Trời đã chuyển mùa. Cái lạnh vẫn kéo dài, dai dẳng. Nắng trên cao đang ngủ yên, chợt bừng lên sắc vàng nhung nhớ trong phút chốc, rồi sa sầm u ám đến quạnh hiu.
Đang là mùa Xuân, mùa của tươi vui, của chồi non, lá biếc, sao hiu hắt lạ thường. Phải chăng đang...cùng lòng người hòa nhịp điệu khoắc khoải, nhớ nhung!
Mình nhớ ai!?
Nhớ Má!
Những buổi ban mai, lầm lũi trong màng sương mỏng, băng qua những cội đào trước sân nhà, lần theo hai hàng đào dọc bên đường. Gió xuân mát mặt người. Hương hoa thoang thoảng bay trong gió. Chiều về, cũng trên con đường này, trên cành những nụ hoa nho nhỏ mới chớm, cùng lúc những cánh hoa vừa chao đảo lìa cành, đầy ắp cả mặt đường, thêm những cánh hoa nữa là đà mơn man khắp sân nhà.
Đi trên con đường với hương hoa ban sáng và đầy cánh hoa lót đường buổi chiều.
Mình nhớ ai!?
Nhớ Má!
Má chào đời vào mùa xuân. Mười sáu xuân xanh, má đã lên xe hoa. Và Má ra đi khi hoa xuân nở, của mùa xuân hai mươi mốt năm trước. Má có trở về ngắn ngủi trong mơ, nhưng đời Má luôn hiện diện như trong lời điếu văn đưa tiễn...
“... Vào đời vào đầu mùa Xuân, cụ từ giã cõi đời cũng vào một mùa Xuân. Phải chăng đời cụ mãi mãi là một mùa xuân cho mọi người?...”*
Vâng, Má đã mang mùa xuân đến... Và Má ơi, đêm nay lắng lòng nghe, một Chứng nhân từ xa xăm ấy, dù biết Má đang ở Thiên đàng nhưng không quên dâng lời kinh Lạy Cha, kinh Kính Mừng và kinh Sáng Danh cho Má.
Mong rằng con theo bước chân Má, mang mùa xuân đến...Chờ xem!
Ảnh: Kim Phượng
24.9 2023, Lần Giỗ Thứ 21
* Điếu Văn Của Linh Mục Đinh Thanh Bình
https://usagif.com/wp-content/uploads/gify/good-afternoon-usagif-12.gif
Trả lờiXóa