Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

Tiễn Biệt Nhà Văn Anh Vân



Thơ: Kim Oanh
Điếu Văn: Kim Phượng
Giọng Đọc: Dương Thượng Trúc

Xướng Họa: Khóc Muộn Ngày Đi Của Quách Tố Vương



(Tưởng nhớ Anh Vân ra đi ngày 31- 7-2010 )

Đời suy thoái nên quên ngày cúng giỗ
Đồng đội mình cùng gian khổ năm xưa
Tháng ngày nhanh qua hai những mùa mưa
Xin lỗi bạn! Hưởng mâm vừa cúng muộn

Tiếng ve sầu rên rỉ khóc mưa tuôn
Hàng phượng vĩ hoa buông lời áo não
Ngày anh đi Thu vào nghe gượng gạo
Trời Cali buồn đựng biết bao thương

Dáng đăm chiêu....anh đứng trước trăm đường
Mơ ngày về....đằng đẳng Quê Hương xa
Mấy mươi năm lạc lõng nhớ quê nhà
Còn hay mất....mà ngày đi vô định

Anh vội đi với tâm tình câm nín
Ước nguyện không thành chín cả không gian
Khép mộ sâu hay lơ lửng thiên đàng
Sao nỡ để nàng Xuân tàn chờ đợi

Tôi hứa với bạn đến ngày giỗ tới
Sẽ không còn lơ đễnh gởi lời thăm
Đêm nay mưa gió....rượu mặn giọt thầm
Tuy khóc muộn nhưng âm vang còn mãi !

Vĩnh Long 17-9-2012
Lê Kim Hiệp

* * *


(Họa Khóc Muộn Ngày Đi Của Quách Tố Vương )

Xin kính viếng thăm anh trong ngày giỗ
Yêu quê hương ôm đau khổ từ xưa
Tuổi thanh xuân thử thách với gió mưa
Tôi thật tiếc biết anh giờ đã muộn

Trời vào thu bao dòng lệ trào tuôn
Mây gió cũng xót buông câu sầu não
Tình đất nước miền cố hương lúa gạo
Anh mang theo với tức tưởi buồn thương

Suốt đời anh chỉ chọn một con đường
Giờ đau đớn mang tận chốn trời xa
Bao lý tưởng bồi đắp lại quê nhà
Niềm trăn trở mà lòng anh kiên định

Thắp nén nhang trong buồn đau lặng nín
Nhớ Tố Vương nhuộm chín tím thời gian
Anh yên tâm rời cõi thế lên đàng
Nguyện tiếp bước chẳng để tàn mong đợi

Người ở lại vẫn hằng luôn nghĩ tới
Nhớ ngày xưa anh từng gởi câu thăm
Lòng ray rức từng giọt vẫn rơi thầm
Anh dẫu khuất thanh âm lưu đọng mãi...
 

Quên Đi

Thơ Tranh: Bâng Khuâng Tình Lính

 Tưởng nhớ Anh Vân Ngày 31/7/2010


Thơ & Thơ Tranh: Khúc Giang

Tiễn Biệt Nhà Văn Anh Vân - Kim Phượng

      

    Việt Nam bây giờ đang là mùa Hạ.
    Những cánh Hoa Học Trò tô điểm, chen lá trên cành, như để đón và đưa một Người về lại với quê hương. Cùng tiễn đưa Anh là tiếng ve sầu tấu khúc chia ly.
      Sinh ly có thể tránh, nhưng tử biệt sao khác được lẽ thường!
     Anh Quách Ngọc Vân với bút hiệu Anh Vân, (Quách Tố Vương), chào đời ngày 24 tháng 4 năm 1938, tại Vĩnh Lợi, tỉnh Bạc Liêu.
      Anh đã miên viễn ra đi vào ngày 31.07.2010, lúc 09:57 sáng tại California, Hoa Kỳ. 
      Như một vì sao chợt tắt trên vòm trời Việt Nam!

      Việt Nam, nơi Anh được sinh ra, khổ công gìn giữ, nhưng phải lìa xa trong bức tử. Sự ra đi của Anh là một tiếc nuối ngẩn ngơ cho riêng “khung trời” Tống Phước Hiệp và có lẽ cho cả những ai cùng đồng hành với Anh trên bước đường chinh chiến.

      Sự mầu nhiệm của cuộc sống, phải chăng được tính bằng những cơ duyên gặp gỡ và những mệnh số được gắn bó trong đời người?

      Anh từng là giáo sinh của trường Sư Phạm Vĩnh Long. Anh đã dìu dắt bao đứa trẻ, những hành trang được Anh trao ban để vào đời. Rồi cũng chính Anh, người cựu sĩ quan Sư Đoàn 9 Bộ Binh kiêu hùng, một lần nữa, quay trở về đất Vĩnh, căn cứ đóng quân tại Long Hồ, nguyện làm người giữ an bình cho lớp người trẻ cắp sách đến trường. Ngày tang thương đến, ngậm ngùi xếp chinh y nhưng ngòi bút anh vẫn kiên cường đã mang cả hoa trái văn chương đến cùng độc giả và tấm lòng thiết tha đến mọi người Việt Nam, nhất là cựu học sinh và người Vĩnh Long.

      Anh đã đến Trang Nhà Tống Phước Hiệp.com bằng sự chia xẻ, đóng góp nhiệt tình không mệt mỏi với những “đứa con tinh thần” của Anh, cùng sự mời gọi hợp tác của các cây bút vang tiếng, tạo nên Trang nhà có được như ngày hôm nay.

      Một điều rất chắc chắn, không có Anh trang Tống Phước Hiệp.com khó đi vào lòng người nơi quê nhà cũng như phương trời hải ngoại.

      Một thời để yêu! Anh đã hết lòng yêu thương dìu dắt. Anh đã hy sinh thời tuổi trẻ, Anh dấn thân cho người, xả thân cho đời.
      Một thời để chết, chỉ riêng mình Anh với những cơn đau tột cùng.

      Anh bước vào đời khi đất trời chuyển Hạ và ra khỏi cuộc đời cũng vào lúc phượng trổ hoa. Phải chăng Anh đã để lại cho đời sự sắc sảo, rực rỡ của một loài hoa mang tên Hoa Học Trò.
Hương linh Anh hòa vào âm ba rỉ rả của tiếng ve sầu, tiếc thương về một quê hương đã mất. Một thiên đường Anh nằm xuống mãi mãi là khuôn viên trường Tống Phước Hiệp.
Anh là một hình bóng đậm màu! Một Người Anh đáng kính!

      Thắp nén hương lòng nguyện cầu cho Hương Linh Anh Vân, Quách Tố Vương được sớm hưởng Nhan Thánh Chúa và thành kính chia sẻ niềm đau, sự mất mát tột cùng với gia quyến.

Thành Kính Phân Ưu.

Kim Phượng
Australia 31-7-2010
Thơ: Kim Oanh
Điếu Văn: Kim Phượng
Trình Bày: Dương Thượng Trúc
Thực Hiện: Kim Oanh




Tiễn Bước Xa Xăm



(Tiếc Thương Anh Vân 31/7/2010)

Khúc nhạc tình réo rắc thanh âm
Lướt theo mây gửi gió cung trầm
Lời tha thiết hòa trong khuya lắng
Ngân tiếng lòng tiễn bước xa xăm

Người về đâu đầu non thăm thẳm
Tay buông lơi tình cạn ước mơ
Lần bước đi bóng tối mịch mờ
Sương giăng lạnh chơ vơ triền dốc

Vuốt đôi mi nước mắt ngừng rơi
Khúc nhạc xưa ru giấc ngủ đời
Vòm trời mới Thiên Thai nhẹ bước
An bình nước Chúa hưởng thảnh thơi

Kim Oanh


Thơ Tranh: Tiếc Thương


Thơ: Khánh Hà
Thơ Tranh: Kim Oanh

Vùng Tưởng


(Nhớ mãi Anh Vân)

Hàng mi ngủ say
bất động
da thịt mùa đông
hơi thở đứng trên môi khô khát
bút rơi
bài thơ tình dang dở
tôi nhặt lên viết tiếp vần sau
trong tiếng nấc chạy vòng hốt hoảng
để lại cho đời
“quê hương ngàn dặm”
thơ
truyện

Anh Vân
từng trang tĩnh lặng
xếp gầy thời gian
một thời áo lính
điếu thuốc xẻ mười
ru nhau giấc nhỏ
trong chiến trường địa ngục
thơ học trò vừa chạy vừa xem
chừ
trong lòng đất
tiếng dế khóc cầu hôn
tôi đứng lặng tiễn nụ cười vô tận
người bạn thơ văn
 
Cúi đầu
ngôi sao xa lấp lánh đón: Anh Vân

 Lan Cao 
8/2010


Vĩnh Biệt Anh Vân


Tôi an phận từ nội tâm
Cũng xin em hát một lần ru tôi
      (Nghĩ về cuộc đời khi vĩnh biệt Anh Vân)

Mẹ ru tôi thuở vào đời
Ca dao mẹ hát đầy vơi nỗi niềm
Trăng ru tôi kiếp phù sinh
Mù sương nước mắt mộng tình vây quanh

Gió ru tôi ngủ trên cành
Nghiêng chao phiến lá mong manh giữa trời
Sông ru sóng vỗ đôi bờ
Biết bao trong đục ai chờ đợi tôi?

Biển ru tôi giữa trùng khơi
Hồn tôi căng gió đắm đời nhớ quên
Cỏ ru tôi nỗi buồn tênh
Đường xa bụi đỏ gập ghềnh lối xưa

Mây ru tôi, trời đổ mưa
Tim lòng thổn thức, tình chưa ngõ lời
Em ru vật đổi sao dời
Nắng ru lửa hạ héo đời quạnh hiu

Tôi ru tôi tuổi xế chiều
Lời thơ tôi hát, tiếng tiêu ru đời
Mai này tôi bỏ cuộc chơi
Em ơi ! Hãy hát một lời ru tôi

Phạm Tương Như 
Aug. 08 10


Mây Trời Ngọc Bích Nhớ Riêng Mình

     
   ( Nén nhang tiễn Quách Đại Huynh )

 Anh như Cúc dại bên đường
Vân phong vẫn cứ góp hương cho đời.

Tinh anh thể phách sáng ngời
Rong chơi nhập cuộc giữa thời nhiễu nhương.
Anh là mây tự ngàn phương
Trời cao giỡn mặt Tố Vương Quách này!

Cạn rồi ly rượu trên tay
Đôi đồng tiền rớt vào mê say nào
Quách Huynh ơi! nhớ hôm nào
Xuôi Nam thăm bạn vẫn hào sảng xưa

Vẫn còn tờ báo mới vừa
Gieo thơ trào phúng dấm chua ghẹo đời
Vào ra rừng tiếu lâm chơi
Lại là như thiệt giỡn người thế gian

Một mình phiêu bạt chẳng tàn
Truân chuyên mấy độ vô vàn đắng cay
Vẫn cười với men rượu say
Vẫn là phong vũ mộng bay tới trời.

Vậy mà, một sát na thôi
Qua cầu sinh tử, cuộc chơi chưa tàn
Vội đi - sao vội tan hàng
Đêm dài ác mộng sang trang phút này

Một đời chữ nghĩa mê say
Mây trời ngọc bích phơi bày ruột ruột gan.
Anh Vân hay Quách Ngọc vân
Đã là huynh đệ xa gần có nhau.

Làm sao chia được niềm đau
Khi anh về cõi ngàn sau vô cùng .
Quách huynh ơi! nước rưng rưng
Anh Vân sông nhớ Tố Vương núi chờ.

Dường như đã là thu mơ
Người như xác là phất phơ giữa đời
Vậy mà lại bỏ cuộc chơi
Còn đây Huynh Đệ lệ rơi nhớ người

Thôi thì chén rượu chưa vơi
Đệ xin cạn hết thay lời tiễn đưa.
Biết bao nhiêu chén cho vừa
Ngậm ngùi đời vẫn thiếu thừa phải không!?

Thôi thì mượn lời hiệp thông
Kinh cầu ngàn chuổi ai mong bao giờ.
Nhang tàn nến lạnh ngẩn ngơ
Lòng đau như cắt đôi bờ tử sinh.

Lệ khô vẫn khóc riêng mình
Lạy này gom hết chí tình dâng Huynh.
Hãy ngủ yên mộng an bình
Thế nào cũng gặp chỗ bình minh vui.

Túy Hà


Tiếc Thương Một Đồng Đội


Thoáng phút chốc năm tròn tạm biệt
Trở về vùng nghiệt ngã năm xưa
Chiến trận tan như vừa hồi ức
Đồng Đội buồn ray rức " Quê Hương "

Anh ra đi thương đời ở lại
Con thuyền mành thiếu vắng bàn tay
Lèo lái phụ đêm dài sóng dữ
Vượt ngàn khơi tìm chữ " tương lai "

Văng vẳng xa giọng ai trầm lắng
Hát tặng bài nặng nợ Quê Hương
Góc trời riêng dầu dãi dặm trường
Làn hương tỏa cô đơn lần bước

Giận thước thời gian đo quá vội
Tiếc thương người đồng đội ra đi
Khi giấc mơ chưa tròn ước nguyện
Chuyện tình ca chưa rõ bậc cung

Chỉ mình anh.....vĩnh biệt nghìn trùng !

Pleiku 18-7-2011
Lê Kim Hiệp


Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

Áng Phù Vân


Nước lớn bìm bịp kêu vang
Chờ ai múc ánh nắng vàng hắt hiu
Thuyền rời tách bến một chiều
Sông xưa thắt thẻo tiêu điều khách qua

Dấu yêu biệt xứ quan hà
Điêu linh khắp nẻo trời xa đoạn trường
Còn chút gì nhớ quê hương?
Thuyền đi bến đợi tình vương sông dài

Ngửa trông mây khói u hoài
Gục đầu sóng nước bóng phai nhạt dần...
Tháng ngày tợ áng phù vân
Cuộc đời qua vội tình trần thế thôi!

Kim Oanh

Melbourne Và Nét Thư Họa Vũ Hối


(Kính tặng Bác Vũ Hối)

Melbourne rực rỡ Xuân nồng
Mừng ai đến giữa trời hồng Úc Châu
Nét thơ tô điểm muôn màu
Người đem nét bút trải vào không gian

Tinh thần yêu nước chứa chan
Quyết tâm tranh đấu sang trang sử đời
" Việt Nam Quê Mẹ ta ơi
Trong từng nhịp thở đất trời trở trăn" (*)

Bão bùng phong tự mưa giăng
Xót xa ly khách băn khoăn Xuân về
Vầng trăng nguyệt tự tái tê
Tạm dung đất khách nẽo về xa xa

Mơ ngày hát khải hoàn ca
Cờ vàng phất phới trời xa trời gần
Quê Hương ta đẹp vô ngần
Rồng bay Phượng múa trên tầng thơ say

Melbourne Xuân mới đẹp thay!
Chào mừng Người đến thơ bay khắp trời
Khen ai nét bút tuyệt vời!
Tình thơ mộc mạc thay lời chúc Xuân.


(*) Lời Thơ của Thi sĩ Vũ Hối.

Kim Oanh
Australia Xuân Tân Mão 2011

Tình Thi

 

Bạn tình thi vấn vương nét chữ
Của một thời ta giữ trong lòng
Nhớ thương áo trắng tuổi hồng
Khờ si ngây dại hoài mong suốt đời

Luôn mãi nhớ nụ cười e ấp
Mắt liếc nhìn tim đập vu vơ
Giờ đây còn lại vần thơ
Nhắc hoài kỷ niệm ngu ngơ thuở nào ...


Hoàng Dũng

Thứ Hai, 28 tháng 7, 2014

Thơ Tranh: Chiều Lên Chùa - Chùa Xưa


Thơ: Mai Lộc Và Quên Đi
Thơ Tranh: Kim Oanh


Vốc Hết Tình Này!


Đêm đã dần tàn ánh nguyệt say
Hồn ta lơ lững gió quyện mây
Thả bút đôi dòng thơ cùng bạn

Tâm sự chia sầu cánh nhạn bay

Cạn chén tri âm quay quắt say
Men cay vốc hết đoạn tình buồn
Ta bạn bắt nguồn men hương mới
Ngày mai vui tới … Hạnh phúc đầy!

Kim Oanh

Vốc Hết Tình Này


      (Từ Vốc Hết Tình Này của KimOanh)

Đêm tàn rượu nhạt ngấm men say
Lơ lửng lưng trời gió cuốn mây
Liễu rũ, hồn vương sương lạnh lẽo
Cội tùng, cánh nhạn đậu nơi này!


Phương trời cạn chén tình tri kỷ
Quê mọn thuyền trăng chở bóng ai
Tình bạn bắt nguồn men rượu mới
Mong sao hạnh phúc mãi đong đầy!

Dương Hồng Thủy 

(21/03/2012)

Thứ Sáu, 25 tháng 7, 2014

Thơ Tranh: Lá Ướp Hương


Thơ & Thơ Tranh: Kim Oanh

Viên Đạn Niềm Đau Nước Mắt


Viên đạn

Vô tình viên đạn bay qua
một người gục ngã, thịt da khét mùi
hai bàn tay đã buông xuôi
trăm người tiếp nối cuộc đời chiến binh

Niềm đau

Trận tiền súng vẫn còn vang
hỏa châu lơ lửng soi vàng màu da
bao lần lỗi hẹn, xuân qua
chiến hào đọng nước, trăng tà quạnh hiu

Nước mắt

Cúi đầu lệ ướt bờ mi
một người khóc một người đi không về
trong vùng chiến địa tái tê
ai nằm nghe gió lê thê gọi hồn.

Lê Kim Thành

Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014

Lạc Giữa Địa Đàng


          (Tặng em Lê Thị Kim Oanh)

Ta gặp em trong cảnh đời lưu lạc
Mắt nai đen, thoạt thấy đã say rồi.
Mặt hồ thu trong suốt để anh soi
Anh nhìn thấy quê hương trong đáy mắt

Ôi đẹp quá! Bầu trời xanh trước mặt,
Vườn Eden, cảnh trí tựa bài thơ
Có tình yêu trời đất đẹp như mơ
Có suối mát trong veo hai mình tắm

Dưới chân em thảm cỏ xanh tươi thắm
Mời em nằm, anh sẽ hát ru em
Tay anh đây, cho giấc ngủ êm đềm,
Ngủ em nhé! Mặc đời nhiều dâu bể.

Mình yêu nhau, yêu một đời chưa đủ,
Hẹn yêu nhau, yêu đến cả kiếp sau,
Có muôn chim đua hót ở trên cao
Sẽ chứng kiến cảnh thề non hẹn biển.

Trời mùa hạ, nắng vàng, ôi đẹp đẽ!
Khi tình yêu đã chễm chệ trên ngôi
Cuộc đời nầy, riêng hai đứa mình thôi.
Tình đẹp mãi, đẹp muôn đời em nhé!

7/6/2009
 Anh Vân 
 (Sinh 1938 - Đã mãn phần 31/7/2010)

Quizas Quizas Quizas-Osvaldo Farres- Sầu Dĩ Vãng-Lời Việt Minh Trang-Thái Thanh Quỳnh Giao

1/ Quizas Quizas Quizas - Osvaldo Farres 1947- Andrea Bocelli -(duet with Jennifer Lopez)


2/ Lời Việt: Minh Trang - Tiếng Hát Thái Thanh & Quỳnh Giao


 

Ngày nào cùng nhau vui bước về làng xưa, 
Cầm tay cùng nô đùa, 
Lòng như đượm bao nguồn ước mơ, 
Ngày ấy giờ đây còn đâu? 
Ngày nào cùng nhau ta hát bài tình ca, 
Nhìn trăng ngà trên bầu trời xa, 
Ngàn sao bừng sáng lòa, 
Ngày ấy giờ đây còn đâu? 
Từ bao nhiêu lâu cách xa, 
Lòng vẫn thiết tha buồn nhớ quê nhà. 
Hàng tre xanh xanh vút cao, 
Cùng với ánh sao chìm dưới chân cầu. 
Rồi một chiều thu êm ái nào, 
Về đây cùng xây mộng êm đềm. 
Về đây hòa duyên tình thắm nồng, 
Chiều ấy lòng ta thầm mơ.

Bài hát này được viết năm 1955 bởi Osvaldo Farres, với tựa-đề "Quizas, Quizas, Quizas". 
Tiếng Pháp dịch ra là "Qui sait, qui sait, qui sait", tiếng Anh là "Perhaps, Perhaps, Perhaps". 
Nổi tiếng đã lâu, bài-hát này mới được dùng lại trong cuốn phim "Tortilla Soup".

Tham khảo: 1. Sầu dĩ vãng (Qui sait): nhạc Pháp của Farres, lời Việt – Minh Trang, tác giả tự xuất bản, giấy phép số 329/TXB ngày 19-04-1955. 2. Thái Thanh & Quỳnh Giao song ca trong băng nhạc Premier 1, phát hành trước 1975.

Nhạc Sĩ Minh Trang

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

Quỳnh Giao - Hình Ảnh Một Buổi Chiều - Sáng Tác Lâm Tuyền

Vô Cùng Thương Tiếc  !


Vô cùng thương tiếc khi hay tin Nghệ Sĩ Quỳnh Giao đột ngột ra đi vĩnh viễn.
Nghệ sĩ Quỳnh Giao qua đời sáng sớm Thứ Tư, 
Ngày 23 Tháng Bảy, tại nhà riêng ở Fountain Valley, California, sau một thời gian bạo bệnh, 
Hưởng thọ 68 tuổi.
Quỳnh Giao tên thật là Công Tằng Tôn Nữ Ðoan Trang, Pháp Danh Như Nghiêm,
Sinh năm 1946 tại làng Vỹ Dạ, Huế, là con gái của nữ danh ca tân nhạc Minh Trang.
Khi mới 5 tuổi, thân phụ của bà qua đời, và người mẹ tái giá với nhạc sĩ Dương Thiệu Tước.

Thành Kính Phân Ưu cùng Tang quyến và nguyện cầu Hương Linh chị Quỳnh Giao được sớm về cõi Niết Bàn.

Thành Kính Phân Ưu.

Hình Ảnh Một Buổi Chiều - Sáng Tác Lâm Tuyền - Tiếng hát Quỳnh Giao


Trong gia đình, có lẽ tôi là người già trước tuổi khi thưởng thức nhạc, Mộc Lan, Kim Tước, Châu Hà, Tâm Vấn, Thái Thanh, Mai Hương, Lệ Thanh, Hà Thanh và Quỳnh Giao. Giọng hát của những Nghệ sĩ này rót vào lòng tôi những ngọt ngào tuổi mơ và cũng đong đầy nước mắt "hình ảnh một buổi chiều" ly hương.

Kim Oanh

Vũ Hối Tặng Lê Thị Kim Oanh - Melbournẹ 15 /2/2011

Kỷ niệm Xuân Tân Mão  Bác Vũ Hối ghé nhà - Melbourne 15/2/2011


Thư Họa: Vũ Hối

Góc Riêng


Góc riêng em, góc riêng tôi
Dấu yêu một thưở lâu rồi cũng phai
Góc riêng người, góc riêng ai
Khu phố tình cũ ngút dài cơn mưa

Góc hôm nay, góc ngày xưa
Phải chăng hương lửa chớm vừa hư hao
Góc úa vàng, góc xanh xao
Vầng trăng cổ tích hôm nào dần xa

Góc tự tình, góc xót xa
Góc tôi buồn cũng chỉ là yêu em
Góc lạnh lùng, góc bạc đen
Góc em thăm thẳm tiếng kèn tiễn nhau ...

Khiếu Long

Góc Chung Đời


    ( Từ Góc Riêng của Khiếu Long)

Góc thẩn thờ nhìn sang góc nhớ
Dấu yêu xưa một thuở còn nguyên
Góc đi qua truân chuyên lỡ vỡ
Ôm lòng đau tình ngỡ nằm yên

Góc hôm qua nối dài nỗi nhớ
Hương mặn nồng hơi thở tìm nhau
Góc hôm nay lao đao viễn xứ
Cháy đốt lòng quá khứ hư hao

Giữ cho nhau riêng góc ngọt ngào
Xây tình lỡ tiễn nhau huyệt lộ
Góc tình yêu đáy mộ vùi sâu
Góc chung đời tựa nhau say ngủ.

Kim Oanh
9-12-2011


Thứ Ba, 22 tháng 7, 2014

Yoga Cho Mọi Người - YOGA MASTER KAMAL- Phần 1 -13



Phần 2



Phần 3



Phần 4



 Phần 5


 Phần 6


Phần 7


Phần 8


Phần 9

 Phần 10


  Phần 11



 Phần 12



  Phần 13


MASTER KAMAL

Thứ Hai, 21 tháng 7, 2014

Vũ Hối - Tặng Lê Thị Kim Phượng - Melbourne15/2/2011


Thư Họa: Vũ Hối

Thơ Tranh: Một Mình


Thơ: Quên Đi
Thơ Tranh: Kim Oanh

Trăng Tàn Bến Thu


Giọt buồn ngày tháng vô thường
Thu về nhắc khẻ từng chương thơ hồng ..
Hoàng Dũng


Có những đêm chờ nơi bến thu
Sương giăng giăng phủ ánh trăng mù
Nửa in đầu sóng nửa tình lỡ
Thiếu Phụ trông vời bóng chinh phu

Một kiếp phù du gửi theo sông
Thuyền hoang lặng lẽ cuốn theo dòng
Thơ hồng nhắc khẽ thu về bến
Vô thường ngày tháng đến lại quên.

Kim Oanh

Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

Tôi Đi Giữa Hoàng Hôn - Văn Phụng - Hà Thanh


Sáng Tác: Nhạc Sĩ Văn Phụng
Tiếng Hát: Ca Sĩ Hà Thanh
Hình ảnh:  Trương Văn Phú 
Hoàng Hôn trên Sông Tiền Giang Vĩnh Long, ghi lại tháng 7 năm 2014.

Con Gái, Con Trai


Em một thời làm con gái
Tôi một thuở là con trai
Quê hương chỉ một nào hai
Tình không xăm cũng đầy vai nhuộm màu

Em muôn đời vẫn thắc mắc
Tôi một đời hỏi tại sao
Nỗi buồn chẳng phải chiêm bao
Giật mình rên rỉ niềm đau lạc nguồn

Em rón rén ngược tháng năm
Tôi dong ruỗi giữa âm thầm
Tương lai, quá khứ không cầm
Đôi tay hệ ước ôm chầm vết thương

Em đào từng hố nhật ký
Tôi chôn vùi vạn phân ly
Giòng sông hay mạch tôn ti
Từ tim triều thủy còn chi đi, về

Em muôn đời là con gái
Tôi một kiếp là con trai
Quê hương sụp đổ lâu đài
Tình rơi mộng thực xác hài bơ vơ

Hoài Tử


Phôi Phai


( Cảm tác bài Con Gái, Con Trai của tác giả Hoài Tử )

Anh một thời làm con trai
Em một thuở là con gái
Trái tim chỉ một nào hai
Tình không nhuộm nên phôi phai mái đầu

Sông chia đôi bờ ngăn cách
Anh lội lách cuộc thăng trầm
Em lặn chạm khối đá ngầm
Lạc nguồn âm ỉ ôm chầm vết đau

Em lỡ làng vùi quá khứ
Anh lữ thứ giữa nhân gian
Tương lai hệ luỵ không màng
Bước chân đi tới sang trang sử đời

Em chôn từng trang nhật ký
Anh lấp vùi rương hành lý
Chòng chành vươn thuyền tri kỷ
Vượt đại dương bao hải lý tạm dung

Anh muôn đời làm con trai
Em vẫn hoài thân con gái
Quê hương là suối tóc dài
Thơm trinh ủ mộng hoa lài ngát hương

Kim Oanh
4-2010

Về Một Chiều Xuân


Em về giữa một chiều xuân
Bỏ quên lời nói ngại ngần của tôi
Bỏ quên màu nắng xa xôi
Bỏ quên luôn phút bồi hồi gặp nhau

Em về chân bước vội mau
Bỏ quên dòng nước bên cầu lặng trôi
Em về quên mất cả tôi
Quên luôn góc vắng chỗ ngồi bên nhau

Em về tình chợt trở đau
Cây tình yêu nở trái sầu mùa xuân
Tôi đi giữa những bâng khuâng
Hàng cây kỷ niệm đã lần tôi qua

Khiếu Long

Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

Niềm Vui Trong Hồng Ân Thiên Chúa!









Kim Oanh


Melbourne Một Ngày Nắng Đẹp!

Nhân Ngày Lễ Bổn Mạng của Ca Đoàn Kitôvua - 2013


Linh Mục Đinh Thanh Bình và Ca Đoàn Kitôvua  Holyname Melbourne




1,2,3 chị em mình làm điệu chút nhe....


Kim Oanh

Giấc Mơ Xinh


Ra đi tình luống hao gầy
Nhớ ai lòng những đọa đày thân côi
Người ơi! Xin giữ tình tôi
Yêu ai thầm nhớ nét môi dỗi hờn

Đêm đêm ánh nguyệt chờn vờn
Giấc mơ hoa mộng sắt son thuở nào
Giữ cho môi thắm má đào
Đừng phai hương sắc lệ trào canh thâu

Cầu Lầu bắt nhịp đôi đầu
Chuyện tình năm cũ không nhầu hương xưa
Xin trời đổ trút cơn mưa
Dòng nước xoay chuyển mơ đưa người về

Trở về đôi học trò quê
Sáng trưa đội nắng vai kề có nhau
Áo xanh pha áo trắng phau
Màu trời hy vọng  lao xao tiếng cười.

Giấc mơ thuần khiết xinh tươi
Ướp trong ký ức bốn mươi năm dài!

Kim Oanh 
Vĩnh Long1969-2009

Thứ Sáu, 18 tháng 7, 2014

Dạ Khúc (Sérénade - Franz Schubert) - Phạm Duy - Lệ Thu


Sérénade - Franz Schubert
Lời Việt: Phạm Duy
Tiếng Hát: Lệ Thu
Thực Hiện: Kim Oanh

Mãi Vắng Đồi Yêu


Một năm có mấy lần xuân mới
Chợt một ngày đến được đồi yêu
Lúc nắng xuân sắp ngã về chiều
Khách viễn xứ vào đêm hoà điệu

Chiều Pleiku mang về lạnh giá
Aó tàn không đủ  ấm thân đơn
Rượu cần say, nhạc nóng dỗi hờn
Dư vị tình lắm cay nhiều đắng

Hung tin dử cặp môi hồng vắng
Bởi ngông cuồng trong cuộc yêu đương
Tay ôm nghe tim mình rỉ máu
Đông lạnh dần chôn chặt tuỷ xương

Thơ thẩn lần lên viếng đồi thăm
Nơi em nghỉ bên giàn hoa tím
Màu con gái lắm mơ nhiều mộng
Nay! Ôm tím buồn  hận suốt đời đông

Hồn lữ khách vương mang xứ Thượng !

Lê Kim Hiệp

Sài Gòn  27/6/2009

Về Đâu Lữ Khách!


 (Từ Mãi Vắng Đồi Yêu của Lê Kim Hiệp -Tặng Bảy!)

Lữ khách! Lữ khách!
Sầu cô quạnh!
Miền giá lạnh nỗi đơn côi
Ngỡ nụ hồng ấm bờ môi
Nay khuất bóng em tôi...
Trăng ngập lối!
Cao Nguyên chơ vơ
Chân lạc bước
Mưa ngập trời
Sướt mướt tình ai
Lắng nhẹ tai
Trên đồi vắng
Ngơ ngác thông sầu
Lữ khách về đâu!?

Kim Oanh