Xướng:
Giao Mùa
“Yết hậu”
Cuốc chiều lên giọng giữa mênh mang
Đìa cạn sen khô ngậm lỡ làng
Nắng mỏng khói giăng bờ quạnh quẽ
Tàn.!
Thu bón lầm than giữa đoạn trường
Mùa dầm khốn quẫn với thê lương
Lăm le bão lũ cầm điêu đứng
Thương!
Hạ quăng hừng hực bỏ đi rồi
Tiễn biệt ve rung điệu rã rời
Đường cũ thu lay cành lả tả
Ôi!
Như Thị
***
Các Bài Họa:
Tổ Quốc nặng tình vai gánh mang
Từ anh giã biệt chốn thôn làng
Hy sinh tuổi trẻ mong chinh chiến
Tan!
Xót người lính trận chốn sa trường
Lạnh lẽo núi rừng chỉ ít lương
Đói khổ chẳng màng mong Quốc ấm
Thương!
Hạ lửa bùng lên đất nước rồi
Quê hương nhiễu loạn phải chia rời
Em xa biệt xứ anh tù tội
Ôi!
Kim Oanh
***
Ngẫm
(Tặng Kim Oanh!)
Cố Quốc nằm lòng-nghĩa nặng mang
Bấy nay bằn bặt...nhớ Quê Làng!
Loạn ly,... đã tiễn mùa chinh chiến
Tan!
Ai thấu tình ai...lính chiến trường...
Tuổi xanh tận hiến! Dạ hiền lương.
"Nước sông công lính"...đời khôn thấu??? *
Thương !!!
Họa,phúc, rủi, may...cũng đã rồi,
Quê Hương cách trở-dạ không rời!
Thương đời !...đâu biết đời thương lại?...
Ôi!...
Nguyễn Huy Khôi
* "Nước sông công lính" - Tục ngữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét