Dạo:
Lá xanh rơi rụng bên đàng,
Lá vàng ở lại ngỡ ngàng nhớ thương.
Cóc cuối tuần:
Tiễn Người Em Hướng Đạo
(Đau buồn tiễn biệt Lê Thanh Bảo-Trân,
người em yêu quý của gia đình Hướng Đạo
Văn Lang, Nam California)
Bảo-Trân hỡi, đời mới vừa quá nửa,
Việc còn nhiều, sao nỡ sớm ra đi,
Để chồng con đau đớn khóc chia ly,
Và bè bạn phải sầu bi nhỏ lệ.
Tuổi bốn tám, xuôi tay còn quá trẻ,
Bỏ hai đàng cha mẹ lại nơi đây.
Bao lá vàng còn đeo đẳng trên cây,
Lá xanh đã vội bay về thiên cổ.
Rồi mai mốt trên đường đời gian khổ,
Con thơ rày khốn khó biết nhờ ai,
Dù người thân có hết dạ quan hoài,
Chẳng lấp nổi chuỗi đêm dài vắng mẹ.
Còn đâu nữa những tháng ngày vui vẻ,
Ra công viên dạy bầy trẻ múa ca,
Hoặc theo Đoàn đi cắm trại nơi xa,
Hay thích thú đầu năm ra Chợ Tết.
Âm dương giờ cách biệt,
Người bất ngờ giũ hết nợ trần gian,
Bỏ lại đây bao thương nhớ ngút ngàn,
Để thui thủi một mình sang bến lạ.
Ơn cha mẹ, tưởng có ngày đền trả,
Đâu ngờ trời nghiệt ngã tạo đau thương,
Bắt con đây phải xuôi nẻo đoạn trường,
Chưa báo hiếu đã giữa đường gãy gánh.
Nghĩa chồng vợ bao năm trường sát cánh,
Tưởng suốt đời được ấm lạnh bên nhau,
Đau đớn thay, đời lắm chuyện cơ cầu,
Đứa tiên cảnh, đứa buồn đau cõi thế.
Tổ ấm cũ, ai âm thầm nuốt lệ,
Vừa làm cha, vừa làm mẹ nuôi con,
Cố ém đi bao thương nhớ mỏi mòn
Để gắng sức lo vuông tròn trách nhiệm.
Kẻ ở lại giờ chỉ còn kỷ niệm
Thay thế người vừa vĩnh viễn chia tay.
Dẫu đêm ngày chịu trăm nỗi đắng cay,
Gắng đi trọn kiếp lưu đày lữ thứ.
Dù vẫn biết có sinh là có tử,
Vẫn nát lòng khi tin dữ chợt hay.
Sẽ không còn gặp nhau nữa nơi đây,
Bảo-Trân hỡi, từ nay đành vĩnh biệt.
Trần Văn Lương
Cali, 11/2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét