Thứ Hai, 30 tháng 9, 2019

Đẹp Sao!

 

Đẹp Sao!

Tình Cha nghĩa Mẹ đẹp sao
Mẹ thao thức hát ca dao canh tàn
Gian lao khổ nhọc Cha mang
Mong con hạnh phúc vô vàn giấc say!

Kim Oanh 
(Bài Họa)

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2019

Biển Vắng Tình Em - Nhớ Người


(Họa Sĩ Nguyễn Sơn)

Xướng:
Biển Vắng Tình Em

Biển vắng van khóc âm thầm
Hải âu khàn gọi biệt tăm bóng người
Tình em nức nở tàn hơi
Thiên thu hoá đá mộng đời trăm năm!


Kim Oanh
Melbourne 9/2019
***
Họa:
Nhớ Người

Mưa rơi tí tách thì thầm
Nhìn bong bóng nước sủi tăm, nhớ người
Nhớ chàng tay nắm truyền hơi
Nhớ bờ vai ấm bạn đời tháng năm


Duy Anh

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2019

Thơ Tranh: Nét Xuân

Chị Minh Giang ơi, em Mừng Sinh Nhật chị tuy muộn nhưng em hy vọng chị sẽ luôn an nhiên, vui khoẻ và có những sáng tác hay nha chị.
Út Kim Oanh


Thơ: Đỗ Thị Minh Giang
Thơ Tranh: Kim Oanh

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2019

Nhớ Long Hồ



Thu đi thu lại gió im lìm,
Về xóm quê làng vẵng tiếng chim.
Bỗng thấy lá rơi sầu ướt đẫm,
Nhớ nhung thu trước bóng trăng tìm.
Đến đông sao thấy sân đầy lá,
Long phụng chia lìa tin vắng im.
Hồ hải kiếp sinh rong duổi bước,
Dáng em giờ chiếm trọn con tim..


Hồ Nguyễn
(20-9-2019)

Thứ Năm, 26 tháng 9, 2019

Học Ăn - Học Nói

 
(Kim Phượng là cô bé trong vòng tay ôm của má)

"Phượng, con ăn mít phải không con? Má hỏi vì miệng tôi còn thơm mùi mít."
"Tại ai quẹt mít lên miệng của con."


Còn nhỏ, mới 3, 4 tuổi đầu mà tôi biết nói dối rồi. Câu nói dối ấy không làm má giận, nhưng cho tôi biết tai hại thế nào về sự nói dối. Má còn ôn tồn giải thích, đang bệnh, tôi không nên ăn mít, sẽ bị “nặng bụng vì khó tiêu”. Và má hứa khi nào tôi hết bệnh sẽ cho ăn.

Thời gian chờ đợi cũng trôi qua, bệnh tình rồi khỏi hẳn…
- Má con khoái ăn mít.
Má nhìn tôi, mỉm cười, ngồi xuống đối diện với tầm mắt và nắm lấy tay tôi.
- Tiếng “khoái” nghe không hay mà con hãy nói “thích”. Với lại, là con gái con càng không nên nói tiếng đó.
Một đứa trẻ, được hứa cho ăn, chỉ cần nói “thích” thay cho tiếng “khoái” thì vâng lời là chuyện dễ. Từ lần tiếng “khoái” thoát khỏi đầu môi tôi, má dạy tôi những tiếng thanh tao, lễ phép và lịch sự hơn. Nói phải biết thưa biết thốt, tiếng dạ tiếng thưa đặt đầu và ngôi thứ của người mà mình tiếp chuyện cần đặt sau cùng để câu nói nghe nhẹ nhàng hơn.

- Phượng, con ăn cơm chưa vậy con?
- Dạ con ăn rồi má.
Tiếng “chi” thay thế cho “gì”…
- Phượng có nghe má nói không con?
- Dạ má nói cái chi má? Đó là lời đối thoại được má chỉ dẫn.

Có những tiếng rất bình dân, dùng hàng ngày má không quên, như tiếng “đi tiểu”, “đi tiêu” thay cho việc tiểu tiện mà nhân gian thường hay sử dụng.
Ngoài ra, quan trọng hơn, dù là trai hay gái, má tôi cấm ngặt không cho nói. Đó là tiếng “quá đã”.

Bây giờ tôi là mẹ của 3 đứa con, với thói quen từ lúc nhỏ, nên ngay cả với bạn bè hay các con, tôi vẫn dùng ngôi thứ mà mình đang tiếp chuyện để đặt ở cuối câu.

- Phượng, mầy nhớ hồi còn nhỏ, đi đâu tao với mầy cũng dành ngồi phía trước hôn? Đó là câu nói Mỹ Hạnh bạn thời Tiểu học của tôi, hay nói khi nhắc lại chuyện cũ.
- Nhớ chớ sao không nhớ mậy!
- Mẹ con ăn bánh này được không mẹ? Các con đã hỏi.
- Ờ ăn đi con.

Chữ “mậy”, chữ “con” được áp dụng, là những gì má tôi đã từng dạy qua.
Lúc các con còn nhỏ, tôi cũng dùng chữ “chi” với chúng:
- Con ăn chi?
- Con hỏi chi?

Các bạn đến nhà chơi, cười mà rằng, sao tôi nói chuyện với con mà lễ phép quá, nhưng tôi lễ phép với con là để giáo dục cho con noi theo.
Giờ phút này, với từng tuổi đầu này, trong trò chơi bút mực cùng các bạn bè trên trang Web hay Blog. Mỗi lần đùa cho câu chuyện thêm vui, khi tôi dùng chữ “quá đã” thì tôi đều mở ngoặc và đóng ngoặc...(Chữ này má tui không cho nói.). Vui thật, nhưng là tôi tự nhắc nhớ chính mình.

Má không còn nữa, đã 17 năm vắng bóng, nhưng những lời dạy dỗ đơn giản nhất của thời thơ dại, đến nay tôi vẫn không quên.
Ơn ấy như trời như biển, tôi muốn đền đáp công dưỡng dục sinh thành, thì nay không thể được. Có chăng, những lời vàng ngọc ấy, cố gắng trao truyền cho con cháu đời sau để chúng noi theo. Trao truyền bằng cách nào đây? Thật khó cho tôi, sống trong một xã hội đầy vật chất này và mớ kiến thức của mình quá nhỏ nhoi so với sự hiểu biết của chúng. Nhưng tôi phải, vâng tôi phải...phải cố gắng.

Cây có có cội, ra hoa, kết trái và tỏa hương. Cây đời cũng vậy, lời nói tốt thốt ra như hoa trổ trên cành, làm điều tốt như nụ được kết trái, suy nghĩ tốt, đấy là hương tỏa từ hoa quả.
Cuộc đời tôi không êm ả, con người tôi không toàn mỹ và những cố gắng của tôi không như ý, nhưng chắc chắn một điều, tôi luôn cố gắng…

Điếu Văn “Lời Cuối Cho Cụ Bà Võ Thị Thoại”của Linh Mục Đinh Thanh Bình trong ngày tiễn đưa má, phải chăng đó là lời thay má nhắc nhở cho các con cháu của má.
“Cảm ơn cụ bà đã để lại cho cuộc đời những người con, dâu, rể, cháu chắt. Họ sẽ là những chứng nhân đích thực của cách sống độ lượng Võ Thị Thoại, để người khác khi nhìn vào hoa trái đời sau sẽ biết giá trị của cội nguồn đời trước.”*

Má ơi, thì ra… “khi nhìn hoa trái đời sau sẽ biết giá trị của cội nguồn đời trước.”. Nhìn con để biết côi nguồn của mình như thế nào ư!? Con là một trong những nhân chứng đích thực đó ư!?

Tôi nghĩ cây đời tôi bám trên đất lạ, chắc chắn rằng tôi sẽ cố gắng và luôn luôn cố gắng. Đó là cách báo hiếu hữu hiệu nhất mà tôi có thể đền đáp cho má.

Kim Phượng
Tưởng nhớ Giỗ thứ 17 ngày 24- 9-2019
* Điếu Văn Của Linh Mục Đinh Thanh Bình Trong Ngày Tiễn Đưa Má.

Thứ Tư, 25 tháng 9, 2019

Đơn Giản Tuổi Già


(Ba Má & 10 đứa con - Trung Ngãi 1961)

Lúc về già nhận ra điều đơn giản
Thương Mẹ Cha đâu quản dặm đường xa
Mồ yên mã đẹp chưa màu nở hoa
Lắng nghe tiếng vọng là quà Cha Mẹ

Lời Cha Mẹ dạy vô tình xem nhẹ
Học chuyên thành tài sẽ sớm tương lai
Trí, đức, nghĩa, tình, xây giúp ngày mai
Cuộc đời ngắn nhưng dài gian khổ gặp

Giỏi nhịn nhường, rộng lượng chôn cố chấp
Giỗ Mẹ Cha không thắp nén hương đau
Không quà, trái ngọt, mâm đầy, cỗ cao
Lễ nghi khuôn phép nào màu thôi bỏ

Cốt Mẹ Cha từng về nơi sương gió
Có tiếc thương nấm cỏ cũng dần trôi
Rồi thời gian nhanh tóc bạc da mồi
Miền miên viễn ta ngồi suy nghĩ lại

Lời Mẹ Cha mang điều hay lẽ phải
Từ tốn bàn chậm rãi nói yêu thương
Bầu sữa ngọt xưa nào có hoang đường
Từng giọt khổ vô dường nuôi con lớn

Tuổi già có thú gì hơn
Điều đơn giản nhất! Dẹp hờn oán than
Dăm ba chuyện vặt vãnh chẳng nên màng!

Pleiku 14-8-2010
Lê Kim Hiệp

Thứ Hai, 23 tháng 9, 2019

Vương!


(Melbourne 5/12/1987)

(Thương yêu về Ba Má - Giỗ Má lần thứ 17 - 24/9/2019)

Suốt đời Ba vẫn gọi Mình
Thiết tha Má cũng thuận tình Mình ơi!
Đến giây phút cuối chẳng vơi
Quyết không xa cách về Trời chơ vơ

Nghĩa tình chẳng thể ơ hờ
Mộ chung một nấm đợi chờ thiên thu
Chia nhau ấm lạnh mưa mù
Thiên Đàng hương quyện ẩn mờ khói sương

Cõi trần ngắn ngủi trọn thương
Tử quy vinh phúc hồn vương đậm tình


Kim Oanh




Thơ: Lê Kim Hiệp
Phổ Nhạc & Tiếng Hát: Tịnh Hiếu
Hòa Nhạc: NPĐ...
Thực Hiện: Kim Oanh


Công Cha


(Tranh Ngọc Chánh – Công cha)
Đề Thơ: Công Cha

Ngắm Thái Sơn vời vợi
Mây bao phủ trập trùng
Nhớ công cha nặng gánh
Vì con trải gió sương... 

Hoàng Xuân Thảo
***
Y Đề

Lìa quê xa diệu vợi
Rừng núi hiểm trùng trùng
Tự do Ba đánh đổi
Đội nắmg khoác mù sương.

Kim Oanh


Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2019

Em Và Chim Hải Âu


(Biển Hè: Em Và Chim Hải Âu - Họa Sĩ Nguyễn Sơn) 

Đề Thơ: Em Và Chim Hải Âu

Em: gái trong khung cửa
Tôi: cánh chim hải âu
Biển hè một lần gặp
Triền miên một kiếp sầu…

Hoàng Xuân Thảo
***
Đề Thơ: Gọi Tình...

Tà dương biển sóng gọi tình
Em bơ vơ đứng tượng hình ngóng ai
Hải âu chia sẻ sầu vây
Mà người vỗ cánh tung bay phương nào?

Kim Oanh
Melbourne 9/2019

Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2019

Giấc Mơ Hoa - Giấc Mộng Đẹp



Giấc Mơ Hoa

Đêm mơ áo tím thoáng về,
Lả lơi trong gió vân vê tay ngà.
Thướt tha dáng ngọc đôi tà,
Nghê thường vũ khúc Tiên sa giáng trần.
Ngẩn ngơ nguyệt bạch cúi gần,
Nhẹ hôn lên đóa tầm xuân nụ tình.
Thẹn thùng đôi cánh môi xinh,
Luyến lưu hoa mộng lung linh giấc nồng.

Kim Oanh
***
Chuyển Thể Thơ Đường:

Giấc Mộng Đẹp

Đêm nằm giấc ngủ đắm đê mê,
Mộng đẹp đâu đâu bỗng hiện về.
Tha thướt dáng ai đi ẽo lã,
Thất thần tim tợ đập tê tê.
Ngẩn ngơ nàng Nguyệt ganh nheo mắt,
E thẹn hồng vươn cánh kéo trề.
Mộng đẹp lung linh ai có biết,
Trơ hồn ta đắm giấc hôn mê.

Hồ Nguyễn
(19-9-2019)
***
Giấc Mơ Tiên

Đêm khuya một thoáng mộng về
Thấy cô tiên nhỏ dáng vê thân ngà
Gió lay cánh áo rộng tà
Bước chân yểu điệu...sương sa xuống trần
Từ từ nàng tiến lại gần
Say nhìn như đóa mai xuân hữu tình
Lả lơi với nụ cười xinh
Đặt môi hôn....bổng giật mình...mộng tan

songquang
20190920

Thứ Tư, 18 tháng 9, 2019

Đóa Vô Ưu (Cảm Tác)


Giữa dòng người thản nhiên bước vội
Dưới cội Vô Ưu tha thiết cầu
Nhiệm mầu Đức Phật bao dung
Mang phiền muộn gửi hoa rơi rụng...

Hoa Vô Ưu ươm nắng chan hoà
Xua nghiệt ngã tan vào lòng đất
Mang thanh thản quên ngày tất bật
Nhuộm thấm tình màu đất mới tinh

Hoa Vô Ưu rực rỡ cuộc tình
Say lòng bao lứa tuổi học sinh
Kết tim yêu trung trinh hy vọng
Mơ một ngày ước mộng tròn đôi

Nhặt cánh hoa lòng những bồi hồi
Ngày tháng mộng mênh mang nỗi nhớ
Yêu làm sao Vô Ưu hoa nở
Bừng giữa trời rực rở tình xanh

Những bông hoa mong manh trong gió
Đáp nhẹ nhàng xuống mặt hồ xanh
Cánh long lanh soi mắt ngoan hiền
Anh bơi lội trong triền sóng mắt.

Tóc em dài lay lay hương gió
Anh kết thương cài đóa Vô Ưu
Vàng mùa hoa yêu vội hơi thu
Lưu luyến phút tình vu vơ ấy


Kim Oanh
***

Cảm tác Đóa Vô Ưu của Kim Oanh theo thể thơ Song Thất Lục Bát

Đóa Vô Ưu

Ngồi dưới bóng cây Vô Ưu mát
Khách phương xa tâm phát nguyện cầu
Từ bi pháp Phật nhiệm mầu
Theo hoa buông bỏ nỗi sầu rụng rơi

Đem thanh thản làm vơi tất bật
Nghiệt ngã tan vào đất chan hòa
Nắng lên vàng thắm màu hoa
Vô Ưu như thể giao thoa đất trời

Người khách ấy một thời cắp sách
Tuổi học trò cung cách ngây thơ
Vô tư nhưng chẳng làm ngơ
Hoa cài tóc mượt đơn sơ tình đầu

Vô Ưu chẳng phải đâu cũng có
Hoa bay bay theo gió vào chùa
Tình ta trong sáng bốn mùa
Hồn nhiên hai đứa nói đùa : "có duyên"

Ký ức đẹp còn nguyên trong trí
Chuyện tình xưa giờ chỉ là mơ
Nhớ ai về viết vần thơ
Xả buông phiền lụy v
n vơ hồng trần

Duy Anh
16/9/2019

Thứ Ba, 17 tháng 9, 2019

Trăng Và Thuyền


(Trăng Và Thuyền – Hoạ sĩ: Khuyết Danh)

Đề Thơ: Trăng Và Thuyền

Đêm đêm Trăng rót đều Thuyền
Sao Thuyền than thở vẫn thèm khát Trăng?
Đầy khoang loang loáng ánh vàng
Sao Trăng hờn giận trách rằng Thuyền vơi?

Hoàng Xuân Thảo
***
Sông Trăng

Từ thuyền tách bến xa bờ
Trăng buồn vò võ dõi chờ người hay
Thu tàn đông lạnh gầy vai
Bên dòng sông khát khao say giấc nồng

Kim Oanh


Thứ Hai, 16 tháng 9, 2019

Hoa Vô Ưu - Vô Ưu



Hoa Vô Ưu

Hoa Vô Ưu rực rỡ cuộc tình
Say lòng bao lứa tuổi học sinh
Kết tim yêu trung trinh hy vọng
Mơ một ngày ước mộng tròn đôi

***
Vô Ưu

Hoa Vô Ưu giữa môi mình
Một thuở đắm đuối với tình nồng say
Rồi một ngày em chia tay
Bỏ anh ở lại nơi đây ta bà
Hoa Vô Ưu vẫn mượt mà
Nơi tiên cảnh còn thiết tha hồi nào?
Em ơi đất rộng trời cao
Anh cần có em trăng sao xum vầy

Đồ Cóc

Thứ Bảy, 14 tháng 9, 2019

Lạc Phiếm



Thơ tràn tuôn làm tim đây nhức nhối
Cung lạc rồi phiếm rối nhịp đàn sai
Khúc nhạc tình dang
 dở mộng bay
Có phải vì... em là con gái

Đêm đêm chăm chỉ giả học bài
Thầm đợi bóng ai ngoài khung cửa
Dòng suy tư hồn say nghiêng ngửa
Bởi vì tình ai dựa mãi tim ai

Sáng nay vào lớp chẳng thuộc bài
Đứng chào trước bảng chợt mi cay
Nước mắt chực rơi lòng chối cãi
Không! Nhất định lòng chẳng yêu ai

Về phép, ngóng dài theo mấy lượt
Mộng sim rừng tóc mượt cài hoa
Song đôi bóng ngã Gia Long bước *
Áo trắng nhuôm màu áo trận xa

Khung trời mộng xưa đ
ã vụt bay
Ngồi đây mê mãi giấc mộng dài
Bài tình ca xa ngoài tầm với
Tiếng vọng gót giày? Tiễn bước ai!

Kim Oanh
* Trường Tống Phước Hiệp trên đường Gia Long

Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2019

Về Thăm Quê Ngoại

Phần Mộ Dòng Họ Võ 
Rạch Bàng, Xã Mỹ Cẩm, Quận Càng Long, Tỉnh Vĩnh Bình.


Trên chuyến xe về thăm quê ngoại 
Đường gập ghềnh cát bụi mù bay 
Ngọn gió đồng thơm hương lúa mới 
Ngổn ngang lòng nhớ ngoại mi cay 

Người thân đón cảnh vui như hội 
Môi mắt cười sao lệ rưng rưng 
Nghe xót xa trong từng cảnh lạ 
Ngoại còn đâu kịp bước ra mừng 

Theo chân cậu viếng thăm phần mộ 
Lòng đất kia ôm ấp nắm xương 
Trái tim con tưởng chừng tê dại 
Ngoại ngoại ơi sinh tử lẽ thường 
(Kim Phượng)


Ông Ngoại


Bà Ngoại (Mãn phần tại Kansas City - Hoa Kỳ)










Thơ & Ảnh: Kim Phượng
Lập Mộ: Cậu Bảy Võ Thành Thái
Tháng 11 năm 2011

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2019

Anh Đoàn Chính Đã Ra Đi!


Theo 1 bài viết đã lâu, Nếu người Việt Nam biết đến Nhạc Sĩ Đoàn Chuẩn qua những bài nhạc mượt mà, ca tụng cái đẹp thì họ biết đến Đoàn Chính qua tiếng hát đầy nam tính của một ca sĩ có đủ hai yếu tố cần thiết: phẩm chất và kỹ thuật. Ông Trời đã ban tặng cho ca sĩ Đoàn Chính một chất giọng trầm ấm, mạnh mẽ. Tiếng hát có thể lên giọng nam thật cao (Tenor) hay xuống giọng nam thật thấp (Base) không một chút trở ngại. Thêm vào đó với kỹ thuật tự tạo bộ phận khuếch âm (loa) ngay trong miệng của mình, Đoàn Chính có thể hát không cần “micro” trong một thính phòng mà tiếng hát vẫn vang vọng không gian.

Sinh sau một người chị, Đoàn Chính là trưởng nam trong gia đình có 6 người con của cố Nhạc Sĩ Đoàn Chuẩn. Đoàn Chính sinh ngày 27 tháng 8 năm 1945 tại Hải Phòng, được Cha Mẹ đưa lên Hà Nội khi đến tuổi đi học. Làm quen với âm nhạc lúc bắt đầu vào bậc Trung Học (lớp đệ thất hay lớp 6), Đoàn Chính theo học Ca sĩ Ngọc Bảo.. Năm lớp 8, gia nhập Hợp Xướng của đoàn thanh niên Hà Nội. Sau Hiệp Định Geneve năm 1954, cả gia đình Nhạc sĩ Đoàn Chuẩn ở lại để chờ đoàn tụ cùng người anh trai đi theo kháng chiến nên không di cư vào Nam. Gia đình thuộc loại “Đại tư bản” nên khi Cộng Sản chiếm miền Bắc, tỏ rõ ra bộ mặt thật thì nhạc sĩ Đoàn Chuẩn cũng không tránh khỏi số phận, tài sản bị tịch thâu, con cháu bị đày ải, gia đình bị kiểm soát. Năm 1964, Đoàn Chính tốt nghiệp phổ thông nhưng không được tiếp tục học vì lý lịch con nhà tư sản, phải đi lao động kinh tế ở công trường Phú Thọ (miền Bắc). Cũng tại đây, năm 1966, Đoàn Chính theo học về điện xong, đang tiếp tục làm việc thì nhận giấy báo gọi nhập ngũ năm 1967. Chỉ sau 3 tháng học quân sự thì bị đưa vào chiến trường miền Nam (ở Bắc gọi là đi B)

Trên con đường vượt Trường Sơn vào Nam, dọc đường ngày nghỉ, đêm đi; Đoàn Chính đọc được những tờ truyền đơn do máy bay rải đầy trong rừng nên mới biết miền Nam có chính sách Chiêu Hồi, kêu gọi cán binh, bộ đội Cộng Sản trở về với chính nghĩa Quốc Gia. (Ngoài Bắc không ai biết gì vì Việt Cộng bưng bít tất cả những tin tức từ bên ngoài). Ông đã lượm 1 tờ và cất kín. Đoàn Chính đã tìm cho mình con đường sống bằng cách ra đầu thú khi đơn vị được lịnh rút lui trong trận đánh ở khu Hàng Xanh lúc Tết Mậu Thân. Trong khi tại miền Bắc, Việt Cộng không xác nhận chuyện này, tuyên truyền đó chỉ là tin đồn chứ Đoàn Chính vẫn đang chiến đấu trong hàng ngũ thì đồng bào miền Nam hân hoan đón mừng Đoàn Chính ra hồi chánh. Anh được nhận là hồi chánh viên và được đưa về Bộ Chiêu Hồi; nơi cơ hội đã đưa Đoàn Chính trở lại với âm nhạc. Ngoài việc dạy âm nhạc tại Đại Học Minh Đức và trường Quốc Gia Âm Nhạc Sài Gòn, Đoàn Chính còn cộng tác với các chương trình của đài phát thanh Sài Gòn, đài Mẹ Việt Nam và đài truyền hình Việt Nam.. Do đó, có thể nói người Việt Nam biết đến danh tiếng ca sĩ Đoàn Chính từ sau năm 1968. Cùng trong những ngày tháng này, Đoàn Chính được một người bạn cũ của Cha, đã di cư vào Nam, đến thăm, đưa về nhà chơi để rồi duyên gặp gỡ nảy mầm tình yêu với người con gái của ông cụ. Sau những ngày tháng quen biết, tìm hiểu, năm 1972, Đoàn Chính kết hôn cùng người bạn đời của mình là Mộng Hương.

 (Đoàn Chính, Nhạc sĩ Đoàn Chuẩn)
Vận nước đổi thay, khi Việt cộng tiến chiếm miền Nam năm 1975; tiếp tục cuộc chạy trốn Cộng Sản, gia đình Đoàn Chính may mắn sang tới trại tị nạn Pensylvania cùng với nhóm đài phát thanh Mẹ Việt Nam, sau đó xin sang trại bên California để đoàn tụ cùng gia đình vợ. Khi ở đây, thì có phái đoàn Canada kêu gọi định cư. Lúc đó, Canada là một quốc gia trung lập, không căng thẳng với Việt Nam. Nghĩ rằng mình sẽ có điều kiện để liên lạc với gia đình, các anh chị em còn sinh sống ở Miền Bắc, và giúp đỡ họ; thêm vào đó, Canada cho người tỵ nạn cuộc sống tự lập ngay, không lệ thuộc vào các gia đình bảo trợ như điều kiện bên Mỹ khi muốn xuất trại nên Ca sĩ Đoàn Chính đã chọn Canada làm quê hương thứ hai. Ông bà Đoàn Chính có 3 người con, 2 gái, 1 trai đều đã thành danh ở Canada. Và năm 1990 gia đình Đoàn Chính đã có cơ hội đón cha mẹ là ông bà Đoàn Chuẩn sang chơi 3 tháng qua giấy xin phép của một người em.

Ngoài nhạc phẩm duy nhất, sáng tác ở Sài Gòn: “Những Cánh Chim” do Jo Marcel trình bày và thu trong băng nhạc số 7, Đoàn Chính thuần túy là một nghệ sĩ trình diễn trong khi cha mình là một nghệ sĩ sáng tạo. Khác biệt trên phương diện nghệ thuật nhưng cả hai cha con cùng có một điểm tương đồng: chân thành trong lãnh vực tình cảm – Yêu một người và yêu đến cùng – rất đáng trân trọng.

Để Tưởng Nhớ Ca Nhạc Sĩ Đoàn Chính( 27/8/1945 - 10/9/2019)


Trần Quốc Bảo


Thứ Tư, 11 tháng 9, 2019

Biển Vắng Tình Em

(Biển Vắng Tình Em - Họa Sĩ Nguyễn Sơn)

Biển Vắng Tình Em

Biển vắng van khóc âm thầm
Hải âu khàn gọi biệt tăm bóng người
Tình em nức nở tàn hơi
Thiên thu hoá đá mộng đời trăm năm!

Kim Oanh
Melbourne 9/2019



Thứ Hai, 9 tháng 9, 2019

Trường Xưa Lối Cũ Nay Còn Đâu?

(Trường Tống Phước Hiệp - Ảnh Phan Vũ Bình)

Bài Xướng:
Trường Xưa Lối Cũ Nay Còn Đâu? 

Gia Long thay đổi tên đường
Dấu yêu tàn phá ngôi trường ngày xưa
Chỉ còn cánh phượng đong đưa
Chờ người năm cũ lòng chưa hết buồn
Tống Phước Hiệp ơi xót thương
Hết rồi một thuở mộng thường say mơ
Úa nhầu áo trắng ngây thơ
Tim đau sao nỡ ơ hờ tình hoa!

Kim Oanh
•Trước năm 1975 Trường Tống Phước Hiệp nằm trên Đường Gia Long
***
Bài Họa:
Mộng Hoa

(Tặng Kim Oanh)

Ấy là mắt phượng trỏ đường
Cho người về lại mái trường khi xưa
Hờn ghen sóng mắt ai đưa
Siêu lòng ai?....thuở còn chưa thích buồn?
Nụ hoa dẫn nhớ vào thương
Cháy mầu phượng lửa,...đêm thường nói mơ
Hồn chưa kịp nhận ý thơ
Lòng đà thổn thức sững sờ mộng hoa!?

25-8-2019
Nguyễn Huy Khôi

Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2019

Dưới Cội Vô Ưu



Đề Thơ: Dưới Cội Vô Ưu  

Giữa dòng người thản nhiên bước vội
Dưới cội Vô Ưu tha thiết cầu
Nhiệm mầu Đức Phật bao dung
Mang phiền muộn gửi hoa rơi rụng...

Kim Oanh
***
Cảm Đề:

Vô Ưu một đóa cam hiền
Treo vào tâm khảm quên niềm sầu tư!


Dovaden2010
***

Vô Ưu một đóa tặng người,
Chúc tâm thanh tịnh, chúc đời an vui,
Cuộc sống dù có nổi trôi,
Vườn thơ ta cứ rong chơi mặc tình.

Lê Xuân Cảnh
***

Gửi người một đóa vô ưu
Dù hoa rơi rụng cũng là hư không!

Hoàng Kim Mimosa

Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2019

Gió Xuân - Một Thời



Xướng:
Gió Xuân

Sáng nay trông nắng xuân sang
Chợt bâng khuâng dẫu muộn màng ngày qua
Lòng đây vẫn thắm sắc hoa
Gió mơn man quyện hương tà áo bay
Mơ tuổi bút mực cầm tay
Nắn nót đôi nét gửi ai một thời.

Kim Oanh
Xuân Úc Châu 9/2019
***
Hoạ: 
Một Thời

Mấy mùa xuân... Xuân vẫn sang
Thềm xưa còn đọng hương ngàn chiều qua.
Tim thơ vắt một lời hoa
Cung đàn đổi nhịp, chim đà cánh bay.
Quê hương từ thuở buông tay,
Cảnh xưa, lòng cũ, tình ai một thời!?.

South Dakota, thu 2019.
Mặc Phương Tử
***
Chớm Thu

Vườn sau nhạt nắng,Thu sang
Ve còn rền rĩ chẳng màng Hè qua
Bướm vàng chanh, tiệp màu hoa
Chập chờn theo gió rung tà cánh bay
Thu xưa đóa Cúc trao tay
Giờ đây bạc tóc tình ai lỡ thời...

Duy Anh
Orlando FL.09/08/2019
***
Say

(Tặng Kim Oanh!)

Xuân thì đỏng đảnh mùa sang
Lòng đà thổn thức mơ màng xuân qua?
Nhụy thầm giấu kín hồn hoa
Eo thon vấn víu đường tà hương bay!
Duyên nồng hoa rộ búp tay
Tình không men rượu mà say...đến giờ!?


9-9-2019
Nguyễn Huy Khôi

Thứ Sáu, 6 tháng 9, 2019

Gió Xuân


Sáng nay trông nắng xuân sang
Chợt bâng khuâng dẫu muộn màng ngày qua
Lòng đây vẫn thắm sắc hoa
Gió mơn man quyện hương tà áo bay
Mơ tuổi bút mực cầm tay
Nắn nót đôi nét gửi ai một thời.

Kim Oanh
Xuân Úc Châu 9/2019
Ảnh - Kim Oanh

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2019

Vườn Rau Xanh Của Con Trai - Xứ Mù Sương

Từ thàng phố mù sương Luân Đôn, con trai gửi về những hình ảnh vườn rau xanh mượt cho mẹ tha hồ ngắm.
Có lẽ sống gần Ông Bà Ngoại, cháu cũng có sở thích trồng trọt như ông bà ngày xưa. Thật khéo tay trồng!
Người Việt mình đi đâu xa cũng mang trong lòng hình bóng quê nhà.
Thật vui và thấy thương con trai vô cùng...... Cám ơn con tặng cho mẹ món quà quê hương. 💗 

 Rau Tía Tô
 Hành Lá, Rau Húng Lủi


 Rau Răm
Rau Tía Tô
Trái Cà Chua
 Trái Ớt
 Trái Sung(Fig)

Hình Ảnh: Hoàng Đan
Luân Đôn 2019

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2019

Dưới Cội Vô Ưu


Bên Tháp Bút Vô Ưu đối mặt
Kết chặt tình thanh khiết mênh mông
Soi xuống đời long đong cứu độ
Giáng xuống trần giác ngộ chúng sanh


Một buổi chiều…nỗi lòng sầu vấy
Lặng nhìn hoa ngỡ đấy người xưa
Lất phất rơi mắt vướn màn mưa
Hoa chợt đến tình vừa sống lại
Tuổi đời chồng chất những tàn phai
Vô Ưu vẫn sắc màu thơ dại


... Dưới cội Vô Ưu hướng đến tương lai
Hai tâm hồn trẻ, già chẳng ngại
Thả tâm tư .. đôi lòng thoải mái
Nguyện Phật Trời quảng đại từ bi
Giúp người tham chớ mãi so bì
Thoát khổ ách sân si danh lợi


Những bông hoa nho nhỏ…lẻ loi
Nằm cô độc đợi chờ người nhặt
Hoa thương ai mang lòng ẩn trắc
Hoa sẻ chia gút mắc tình người
Bàn tay ai nhuộm ánh vàng tươi
Bao hệ luỵ giựt lùi xa khuất ....

Kim Oanh
(Cảm Tác từ Ảnh sưu tầm)

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2019

Ô Kìa


Bài Xướng: Ô Kìa

Nghe hơi lạnh lạnh trời chưa sáng
Thương mến mùa đông cánh phượng vàng
Chợt thấy ngoài song mai rỡ rạng
Ô kìa tháng chín gió thu sang!

Cao Linh Tử
Đồng Tháp 2017
*** 
Bài Họa: 

Y Đề

Ngọn nến tình lung linh tỏa sáng
Hong mùa lên muộn trổ hoa vàng
Sương đêm lấp lánh hừng đông rạng
Chờ đợi chân người nhẹ bước sang

Kim Phượng
Xuân Melbourne 2017
***
Gọi Mùa

Riú rít Oanh ca ngày nắng sáng
Vườn mơ thơ thẩn ánh chiều vàng
Ru đêm tròn mộng chờ mai rạng
Tha thiết gọi mùa xuân thắm sang

Kim Oanh 
Xuân Melbourne 2017