêng cá nhân tôi, tôi rất cần gặp lại cụ, vì cụ còn một câu chuyện leo cây lý thú mà cụ định kể cho tôi nghe nhưng chưa có cơ hội. Xin tạm biệt cụ, hẹn ngày được vinh dự gặp lại cụ trên thiên đường của niềm hạnh phúc và bình an.Nếu có thể tóm gọn lại, thì cụ bà Võ Thị Thoại đã cuốn hút mọi người bởi vì cụ có một tấm lòng độ lượng chân thành:”Luôn hiếu thảo dâu, con - cha mẹChuyện sắt son riêng vẻ vợ - chồngDạt dào mẫu - tử vô cùngTấm lòng hiếu khách người dưng chí tình!Melbourne 24 - 9 - 2002Linh Mục Đinh Thanh Bình
"Mẹ ngồi ru con trên sợi tóc buồn
Gục đầu rưng rưng cha ứa lệ tuôn
Nhìn hoa trái đời sau người khác biết
Đời trước ra sao gốc rễ cội nguồn! *
Gục đầu rưng rưng cha ứa lệ tuôn
Nhìn hoa trái đời sau người khác biết
Đời trước ra sao gốc rễ cội nguồn! *
Sanh Hăm Bốn, Mùa Xuân Quý Hợi
Thiếu nữ quê Võ Thoại, Vĩnh Long
Cậu Sang trông thấy vừa lòng
Trăng tròn ngỏ ý cầu mong nhận lời.
Mẹ vui vẻ về nơi quyền quý
Lộ ông Bang, giá trị vạn đồng
Tuổi còn thơ dại thong dong
Dạy rằng: “canh cứng”, mà không biết gì!
Nhưng bù lại nhu mì, hiếu thảo
Biết lỗi lầm, gia giáo phận con.
Mẹ cha thờ kính vuông tròn
Thực hành độ lượng quanh thôn chẳng phiền!
Ngoài công dung, thêm duyên ngôn hạnh.
Học giỏi giang, thế mạnh thông ngôn
Gặp khi giặc Pháp bố ruồng
Nói năng đối đáp đối phương thuận lòng
Cuộc sống riêng, cùng chồng xây dựng
Khi chung lưng, lúc đứng một mình
Những khi cuộc thế điêu linh.
Một tay gánh vác gia đình. Mười con!
Sống ấm êm, ôn tồn nhẹ tiếng
Nhường nhịn nhau, mọi chuyện cảm thông
Thủy chung, tôn trọng, yêu thương
Nuôi con, dạy cháu, nêu gương đức dày
Chồng yêu thương, tự tay chăm sóc
Một tháng đau, nước rót cơm bưng
Tình lãng mạn, ý mặn nồng
Trăm năm tới hạn cầu mong chung mồ!
Khi chiến tranh, con vô chiến trận
Đứa học hành, tinh tấn vào đời
Nhà tan nước mất, viễn khơi
Lo toan vượt biển đến nơi an bình
Con bảo lãnh, gia đình đoàn tụ
Tuổi tuy cao chí thú học hành
Thầy, cô độ tuổi còn xanh
Mẹ cha dẫu vậy chân tình tương giao!
Cha lớn tuổi, cung cao sớm sủa
Chuẩn bị xong nhà cửa, mẹ về
Làm thêm “mộ gió” bụi tre
Là nơi cô Thoại lặng nghe tỏ tình!
Trời vào thu, lời kinh muốn học
Được một câu… mệt nhọc nửa câu
Cha đi trước, mẹ theo sau.
Từ bi vô lượng, thiên thâu Chúa trời!
Lộc Bắc
Mai2022
(*)trích từ bài Ngày Của Mẹ Không Quên Được Ba của Kim Phượng.
---
Điếu văn của Linh Mục Linh (trích)
“Riêng cá nhân tôi, tôi rất cần gặp lại cụ, vì cụ còn một câu chuyện leo cây lý thú mà cụ định kể cho tôi nghe nhưng chưa có cơ hội. Xin tạm biệt cụ, hẹn ngày được vinh dự gặp lại cụ trên thiên đường của niềm hạnh phúc và bình an.
Nếu có thể tóm gọn lại, thì cụ bà Võ Thị Thoại đã cuốn hút mọi người bởi vì cụ có một tấm lòng độ lượng chân thành:”
Luôn hiếu thảo dâu, con - cha mẹ
Chuyện sắt son riêng vẻ vợ - chồng
Dạt dào mẫu - tử vô cùng
Tấm lòng hiếu khách người dưng chí tình!
Melbourne 24 - 9 - 2002
Linh Mục Đinh Thanh Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét