Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

Thơ Em Ta Đọc Buồn Hơn Trước


Thơ em ta đọc buồn hơn trước
Như chút lệ sầu vương ý thơ
Phải chăng kỷ niệm còn quanh quẩn
Dáng cũ tình xưa khó nhạt mờ

Ta thấy chừng như hoa chẳng nở
Nên lời thơ mãi giọt sương rơi
Lãng đãng hồn em từng nỗi nhớ
Rớt xuống dòng thơ những ngậm ngùi

Con sông nước đã theo dòng chảy
Khó thể quay về một bến xưa
Em đừng đứng đợi đừng hoài vọng
Cho hồn thêm lạnh những cơn mưa

Em ơi! Năm tháng thay mùa đổi
Thu hết, đông tàn lại đến xuân
Thì thôi dĩ vãng ...quên em nhé!
Để nở hồn nhiên một nụ cười

Vĩnh Trinh



Hồn Nhiên Mất Mát Nụ Cười


(Từ Thơ Em Ta Đọc Buồn Hơn Trước của Vĩnh Trinh)

Đời khúc tình ngân sau như trước
Dòng lệ sầu đọng thắm giấc mơ
Ký ức một thời xoay lẩn quẩn
Bóng lung linh...ẩn hiện..chẳng mờ

Đời cánh hoa thơm hương vội nở
Múa giữa trời đan giọt mưa rơi
Mưa diễm tình hôn lịm ngọt môi
Thuở học trò tinh khôi khờ dại

Đời êm đưa theo dòng sông chảy
Mơ thuyền trăng thả mộng lên đồi
Xuôi về bến kết muôn hy vọng
Lòng thuyền dậy sóng lạc dòng trôi

Thuyền ơi! Mưa dầm dâng nước nổi
Thu đông đến hạ tàn xuân tới
Bến chờ thuyền ghé một lần sang
Sao đành rẽ ngang bờ vui khác

Để hồn nhiên mất mát nụ cười!!!

Kim Oanh
6/2014

Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

Tóc Tiên


Thơ Cảm Tác: Võ Phan Trung
Thơ Tranh: Kim Oanh


Sáng Tác: Phúc Trường
Tiếng Hát: Tóc Tiên

Thứ Bảy, 28 tháng 6, 2014

Thơ Tranh: Phố Cũ


Trích Thơ: Vĩnh Trinh
Thơ Tranh: Kim Oanh

Phố Cũ

Đã lâu rồi ta về thăm phố cũ
Bước mỏi mòn trên những vỉa hè quen
Lòng miên man ta như người trong mộng
Ngơ ngác buồn lòng khẻ gọi tên em


Đời vốn thế cơn thác cuồng man dại
Ta đi xa.......mãi miết khoãng trời xa
Chiều ửng đỏ góc trời quê thương nhớ
Mái tóc ai có hình ảnh quê nhà


Như lữ khách ta cứ hoài lưu lạc
Bước giang hồ đâu chỉ để mà quên
Em trong ta như người xưa trong mộng
Em của đời mộng úa dệt thành thơ


Thu đi qua chiếc lá vàng lãng đãng
Ai đi qua năm tháng bỗng hao gầy

Về phố cũ lòng đau ta chợt hỏi?
Em là em hay là thoáng mây bay

Đôi mắt ấy sao vội quên vội nhớ
Phố của ai rưc rỡ vạn ánh đèn
Lòng như thế có vỗ về quá khứ

Con đường này còn in dấu chân em.

Vĩnh Trinh

Hoa Cỏ Pleime


(Tặng anh trai Lê Kim Hiệp tưởng nhớ
một Đoá Hoa Pleime ngày 22/6 )

Đồi Pleime khô vàng hoa cỏ
Tung tăng đùa thoảng gió chiều êm
Bám nhẹ vai anh nụ hôn mềm
Đôi tay trần tóc lùa ươm mộng

Gió Cao Nguyên xanh trời lồng lộng
Vọng tiếng còng réo gọi hồn mê
Lần dốc mơ phong toả lối về
Em hoa cỏ trăng thề gối ngủ

Kim Oanh

Dạ Ngẫn Ngơ….


Những nốt nhạc lòng vấn với vương
Diù nhau cõi mộng khúc nghê thường
Miền xuôi phố núi đời ngăn cách
Tâm đồng một ý quyện nhớ thương

Dù sương trắng đẵm vẫn nguyên màu
Lữ khách lạc vào bến mộng trao
Bao nhiêu mơ ước bao nhiêu hẹn
Quan san trắc trở vẹn tình nhau

Hỏi người phố núi có hằng mơ
Có biết phương xa gói ý chờ
Đêm đêm hương ấp yêu gửi mộng
Tri kỷ đợi hoài dạ ngẩn ngơ.

Kim Oanh

Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014

Một Thời Để Nhớ


Hàng năm hè đến, Ban Giám hiệu nhà trường Trung học Pétrus Trương Vĩnh Ký – Saigon thường tổ chức cho các Trưởng lớp của Trường đi du lịch, thăm viếng, học hỏi, để khuyến khích, tưởng lệ tinh thần của học sinh . 

Dạo ấy trường Pétrus Ký chỉ toàn con trai, từ lớp 6 đến lớp 12, Mỗi cấp lớp đệ nhất cấp có 10 lớp, mỗi cấp lớp đệ nhị cấp có 11 lớp, gồm 2 lớp Ban A (Toán, Hóa, Sinh), 8 lớp Ban B (Toán, Lý Hóa) và 1 lớp Ban C (Văn, Sử, Địa, Ngoại ngữ). Học sinh Pétrus Ký có thế mạnh về Toán Học nên nhiều lớp Ban B. 

Hằng năm, địa điểm đi thường là Vũng Tàu, Long Hải,…. Tuy nhiên, năm 1973, Thầy Nguyễn Văn Hiệp và Thầy Tôn Thọ Giao, hai vị Giáo sư Khải Đạo của trường mà học trò Pétrus Ký rất thương yêu, gần gũi đã đề xuất tổ chức “Trại Kết Thân” với trường Nữ Trung Học Tống Phước Hiệp - Vĩnh Long. Có lẽ, vì Thầy Nguyễn Văn Hiệp nguyên là Giám học Trường Tống Phước Hiệp nên đã có đề xuất tuyệt vời này chăng? 

Thế là mùa hè năm ấy, chúng tôi cả 100 Trưởng lớp từ lớp 6 đến lớp 12 đã lên xe Tây Tiến. Thời đó phương tiện di chuyển rất khó khăn, tuyến đường thì xấu và không mấy an toàn, cầu cống thì hư hỏng nhiều, phần lớn là cầu tạm. Thỉnh thoảng có “đắp mô”, nhất là đoạn đường từ Long Định về đến Bắc Mỹ Thuận, qua Cai Lậy, Cái Bè, An Hữu... nhưng chúng tôi toàn “dân húi cua” nên không biết sợ là gì, ca hát rum trời. Dọc đường, gió mát lồng lộng, hai bên đường đồng lúa mênh mông, những đàn có trắng lượn bay trên ngọn lúa, trâu bò cũng lạ lẫm đối với chúng tôi (vì hầu hết chúng tôi là dân “cày đường nhựa” mà), khi thấy con trâu trắng trên đồng, chúng tôi cũng hết sức ngạc nhiên, thích thú. Những cảnh vật này chúng tôi chỉ thấy qua trong sách vở. 


"Các em xuống xe qua phà". Lệnh của thầy khi xe vừa đến Bắc Mỹ Thuận. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi được về Miền Tây. Trời ơi! sông Tiền Giang rộng lớn dữ dội, không như sông SàiGòn, kênh Đôi, kênh Tẻ hay kênh Nhiêu lộc,… nơi tôi được sinh ra và lớn lên. Trong suy nghĩ của tôi ngày ấy, Bắc Mỹ Thuận như một xã hội thu nhỏ có đủ các thành phần, trong khi chờ phà, đập vào mắt chúng tôi là kẻ buôn người bán, hết sức nhộn nhịp. Những tiếng rao lanh lảnh từ trà đá, mía ghim, đến bánh mì, cơm dĩa, trái cây,…đủ cả. Nói chung là đủ các thứ trên đời, nhưng nhiều nhất là nông sản, sản vật của đồng bằng Nam bộ như nem Lai Vung, bánh tráng sữa, kẹo dừa,…Đặc biệt nhất với chúng tôi là những câu vọng cổ với tiếng đàn guitar phím lõm cuả người tìm kế sinh nhai được cất lên ngọt lịm. Tất cả đều hết sức lạ lẫm đối với chúng tôi. 

Sau khi qua Bắc, chúng tôi lại lên xe tiếp tục cuộc hành trình. SaiGon - Vĩnh Long, chỉ cách khoảng hơn 120 Km, nhưng thời ấy tôi nhớ là đi lâu lắm. Trên suốt chặng đường, không riêng gì tôi, chúng tôi cứ thắc mắc, nhiều câu hỏi được đặt ra trong đầu:

Tống Phước Hiệp là ai? Một cái tên nghe lạ quá, thú thật là chẳng biết chúng tôi dốt môn Sử hay trong chương trình học thời đó cái Tên này không được dạy chăng? Nhưng dẫu sao, cũng kích thích chúng tôi dữ lắm. 
Trường Tống Phước Hiệp là gì? Chúng tôi cũng mù tịt. Ở Saigon chúng tôi chỉ biết Gia Long, Trưng Vương, Lê văn Duyệt,…. thôi. Nhưng cuối cùng thì cũng đến đích. Tống Phước Hiệp đây rồi! 


Khi chúng tôi xuống xe vào cổng trường, tôi đã vội liếc nhìn tên đường nơi ngôi trường tọa lạc. Nếu tôi nhớ không lầm thì là đường Gia Long thì phải? Thật bất ngờ và xúc động biết bao, trên sân Trường đã có một đàn Tiên Nữ đang đứng ngay hàng thẳng lối chào đón chúng tôi. Lạ kỳ thay, bao nhiêu mệt nhọc đường xa, bao nhiêu thắc mắc, lo âu trong tích tắc đã bay bổng, cả bọn cùng nhau xôn xao tự hỏi "Trường toàn là con gái sao ta?" Bọn chúng tôi lúc đó hết sức ngượng ngùng đâm ra lúng túng. 


Bất ngờ thật! Nhưng điều bất ngờ này thật thú vị và cảm động. Có lẽ các bạn đã đợi chúng tôi rất lâu (vì ngày xưa đâu có điện thoại cầm tay để liên lạc như ngày nay), và các thầy cô thì cũng chỉ ước lượng thời gian đi và đến thôi, đâu tính được hết những khó khăn trở ngại trên đường đi như cầu sập, kẹt phà,…. Trên gương mặt của những nàng Tiên Nữ cũng lộ vẻ vui mừng và nồng nhiệt, (vì chờ đợi bao giờ cũng mỏi mệt?) các nàng đã cất tiếng hát chào mừng trong nhịp vỗ tay vang dội và chúng tôi cùng cất tiếng hát hoà theo, trong không khí nhiệt tình và đầm ấm của học sinh ngày đó. 

Sau đó chúng tôi được sắp xếp chỗ ở ngay trong khuôn viên Trường Tống Phước Hiệp, dãy nhà sau phía bên phải. Những bữa ăn được làm cả con Bê hay Bò vì lực lượng quá đông, con trai lại mạnh ăn nữa chứ. 

Các Thầy Cô của Tống Phước Hiệp cũng rất nhiệt tình, chăm sóc chúng tôi hết sức chu đáo. Đúng là lòng hiếu khách của người dân Vĩnh Long nói chung và của Thầy Cô cùng các Bạn Trường Tống Phước Hiệp nói riêng, khởi đầu đã đem đến cho chúng tôi lòng quý trọng và tình cảm chân thành, thân thương biết dường nào. 

Các thầy Pétrus Ký dù mệt nhưng cũng rất vui, như trở về với nhà của mình. Chính ngọn lửa nhiệt tình và tình cảm của người thân trong ngôi nhà Tống Phước Hiệp đã truyền cho chúng tôi sự gần gũi và ấm áp chân tình, và cũng chính nơi này, từ dạo đó đã cho tôi cảm nhận Tống Phước Hiệp là ngôi nhà thứ hai của chính mình.

(Tống Phước Hiệp & Petrusky Nối một vòng tay)

Đào Phúc Hùng.
Cựu Học Sinh  Pétrus Trương Vĩnh Ký


Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Lá Thư Gửi Đến Học Trò

      
      Mới đây mà đã hai tuần nằm trên giường bệnh, dây nhợ truyền thuốc thường xuyên, có thêm bệnh nhân cùng giường, vợ kề bên chăm sóc mà sao tôi thấy quá cô đơn. Đã quen lao động trong nền nếp giáo dục của gia đình, tôi không chịu nổi sự bất công mà tôi đang buộc người thân phải gánh chịu.

      Rồi cũng những học trò cũ từ đất Vĩnh xa xưa, lâu lâu hỏi thăm thầy đang khỏe? Đang ở đâu? Vợ tôi trả lời thay tôi "Thầy lại bị nhiễm trùng, đang điều trị ở bệnh viện Chợ Rẫy". Sau này tôi không báo tin cho những trò ngày xưa, sau đó đã thường thăm tôi lúc bệnh. Tôi không muốn. Các em giờ cũng đã lớn, có đứa lên hàng bà nội, ngoại rồi, lại có đứa cũng đẹp, danh phận đâu kém ai mà vẫn sống một mình, nay phải bận bịu thêm một ông thầy cũ, không biết ngày xưa đã dạy em nên người đến mức nào.

      Cách bốn năm ngày trước khi xuất viện, cũng từ hỏi thăm thầy, Hoa Thu ghé vào bên giường bệnh ở Bệnh viện Chợ Rẫy. Em cũng đang chăm sóc ông xã bệnh ở nhà, vậy mà cũng đi xe máy đến thăm, tôi nằm rầy em, (thầy mà), "sao không thấy áo khoác, chút về là tối rồi." Trưa hôm sau đến lượt Ánh Thùy, Diệu, Bé Phương điện thoại đã đến khoa huyết học rồi, vợ tôi đi ra chỉ đường lên. Mấy em đứng kề bên, tôi vẫn nằm với dây truyền trụ sinh vào mạch máu, còn thêm máy khử sắt đeo ở bụng, nghiêng qua là nó ngưng bơm, nằm êm hơn mười giờ mới hết thuốc.

      Mấy đứa nói thầy ráng ăn được nhiều hơn, tinh thần sáng suốt, ý chí mạnh mẽ, mau hồi phục để bọn em còn có người thầy hằng yêu quý. Tôi quay đầu vào trong nhưng không che được giọt nước mắt. Tôi nói các em đến thăm, giúp thầy mau lành bệnh lẫn vật chất, thầy rất cảm ơn, rất là hạnh phúc. Ánh Thùy còn căn dặn lúc nào xuất viện thì điện cho em, có xe bốn chỗ đưa thầy cô về nhà Long An.

Làm thầy thật là hạnh phúc!

Huỳnh Hữu Trí
6/2013
 * Lá thư cuối cùng trước khi thầy qua đời.

Thơ Tranh: Tình Thơ


Thơ: Biện Công Danh
Thơ Tranh: Kim Oanh


Tháng 6 Chiều Mưa


Tiếng lòng…
Hắt hiu sầu trong thinh lặng!!!
Lời ru văng vẳng thanh âm
Mưa giăng chao đọng cõi tâm
Sóng đời chòng chành bão nổi

Tình ơi…
Cứ để dòng mưa trói chân!
Phút cuối tạ từ vương vấn….
Khóc đi mưa! Mi hoen ngấn
Hạnh phúc ngấm ngầm say đắm…
                            ....Chiều Mưa!!!


Kim Oanh
Tháng Sáu 2013

* * *
Khóc Đi Em



         (Từ Tháng 6 Chiều Mưa của KimOanh)

Góc phố nhỏ em tần ngần chiều nay
Chiếc dù rộng che mưa không đủ kín
Gió hắt hiu vực buồng tim câm nín
Em bàng hoàng bão nổi khóc âm thầm.

Mưa lê thê chừng cô đọng thanh âm
Sau phút tạ từ còn nhiều vương vấn
Khóc đi em như mưa buồn vô tận
Hạnh phúc nào còn vang vọng…chiều mưa!

Dương Hồng Thủy


Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

Căn Nhà Ngọai Ô - Nhạc Sĩ Anh Bằng


Thơ Cám Tác: Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh



Sáng Tác: Anh Bằng
Tiếng Hát: Kim Loan
Thực Hiện Youtube: Vanchus

Phố Núi Pleiku Ơi!


Phải chăng duyên, hay giải sao trời
Này này cô bé Vĩnh Long ơi,
Bộ hết nơi rồi sao lại mến Pleiku
Nguyễn Nam Thư

Hỡi người Phố Núi Pleiku ơi!
Gặp nhau đây là bởi duyên trời
Nắng mới lên tắm đôi vai nhỏ
Môi thắm màu bụi đỏ mộng mơ

Từ đó lòng trộm nhớ Pleiku
Những đêm trăng khoác áo sương mù
Mưa giăng giăng ướt đường phong lối
Tạm gối hương thầm dệt ý thơ

Thơ dệt xong gửi người cùng mộng
Gió giao mùa trời lộng Cao nguyên
Khúc tình ca hương mùa lưu luyến
Rơi xuống đời xao xuyến người mơ

Kim Oanh

Thuyền Thơ


Thơ: Kim Oanh
Thơ Tranh: Suối Dâu

* * *
      Bức hình trăng biển tuyệt đẹp, soi sáng chiếc thuyền thơ ai thả trôi lang thang, hỏng nỡ để đi lạc, nên cố kéo dzìa bến mơ ....

Dưới ánh trăng đêm, soi bóng thuyền
Biển nằm im ngủ , sóng cười duyên
Lang thang trên nước tìm tri kỷ
Nhắn gọi thuyền ơi ghé bến liền

Ta chở thuyền thơ đi khắp nơi
Đem bao ý đẹp đến cho đời
Trăng vui soi sáng cùng dương thế
Tô đẹp thuyền tình trên biển khơi ...


Hoàng Dũng


Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

Chiếc Lá Cuối Cùng-Nhạc sĩ Đoàn Chuẩn-Ca sĩ Quỳnh Lan


Sáng Tác: Đoàn Chuẩn
Tiếng Hát: Quỳnh Lan
Hình Ảnh: Biện Công Danh - Mùa Thu New Zealand 
Thực Hiện: KimOanh

Tựa Vai Tháng Sáu


Em về tháng Sáu tựa vai
Cành hoa phượng đỏ nghiêng dài tóc hương
Tiếng ve líu ríu bên đường
Áo bay khép mở cổng trường ngày xưa

Em về tháng Sáu nghiêng mưa
Làn mây chùng nhớ cũng vừa thả trôi
Chiều thương vụng trộm nụ cười
Hồn tôi vụng đậu trên môi hoa tình


Mưa hồng thánh thót lung linh
Thắp ngàn ngọn nến soi hình bóng nhau
Tóc dài nửa mái hương cau
Nửa kia rẽ lệch bể dâu sao đành

Em về tháng Sáu hong xanh
Cầm tình tôi nhé che vành nón nghiêng
Bàn tay năm ngón nõn mềm
Giữ hồn tôi giữa bao đêm mơ màng

Giấc mơ vỗ sóng lang thang
Chờ em chung chuyến đò ngang theo về
Áo dài đôi ngả đam mê
Chia đôi thương nhớ bên hè phượng bay

Trầm Vân

Tháng Sáu Sầu Nghiêng


      (Từ Tựa Vai Tháng Sáu của Trầm Vân)

Nón lá e ấp nghiêng vai
Tóc lay trong gió phượng cài thơm hương
Guốc khua lốc cốc vang đường
Áo dài lụa bạch tan trường thuở xưa

Hàng hiên hai đứa đục mưa
Bong bóng mơ mộng cợt đùa dòng trôi
Thẹn thùng miệng chúm chím cười
Tim hôn vướng bởi hoa tươi nụ tình

Cầu vòng bắt nhịp thiêng linh
Chắp tay khấn nguyện bóng hình kề nhau
Duyên đưa kết nghĩa trầu cau
Dòng đời nghiệt ngã dẫu sao cũng đành

Vấn vương khi tóc còn xanh
Từ hoa hé nhuỵ trổ nhành sầu nghiêng
Tương tư má thắm môi mềm
Tóc phai da xạm yêu thêm chẳng màng

Tháng Sáu mưa giăng thênh thang
Ve cất khúc đợi chờ mang người về
Phượng rầu chết giữa cung mê
Tình xưa ngày cũ trọn thề?... Xa bay?

Kim Oanh
13/6/2014

Bên Hồ Than Thở


Thơ Cảm Tác : (Đồi Thông Hai Mộ): Quên Đi
Thơ Tranh & Youtube: Kim Oanh


Sáng Tác: Hồng Vân
Ca Sĩ: Hoàng Oanh

Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

Bóng Người Đi


Chờ đợi mãi sao ai chẳng đến
Hạ nồng đốt cháy đóa hoa xinh
Người đi xa theo bước đăng trình
Ai không đến tim mình vụn vỡ


Chờ đợi mãi đường dài xa hút
Bóng người đi từ lúc tiễn nhau
Bao mùa đông tuyết trắng một màu
Phủ nhân ảnh mờ theo ngấn lệ


Mưa giăng giăng đất trời hoang phế
Thấu cho lòng bao nỗi ủ ê
Hương yêu xưa ùa về xao động

Từ mịt mù ngàn dặm sơn khê

Bên song đợi bóng gầy lặng lẽ
Vén rèm the mờ khuất sương mù

Nửa gối chiếc trăng buồn chia sẻ
Nửa đến người tình nhớ ngàn thu


Kim Oanh
2009

Thơ Tranh Nghệ Sĩ: Một Thời Chinh Chiến

Kính tặng anh Song Quang - Nhân ngày 19/6


Thơ: Song Quang
Thơ Tranh: Kim Oanh


Sáng Tác Nhật Ngân
Tiếng Hát Mai Thiên Vân

Tống Lý Đoan - 送李端 - Lư Luân ( - 773 - )

Lư Luân, thuộc nhóm 10 tài tử thời Đường Đại Lịch cùng với Lý Đoan, Tư Không Thự, nhóm nổi tiếng về thơ đường luật nghiêm chỉnh , ngôn từ diễm lệ, ý tưởng thâm trầm. Tôi ngồi cặm cụi chuyển dịch bài Tống Lý Đoan này chỉ vì mê câu "Nhân quy mộ tuyết thì "(Người về chiều tuyết rơi). PKT 05/26/2014



Tống Lý Đoan
Cố quan suy thảo biến
Ly biệt chính kham bi
Lộ xuất hàn vân ngoại
Nhân quy mộ tuyết thì
Thiếu cô vi khách tảo
Đa nạn thức quân trì
Yểm khấp không tương hướng
Phong trần hà sở kỳ?

Lư Luân ( - 773 - )
* * *
Dịch Xuôi: Tiễn Lý Đoan
PKT 05/26/2014

Cổng ải xưa mọc đầy cỏ dại
Thật là đau buồn khi phải chia tay ỏ đây
Người đi ra vùng mây lạnh
Kẻ về giữa lúc tuyết chiều rơi
Thân côi cút từ nhỏ nên sớm đã phong trần
Hoạn nạn đã nhiều lại thêm biết nhau muộn
Gạt dòng lệ khô nhìn theo bóng nhau đi
Ở cõi đời gió bụi này còn mong gì hẹn gặp

Tiễn Bạn

Ải xưa đầy cỏ dại,
Lâm biệt dạ ngùi ngùi.
Mây lạnh đường quan tái,
Người về chiều tuyết rơi.
Thân côi sớm lận đận,
Phận hẩm muộn quen nhau,
Lệ tiễn mờ sương gió,
Mong gì gặp nữa đâu.


Lời Thêm: Giữ được "chất thơ" nguyên tác khó quá!
Phạm Khắc Trí
27/5/2014
* * *
Kính quý Thầy và các bạn trong "vườn thơ thẩn"
SongQuang gởi đi bài phỏng dịch "Tiển Người" với thể 7 chữ và 8 câu nhưng thấy không ổn và cứ ...hối tiếc vì nghĩ chưa chính chắn mà đã gỏ.Nay SQ xin các bạn cho SQ sửa lại với thể thơ 6 chữ,tự do hơn vì xét thấy phỏng dịch thơ Đường mà thể thơ Đường luật không chỉnh thì e mang lỗi cùng chư vị.

Tiễn Người

Cổng quan tái năm xưa đầy cỏ mọc
Thật đau buồn khi tiển bạn nơi đây!
Người ra đi đến chốn mây gió lạnh
Kẻ trở về,chiều buông tuyết phủ dầy
Thân côi cút lại thêm nhiều lận đận
Phận nạn tai quen biết muộn màng thay
Gạt lệ đổ để nhìn nhau cách biệt
Còn gặp nhau trong cỏi gió sương nầy??

Song Quang

Kính Thầy Trí

Như Thầy viết giữ được "chất thơ" theo nguyên tác thật khó và giữ được trọn ý cùa người xưa cũng không dễ gì.Nhưng vì vui chơi với chữ nghĩa nên SQ cũng xin phỏng...phỏng theo chút chút để mượn lời thăm hỏi nhau trong một góc thơ.

Tiễn Người

Quan ải cổng xưa cỏ mọc đầy
Đau buồn tạm biệt ở nơi đây
Người đi ra chốn miền mây lạnh
Kẻ đến chiều buông tuyết phủ dầy
Ngày trước,thân côi nhiều lận đận
Bây giờ ,quen biết muộn màng thay!
Gạt dòng lệ đổ nhìn xa cách
Còn gặp gở không,cõi bụi nầy??

Song Quang
* * *
Thưa Thầy, Song Quang kính,
Quên Đi cũng cố gắng phỏng dịch "Tống Lý Đoan" cho vui.

Đưa Tiễn Lý Đoan

Cửa ải năm xưa đầy cỏ úa
Chia tay não nuột khó nên lời
Ra đi kẻ lẩn vào mây lạnh
Trở bước người về giữa tuyết rơi
Thuở trước cút côi thân xứ lạ
Muộn màng quen biết bạn trong đời
Nén dòng lệ tiễn hai phương rẽ
Phiêu bạt sông hồ khó hẹn nơi

Quên Đi

* * *
Đỗ Chiêu Đức tham gia với các phần sau đây :

1. NGUYÊN BẢN CHỮ HÁN CỔ CỦA BÀI THƠ :

送李端            TỐNG LÝ ĐOAN

故關衰草遍, Cố quan suy thảo biến,
離別正堪悲。 Ly biệt chính kham bi.
路出寒雲外, Lộ xuất hàn vân ngoại,
人歸暮雪時。 Nhân quy mộ tuyết thì.
少孤為客早, Thiếu cô vi khách tảo,
多難識君遲。 Đa nạn thức quân trì.
掩淚空相向, Yễm lệ không tương hướng,
風塵何處期?   Phong trần hà xứ kì ?
盧綸                 Lư Luân.

2. GIỚI THIỆU TÁC GIẢ:
LƯ LUÂN ( khoảng 737- 799 ), Thi nhân đời Đường, tự Duẫn Ngôn, người Hà Trung đất Bồ ( Thuộc Vĩnh Tế, tỉnh Sơn Tây hiện nay ). Thi Tiến sĩ mãi không đậu, sau được Tễ Tướng Nguyên Tải cất nhắc làm chức Hương Úy đất Hà Nam. Từng nhậm chức Phán Quan trong Nguyên Soái Phủ ở Hà Trung, quan thăng đến chức Kiểm Giáo Hộ Bộ Lang Trung, thuộc một trong mười tài tử thời Đại Lịch ( Đại Lịch Thập Tài Tử ). Thơ ông phần nhiều tả cảnh đưa tiễn, biệt ly và đời sống trong quân ngũ, nhưng đa phần bị thất tán. Trong Toàn Đường Thi Tập chỉ gom góp được 5 chương thơ của ông mà thôi.

3. NGHĨA BÀI THƠ :
ĐƯA TIỄN LÝ ĐOAN
Nơi quan ải cổ xưa khắp nơi cỏ đà héo úa, chia tay nhau trong cảnh trí thế nầy quả thật đáng buồn. Người đi thì ra xa ngoài muôn dặm nơi phủ đầy cả những đám mây mù lạnh lẽo, kẻ ở lại lại quay về trong cảnh trời chiều tuyết đổ. Lúc nhỏ tôi đã sớm mồ côi nên sớm lưu lạc nơi đất khách quê người, gian nan lận đận lắm nên đến bây giờ mới gặp được bạn ( quen biết muộn màng như thế nầy ! ). Giờ lại phải gạt lệ chia tay mà nhìn theo hướng bạn đi xa khuất, trong thời buổi phong trần nhiễu nhương nầy, biết đến bao giờ mới lại gặp được nhau đây ?!

4. DIỄN NÔM :
Thầy đã dịch bằng thơ 5 chữ, Huynh trưởng Song Quang đã diễn bằng thơ 8 chữ, bạn Quên Đi cũng "chơi " luôn bằng một bài Thất ngôn Bát cú. Thôi thì, tôi sẽ dùng thơ 6 chữ nhé !...

Tiễn Lý Đoan

Ải cũ cỏ đà héo úa,
Chia tay vừa lúc lòng nao!
Người đi ngoài xa mây lạnh,
Kẻ về chiều xuống tuyết mau.
Mồ côi sớm đời phiêu bạt,
Gian truân gặp bạn muộn sao.
Gạt lệ bóng người đà khuất,
Tương phùng biết đến thuở nào?!
Đỗ Chiêu Đức 
* * *

Tiễn Lý Đoan

Cửa ải xưa xanh màu cỏ dại
Ngậm ngùi tiễn bạn lúc chia tay
Đường mây lạnh kẻ đi đơn độc
Bông tuyết đầy người bước quắt quay
Côi cút cả đời nương đất khách
Thân sơ dẫu muộn nhớ từng ngày
Lệ lòng kết chặt tình tri kỷ
Mơ gặp một lần mong mỏi thay

Kim Phượng

* * *
Kính Thầy và các Anh Chị
Em xin được cùng thầy và anh chị đôi dòng cảm tác

Tiễn Người Đi…

Cỏ bám dầy cửa ải xưa
Sầu dâng thấm thía tiễn đưa một người
Gió lùa mây lạnh chân dời
Trở về giữa lúc tuyết rơi chiều tà
Lận đận thân côi xứ lạ
Trong đời quen bạn ngẫm ra muộn màng
Ngăn dòng chia cách đôi đàng
Long đong vất vã dặm ngàn gặp nhau?

Kim Oanh

Mãi Mãi Tìm Em

    
        (Tưởng Nhớ 22/6 Người em gái Pleime)

Anh đâu phải là người mãi mãi
Bỏ tóc xanh con gái Xuân thì
Vỡ lần yêu khi trời cay nghiệt
Vẫn quay về từ miệt miền xuôi

Đêm gió mưa đầy ấp ngậm ngùi
Thương em lạnh oan vùi giấc ngủ
Hình ảnh nàng quyến rũ trong anh
Dẫu ngàn xa canh cánh tơ lòng

Anh về đây! Em có biết không
Kiếm tìm em ngược mãi dòng sông
Trăng sao rụng trôi dòng tử biệt
Than tiếc người con gái Pleime

Tóc xanh tàn có ai che chở
Hộ giùm tôi cách trở âm dương
Dù mai đây sương gió dặm trường
Thân xác rũ trên đường lặn lội

Tội em tôi giá lạnh lâu rồi !

Pleiku 22-7-2011
Lê Kim Hiệp

Thơ Tranh: Từ Khi...

Tưởng Nhớ Người con gái Trường Học Pleime 22/6


Thơ: Lê Kim Hiệp
Thơ Tranh: Kim Oanh

Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Thiên Thu Tình


             (Tưởng nhớ Một Đoá Hoa Pleime 22/6)

Những ai từng có dịp sống qua
Mới hay tim hát tình ca mưa buồn!
Lê Kim Hiệp

Phải chăng em gái người ngoại lệ
Chưa dịp nào đến được Pleiku
Chưa nghe hát tình ru phố núi
Nhưng anh kể cảm nhận bùi ngùi
Tim vẫn hát mưa buồn giọt tủi….

Em biết!

Nụ Pleime mãn nguyện mỉm cười
Đoá Hoa mãi đẹp tươi xinh xắn
Ngôi mộ Nàng nơi vùng vắng lặng
Anh thường xuyên đến tặng bài thơ
Mỗi 22 tháng 6 mong chờ

Tình thơ mới nguyên màu lụa trắng.
Đọc cho Nàng trong những mùa trăng
Ngủ bình yên xóa hết vết hằn
Vui hạnh phúc tình Nàng Phố Núi
An lòng người tình cuối Miền Xuôi

“Bắc Hương là trạm nhớ đầu
Hồn ta em dựng tượng sầu thiên thu!” *

Em gái Lê Kim Oanh

* Thơ Lê Kim Hiệp

Pleiku Đó! Chiều Mưa Rất Lạ


Theo lá rụng quay về quá khứ
Tưởng nhớ người đồng đội năm xưa
Chiều mưa nhẹ cây thay màu lá
Lất phất buồn chắc Hạ vào Thu

Vẫn bao năm dốc nhỏ sương mù
Dáng ai đứng trong màn u ẩn
Cũng nơi đây mối tình bất tận
Chữ "vỡ tan" lần đó "tạm thời"

Đời lang bạt mang theo kỷ niệm
Cuộc tình than vào giấc chiêm bao
Ngày tháng cứ não nùng bi thảm
Chiều Pleiku ảm đạm đầu Thu


Anh về đây u hoài thương nhớ
Đồng đội mình ở lại chiến khu
Thân xác rũ không làn hương khói
Cõi vùng trời vắng bóng người thăm

Nhớ chuyện xưa lục lọi âm thầm
Địa danh cũ năm dài chiến đấu
Cả tình trường dấu tích em xưa
Pleiku đó! Chiều mưa rất lạ!

Những ai từng có dịp sống qua
Mới hay tim hát tình ca mưa buồn!

Lê Kim Hiệp 

Pleiku 30/7/2011

Tình Đến Không Ngờ-Nguyễn Văn Hạnh&Trần Bội Anh-Ý Lan


Tác Giả: Nguyễn Văn Hạnh&Trần Bội Anh
Ca Sĩ: Ý Lan
Thực Hiện: Kim Oanh

Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014

Thu...


    ( Tặng KimOanh)

Em hãy là mùa thu
Để cho anh chạm khẽ
Anh nâng niu nhè nhẹ
Từng chiếc lá thu vàng

Mùa thu đầy dịu dàng
Ngập sắc vàng sắc đỏ
Có tình anh ở đó
Đợi cùng lòng thu đi

Mùa thu mang diệu kỳ
Đến từng trang vở nhỏ
Những vần thơ theo gió
Bay tìm nhau nẻo đường

 Mùa thu nhiều nhớ thương
 Trong vòng tay hai nửa
 Thu ơi, đừng vàng nữa
 Để đông đừng vội sang...

Hhai

Gió...


    (Từ  Thu... của Hhai)

Mãi là chiếc lá thu
Hát ru mùa rất khẽ
Vương vấn lòng chạm nhẹ
Chen lẫn nắng hanh vàng

Gió đưa hương dịu dàng
Ươm môi hồng mộng đỏ
Lá êm đềm chờ đó
Gió dừng lại đừng đi

Mỗi thu đến hạn kỳ
Lá xếp vào ngăn nhỏ
Ủ hương lòng gửi gió
Bao phủ mọi ngã đường

Giăng lưới cất nhớ thương
Vấn vương chia hai nửa
Thu qua rồi lại đến  
Mở cửa đón gió sang

Kim Oanh
6/2014

Đồi Thông Hai Mộ - Thơ Song Quang


Thơ Cảm Tác: Song Quang
Thơ Tranh: Kim Oanh

 

Sáng Tác: Hồng Vân
Tiếng Hát: Phương Dung
Thực Hiện: Nhac truoc 1975


Phù Du


Đứng cuối đời, ngoảnh đầu: quen hoá lạ
Cõi vô thường: có có, không không
Ngỡ trong tay, vụt bay mất hút
Tưởng rằng không lại hóa nặng lòng

Người ở đó như không có đó
Ta ngồi đây nhưng chẳng còn đây
Mộng với thực, lờ mờ sương khói tỏa
Chuyện mất còn, lãng đãng áng mây bay

Từ hoa mỹ ngấm ngầm nhiều gian dối
Trong đau thương chữ mới thật lời
Sau thánh thiện biết đâu chừng tội lỗi
Giữa mượt mà giông bão biết đầy vơi

Kiếp phù sinh có gì đâu tuyệt đối
Ước mơ nhiều, mất mát cứ dài ra
Cành nảy lộc, ngày kia cây sẽ cỗi
Cõi vĩnh hằng mãi tận cuối trời xa

Nhớ cho lắm chỉ thêm sầu chuốc khổ
Cố tìm quên, người lại cứ quay về
Hạnh phúc mong manh, chònh chành sóng vổ
Mạch nước ngầm đưa lũ lụt qua đê.

Lời nặng nhẹ nghĩa tình lạc lối
Vết thương lành, sẹo vẫn còn đau
Cây rụng lá, lá về với cội
Người xa người ái ngại nhìn nhau

Hoa lặng lẽ, dẫu hồng ngàn tía
Gió lùa cành lá chỉ lao xao
Chó dùng đuôi để diễn tình gợi nghĩa

Người lắm lời chỉ khổ lòng nhau!

Bể trầm luân sóng dồn nghiêng vách đá
Thuyền u mê lạc nẻo khó quay về
Hạt đã gieo rồi, chờ lấy quả
Cành si kết nụ, trổ hoa si

Chốn thiên đường chẳng xa vùng địa ngục
Một đường tơ lẫn lộn đôi miền
Đời tiếp đời, khổ ải kéo triền miên
Ngày hoan lạc: vài cơn gió thoảng

Vòng danh lợi, lọc lừa, tính toán
Kiếp tơ tằm: “ sinh ký tử quy”
Rồi một ngày nhắm mắt ra đi
Nhục thể cũng về chung cát bụi.

Lê Kim Thành 


Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

If Bread - David Gates

If a picture paints a thousand words, then why can't I paint you?



Nếu Anh Là …


Nếu anh là dòng sông
Em trầm mình soi bóng
Cùng tắm mát ân tình
Dâng hạnh phúc lung linh

Nếu anh là bão nổi
Em giữ chặt bè trôi
Cùng trải qua giông tố
Vượt nỗi khổ ngàn khơi

Nếu anh là bến đợi
Em muôn đời nương náu
Dù năm tháng hư hao
Chắt chiu những ngọt ngào

Anh! Dòng sông bến đợi
Em! Trầm mình soi bóng
Dưới ánh trăng mờ ảo
Mình đã thuộc về nhau

Kim Oanh
6/2014

Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

Đồi Thông Hai Mộ - Trầm Vân



Trích Thơ: Trầm Vân
Thơ Tranh: Kim Oanh

* * *
Đồi Thông Hai Mộ

Về ngang hai mộ đồi thông
Chiều trôi sương khói bay vòng xót xa
Chuyện tình Tâm Thảo thoảng qua
Bóng hình đôi lứa la đà đâu đây
Hồn nương cánh gió phiêu bay
Đánh rơi giọt lệ chuyền ngày qua đêm
Trách ai xé sợi tơ duyên
Ai gây sóng gió nổi chìm phong ba
Thương cô giáo Thảo hiền hòa
Thương Tâm hiếu thảo hóa ra mất tình
Nghe Tâm tử trận thình lình
Đớn đau nàng đã quyên sinh theo chàng
Ai tung tin giả dối gian
Để cô gái dưới suối vàng ngậm đau
Chàng ngồi bên mộ gục đầu
Lệ rơi sũng ướt bờ ngâu rã rời
Chàng ra chiến trận xa xôi
Một hôm gục ngã dưới trời đạn vang
Đưa chàng về cạnh mộ nàng
Đồi thông hai mộ hòa tan sương sầu
Sống thì không lấy được nhau
Cõi âm về lại xây lầu ái ân
Vòng tay ôm mối tình trần
Thắt vòng chung thủy sáng ngần trăng soi

Về nghe Đà Lạt sương rơi
Đồi thông hai mộ vẳng lời khóc than
Tay buồn thắp vội nén nhang
Khói bay nghiêng ngả đôi hàng thông xanh
Mắt hoen dòng lệ chảy quanh
Mối tình diễm tuyệt sao đành ly tan?

 Trầm Vân



Sáng Tác Hồng Vân
Tiếng Hát: Hương Lan

Một Ngày Nào Thật Xa


Một ngày nào mình không còn có nhau
Em thật xa rồi với người yêu mới
Màu mắt xưa không còn buồn vời vợi
Mái tóc dài đã cắt ngắn từ lâu

Một ngày nào anh chẳng biết về đâu
Con phố quen nay trở thành xa lạ
Thảm nắng tình lung linh chiếu mùa hạ
Trong tim anh cơn lạnh giá mùa đông

Một ngày nào em còn nhớ anh không
Trạm chờ xe mình nhìn nhau bỡ ngỡ
Từng chuyến qua như cuộc tình đã lỡ
Em đi rồi chiếc ghế đợi buồn tênh

Một ngày nào hồn theo sóng lênh đênh
Chiều cô đơn anh nằm nghe sóng biển
Mình xa nhau không một lời đưa tiễn
Như một lần miên viễn chợt xót xa

Khiếu Long

Mặc Sức Tình Xa!!!


(Từ Một Ngày Nào Thật Xa của Khiếu Long)

Một ngày nào nắng chợt ngã màu
Người xa rồi trăng đâu không tới
Đêm Cao Nguyên phố buồn đứng đợi
Người trở về thắt mối tình đau

Một ngày nào nói chẳng thành câu
Người lặng lẽ cúi đầu từ giã
Ngỡ mùa hè ba tháng thoáng qua
Tim nhói đau dòng đời nghiệt ngã

Một ngày nào trời giông gió lộng
Chuyến xe đời giấc mộng chơ vơ
Trạm dừng chân chờ đợi hững hờ
Trên ghế tạm bơ vơ... Số mệnh!

Một ngày nào sóng lặng buồn tênh
Tình lênh đênh ... không người đưa tiễn
Dù gặp nhau xót xa miên viễn
Chỉ một lần ...mặc sức tình xa !!!

Kim Oanh

Cảm Xúc Đồi Thông Hai Mộ - Giao Linh

Thân gửi mấy câu thơ như một comment. Thân chúc an vui - Trầm Vân



(Từ Thơ Tranh Nghệ Sĩ Đồi Thông Hai Mộ - Thơ Phương Hà, Thơ tranh KimOanh)

Chợt nghe tiếng hát Giao Linh
Đồi Thông Hai Mộ chuyện tình đau thương
Tiếng ca da diết vọng buồn
Chiều qua Đà Lạt mù sương rối mờ
Mối tình đẹp tựa bài thơ
Ai đành chia rẽ thẫn thờ lòng đau
Cõi trần chẳng sống cùng nhau
Cõi âm về lại se câu ước nguyền
Đôi hồn tháp cánh thần tiên
Mang theo thương nhớ rải miền chiêm bao
Đồi Thông Hai Mộ cỏ nhàu
Tiếng Giao Linh hát giăng sầu lệ rơi
Thơ Phương Hà rất tuyệt vời
Khung thơ tuyệt đẹp vẽ lời khóc than
Ngàn năm thiếp ở bên chàng
Ngàn năm tình nép suối vàng thông reo

Trầm Vân

Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

Đồi Thông Hai Mộ - Thơ Phương Hà


Thơ: Phương Hà
Thơ Tranh: Kim Oanh



Sáng Tác: Hồng Vân
Tiếng Hát: Giao Linh
Thực Hiện Youtube: Alfonso Carlson

Tình Đau Tình Đau



Thôi! Tôi về tôi về
Chiều! Qua sông qua sông
Phà! Ngược gió ngược gió
Mây! Bềnh bồng bềnh bồng

Ừ! Em đi em đi
Mùa! Thu vàng thu vàng
Tình! Giãy chết giãy chết
Đời! Lang thang lang thang

Đêm! Miên man miên man
Mưa! Hàng hàng hàng hàng
Hồn! Ai khóc ai khóc
Lời! Muộn màng muộn màng

Hoa! Phai màu phai màu
Cây! Lao xao lao xao
Em! Bụi phấn bụi phấn
Tôi! Đau! Đau! Đau! Đau!

Phạm Tương Như
Jun. 13 2013

Đời Tàn Đời Tàn


       (Từ Tình Đau Tình Đau của Phạm Tương Như)

Đành! Đi mau đi mau
Nắng! Phai màu phai màu
Sóng! Nước cuốn nước cuốn
Hồn! Long đong long đong

Vâng! Đi thôi đi thôi
Mùa! Đông sớm đông sớm
Yêu! Ghê gớm ghê gớm
Tình! Vội vàng vội vàng

Ngày! Bừng sáng bừng sáng
Nắng! Ló dạng ló dạng
Phà! Bỏ đi bỏ đi
Sông! Bến cạn bến cạn

Đông! Chưa tan chưa tan
Buốt! Miên man miên man
Hồn! Nhợt nhạt nhợt nhạt
Đời! Tàn! Tàn! Tàn! Tàn!

Kim Oanh
14/6/2013

Đời Vẫn Đẹp Vẫn Đẹp


(Từ Đời Tàn, Đời Tàn của KimOanh

Đời chưa tàn, chưa tàn!
Sao vội vàng, vội vàng!
Nắng vẫn đẹp, vẫn đẹp!
Đông mới sang, mới sang!

Lạnh mới chớm, mới chớm
Chăn vẫn êm, vẫn êm
Tình còn nồng, còn nồng
Mộng bình, yên bình yên!

Mặc thế nhân, thế nhân
Yêu da diết, da diết
Dẫu một mình, một mình
Có sao đâu, sao đâu ?

Dù cách trở, cách trở
Xa ngàn trùng, ngàn trùng
Lời dịu ngọt, dịu ngọt
Xin trao nhau, trao nhau

Nam Chi

Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014

Mưa Đêm


Gió thổi từng cơn
Rít sầu nhiều hơn
Mưa đêm lạnh nhớ
Tấm thân tủi hờn

Tí tách ngoài hiên
Đếm từng giọt nước
Tiếp nối triền miên
Thương nhớ ưu phiền

Tâm sự đầy vơi
Nhớ gì lòng ơi
Mưa đêm thổn thức
Hòa điệu buồn rơi

Mưa đêm lạnh thắm
Ướt gối đơn nằm
Sao nghe mằn mặn
Hay giọt lệ thầm!?

Lê Kim Hiệp
Vĩnh Long1990


Tôi Đang Mơ Giấc Mộng Dài - Lệ Thu - Kỷ Niệm Du Lịch Sydney Australia

Kỷ niệm những ngày anh chị Nguyễn Văn Trợ du lịch Sydney - Australia - Năm 2013.


Nhạc sĩ: Phạm Duy
Ca sĩ: Lệ Thu 
Thực Hiện: Kim Oanh

Gọi Mưa về



Nhớ một thuở ngày xưa trên phố nắng
Đôi mắt nai hiền lặng ngó vu vơ
Hồn anh lạc vào cõi vắng nên thơ
Nghe hơi thở toả đầy men nhung nhớ

Ta gọi mưa về cho hoa tình đua nở
Giữ bước chân cho giấc ngủ thơm nồng
Cho muộn phiền tan vào chốn trời không
Tìm hương tóc ướp thơm ngày tháng mộng

Nắng hôm nay trốn vào miền gió lộng
Tuyết đông về bến mộng cũng hư hao
Gọi tên nhau nghe tình nhớ ngọt ngào
Đôi vai nhỏ run run trong cơn bão


Hãy quên đi mặc đời nghiêng chao đão
Hãy xoá tan giấc ngủ vướng ưu phiền
Thả hồn thơ vơi những nỗi niềm riêng
Đan hạnh phúc giăng đầy vùng kỷ niệm.


Một lần đến tuổi ngọc ngà diễm tuyệt!
Hoàng hôn về kết tím mộng tình thơ!


Kim Oanh


Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

Xin Ai Đừng Hỏi ( Sáng Tác Em Có Còn Yêu Anh - Trúc Hồ)



Cảm Tác Thơ & Thơ Tranh: Kim Oanh


Lời bài hát: 

Khi cây cỏ không còn là màu xanh
Khi mặt trời không còn tỏa ánh sáng
Và biển xanh không còn con sóng vỗ
Thì em ơi, em có còn yêu anh.

Khi thu về không còn lá vàng rơi
Khi đông về không còn phủ tuyết trắng
Và dòng sông không còn con nước chảy
Thì em ơi, em có còn yêu anh.

Chợt nhiên trong khoảnh khắc thời gian
Ta lạc mất nhau
Anh không còn anh ngày hôm qua
Và tình yêu chỉ là nước mắt khổ đau
Thì em ơi, em ơi,
Em có còn yêu anh.
....Ta có còn yêu nhau


Sáng Tác: Trúc Hồ
Tiếng Hát: Nguyễn Hồng Nhung & Lâm Nhật Tiến
Thực Hiện: Jonh Pham

Chạm Đông


Xin chút nắng vàng của Vĩnh Long
Để sưởi tim lạnh ấm hơi nồng
Xa xôi quê cũ Hè có biết
Đông chạm phương này rét bên song

Kim Oanh

Hương Nồng


   (Từ Chạm Đông của KimOanh)

Gửi chút nắng hè của Vĩnh Long
Để người bên đó ấm hương nồng
Để mang giá rét ngoài song cửa
Về chốn xưa này thỏa nhớ mong.

Hhai

Một Tiếng Em - Đinh Hùng


Từ giã hoàng hôn trong mắt em
Tôi đi tìm những phố không đèn
Gió mùa thu sớm bao dư vị
Của chút hương thầm khi mới quen

Cùng bóng hàng cây gập giữa đường
Âm thầm tôi ngỏ tấm tình thương
Bao nhiêu hoài bão, bao hy vọng
Nói hết cho lòng nhẹ mối vương

Rồi đây trên những lối đi này
Ta sẽ cùng ai tay nắm tay
Nhịp bước năm cung đàn ảo tưởng
Buông chìm tâm sự nửa đêm nay

Từng bước trôi cùng trăng viễn khơi
Thâu đêm chưa hiểu miệng ai cười
Nụ cười gởi tự thiên thu lại
Tiền kiếp xưa nào em hé môi?

Dĩ vãng nào xanh như mắt em
Chao ôi! màu tóc rợn từng đêm
Hàng mi khuê các chìm sương phủ
Vời vợi ngàn sao nhạt dáng xiêm

Kỷ niệm thơm từ năm ngón tay
Trăng lên từng nét gợn đôi mày
Bóng hoa huyền ảo nghiêng vầng trán
Chưa ngát hương tình, hương đã bay

Sông biển nào nghe thấu nỗi niềm
Sóng đâu còn khóe mắt thâm nghiêm
Lòng ơi, hoài vọng bao giờ nói
Thăm thẳm trùng dương một tiếng Em !

Nhẹ bước chiêm bao tưởng lạc đường
Rưng rưng mùi phấn bỗng ngùi hương
Sương đầm vạt áo mong manh lệ
Sao rụng bay vào tóc dạ hương

Tôi lánh trần ai đi rất xa
Bâng khuâng sao lạnh ánh trăng tà
Ngày mai hứa hẹn bừng hương cỏ
Tôi sẽ say nằm ngủ dưới hoa

Đinh Hùng
Sáng tác: Mái Tóc Dạ Hương,
Nhạc sĩ Nguyễn Hiền Phổ nhạc từ thơ của Đinh Hùng.


Mái Tóc Dạ Hương -Tiếng Hát Lệ Thu



Thơ:( Một Tiếng Em) Đinh Hùng
Phổ nhạc: Nguyễn Hiền
Tiếng Hát: Lệ Thu
Thực Hiện:Quýdenver

Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

Tống Hữu Nhân - 送友人 - Lý Bạch (701 - 762)


Tống Hữu Nhân

Thanh sơn hoành bắc quách
Bạch thủy nhiễu đông thành
Thử địa nhất vi biệt
Cô bồng vạn lý chinh
Phù vân du tử ý
Lạc nhật cố nhân tình
Huy thủ tự tư khứ
Tiêu tiêu ban mã minh

Lý Bạch
* * *
Dịch Xuôi : Tiễn Bạn


Dãy núi xanh chắn ngang vòng tường ngoài thành mặt bắc
Dòng sông trắng bao quanh thành ở mặt đông
Từ một lần chia tay nhau ở chốn này
Chiếc thân rồi như sợi cỏ bồng lang bạt ngoài ngàn dặm xa
Lòng người đi như mây trời phiêu lãng đây đó
Tình bạn cũ theo nhau như ánh nắng tà lưu luyến vấn vương
Vẫy tay chào từ đây ta xa nhau
Tiếng ngựa lìa đàn kêu nghe thê thiết

Tiễn Bạn
Mỗi chữ, mỗi tình, tình tôi, gửi người

Núi xanh ngoài quách bắc,
Sông trắng quanh thành đông.
Từ một lần chia cách ,
Là muôn dặm cỏ bồng.
Người đi mây tối nổi ,
Bạn cũ nắng chiều vương.
Tay vẫy chào từ biệt ,
Ngựa kêu nghe xé lòng.


Seeing Off A Friend
Red Pine - Poems Of The Masters


Dark hills stretch beyond the north rampart
Clear water circles the city's east wall
From this place where farewell begins
A tumbleweed leaves on a thousand-mile journey
Drifting clouds in a traveler's thought
The setting sun in an old friend's heart
As we wave and say goodbye
Our parting horses neigh

Phạm Khắc Trí
31/05/2014
* * *
Thầy kính mến
Em xin cảm ơm thầy cho em được tiếp nối dòng thơ của thầy giảng dịch
Kính chúc thầy cuối tuần vui khoẻ
Em Kim Oanh

Tiễn Bạn

Thành bắc núi xanh bao bọc
Vòng quanh sông trắng chảy dọc mặt đông
Chốn này từ biệt đôi lòng
Chiếc thân như sợi cỏ bồng bềnh trôi
Ngàn trùng phiêu lãng mây trời
Luyến lưu vương vấn bạn tôi chiều tà
Chia tay từ tạ…biệt xa
Thê lương ngựa hí kêu ca xé lòng

Kim Oanh
1/6/2014
* * *

送友人             TỐNG HỮU NHÂN

青山橫北郭, Thanh sơn hoành bắc quách,
白水繞東城。 Bạch thủy nhiễu đông thành.
此地一為別, Thử địa nhất vi biệt,
孤蓬萬里征。 Cô bồng vạn lý chinh.
浮雲游子意, Phù vân du tử ý,
落日故人情。 Lạc nhật cố nhân tình.
揮手自茲去, Huy thủ tự tư khứ,
蕭蕭班馬鳴。 Tiêu tiêu ban mã minh.
李白                 Lý Bạch.

Chú Thích:
Hoành: là Ngang. Ở đây được sử dụng như Động Từ, có nghĩa là : Nằm Vắt Ngang.
Nhiễu: là Vòng quanh, uốn quanh. 
Cô Bồng: Cỏ Bồng, là loại cỏ nhẹ, khi khô thì bay theo gió, nên Cô Bồng là Cọng cỏ Bồng lẻ loi, cô độc.
Tiêu Tiêu: Diễn tả tiếng ngưa hí một cách bi ai. Từ nầy lấy tích ở Kinh Thi, chương Xa Công, có câu " Tiêu Tiêu Mã Minh "蕭蕭馬鳴.
Ban Mã: Ở đây không phải là Ngựa Rằn, vì Ngựa Rằn là 斑馬( có bộ VĂN 文 ở giữa chữ Ban để chỉ Cái Vằn trên mình ngựa ). Còn đây là BAN MÃ 班馬, chữ Ban có bộ ĐAO 刂(刀) ở giữa để chỉ ý Tách rời ra, nên Ban Mã ở đây có nghĩa là : Ngựa Lìa Đàn.

Nghĩa Bài Thơ:

Dãy núi xanh nằm vắt ngang qua phía bắc của thành quách, và dòng nước trắng xóa thì uốn quanh phía đông thành. Chính nơi nầy, ta cùng bạn tiễn biệt nhau, bạn nhẹ nhàng bay bổng như cánh cỏ bồng cô đơn ra ngoài ngàn dặm. Đám mây trôi nổi dật dờ kia như ý của người du tử không biết sẽ đi về đâu, còn tình của ta đối với bạn thì như vầng kim ô sắp tắt mà ánh nắng còn lưu luyến mãi trên đồi. Vẫy tay nhau từ đây giã biệt, hai con ngựa như cũng cãm thông với nỗi buồn ly biệt của con người mà cất lên tiếng hí vang vang buồn bã.
Bài thơ nầy nổi tiếng bất hũ với 2 câu :
Phù vân du tử ý,
Lạc nhật cố nhân tình.


.... để chỉ sự lang bạc không định hướng của người du tử và tình cảm quyến luyến của cố nhân như ánh nắng chiều còn lưu luyến mãi với buổi hoàng hôn! 

Diễn Nôm: Tiễn Bạn

Núi xanh vòng phía bắc,
Nước chảy uốn thành đông.
Nơi đây ta giã biệt,
Ngàn dặm cánh cỏ bồng.
Phù vân ý du tử,
Nắng luyến tình cố nhân.
Vẫy tay nhau giã biệt,
Thê lương ngựa hí rân.
Lục bát :
Núi xanh vòng phía bắc thành,
Bên đông dòng nước uốn quanh lượn lờ.
Nơi nầy giả biệt bạn thơ,
Cỏ bồng vạn dặm,dật dờ biết đâu.
Ý người mây trắng ngàn thâu,
Tình tôi quyến luyến nghe sầu hoàng hôn.
Vẫy tay giả biệt chiều hôm,
Thê lương tiếng ngựa buồn buồn hí vang!


Đỗ Chiêu Đức

* * *
Thưa Thầy và các bạn,
Phương Hà đọc bài TỐNG HỮU NHÂN do Thầy gởi đến và được anh Chiêu Đức diễn giải tỉ mỉ, cảm thấy thật cảm phục. PH cố gắng dịch mà không sao diễn tả được một phần cái hay của nguyên tác và cũng rất khó bám sát với nguyên tác. .Sửa tới sửa lui vẫn chưa ưng ý, PH đành gởi bài phỏng dịch này đến Thầy và các bạn, mong được góp ý cho hoàn thiện hơn. Xin cám ơn Thầy và các bạn:
Bài phỏng dịch


I-Thơ Đường luật: Tiễn Bạn

Xanh xanh núi chắn ngang thành bắc
Trắng xóa sông nằm ôm phía đông
Kẻ ở phương trời, lòng quyến luyến
Người theo cánh gió, ý phiêu bồng
Mây trôi, bạn tiếp đời lang bạt
Chiều xuống, ta ôm nỗi nhớ nhung
Giã biệt nhau đây, sầu chất ngất
Thê lương, ngựa hí giọng trầm ngân...

Phương Hà

II- Thơ Ngũ ngôn: Tiễn Bạn

Thành bắc, chắn núi xanh
Phía đông, lượn sông trắng
Nơi đây từ biệt bạn
Nhẹ xa như cỏ bồng
Người đi, bước phân vân
Kẻ ở, tình quyến luyến
Chia tay, sầu dâng nghẹn
Ngựa hí, giọng buồn ngân.

Phương Hà
* * *
Em mong muốn theo chân Thầy và các Anh Chị. Em xin gửi đến Thầy và các Anh Chị
Kính chúc Thầy và các Anh Chị luôn tươi vui.
Kính mến
Kim Phượng

Tiễn Bạn

Non xanh một dãy xây thành bắc
Dòng nước lững lờ uốn lượn đông
Phiêu bạc bốn phương đời lữ khách
Lang thang ngàn dặm kiếp thân bồng
Lòng người trôi dạt như mây trắng
Tình bạn vấn vương tợ ráng hồng
Tay vẩy chào nhau người mỗi ngả
Lạc đàn tiếng ngựa não nùng trông


Kim Phượng