(Từ Bụi Thu Cuối Cùng của Hoài Tử)
Gom hết bụi mùa thu đi hoang
Đấp thành bia mộ nhốt bóng chàng
Ba trăm sáu mươi lăm ngày ngủ
Thu quật đáo vàng xoáy không gian
Êm êm gót hài gió nhẹ lay
Về thăm chốn cũ nắng ngủ ngày
Dưới gốc cây già rừng xanh lá
Trổi khúc giao mùa tiếng chim ca
Đường cũ tình xưa in dấu chân
Xa nhau biền biệt mộng rất gần
Bụi lá im im chờ mưa tắm
Thắm đậm hương thừa ... đợi trăm năm
Tiếng ai vẳng vẳng tận đâu đâu
Nơi đây nghe rõ tiếng than sầu
Cửa người rộng mở đừng đóng nhé
Gió khẽ gót hài chung nỗi đau
Gom hết bụi lá về ấp yêu
Thắp lên trăng sáng đốt tiêu điều
Rừng cỗ đêm nay hương rất lạ
Gió quyện mùa về người với ta.
Kim Oanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét