Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

Trời Vẫn Còn Thu



Bài Thơ Xướng:

Trời Vẫn Còn Thu


Anh ơi trời cũng vẫn còn thu!
Hãy cứ nâng ly tiếp tạc thù
Đất khách lá buồn rơi ngập lối
Quê nhà bão sót đọng sa mù
Hai phương xa cách hai màu nhớ
Một nếp nghĩ non một khối sầu
Dõi bóng hoàng hôn đang xuống vội
Chiều thu gom lá đốt đêm thâu!

Nguyễn Đắc Thắng
22/9/2014
***
Các Bài Thơ Họa:

Mùa Thu Và Nỗi Nhớ

Bây giờ mới chỉ giữa mùa thu
Vẫn lá vàng rơi, nét đặc thù
Sông vắng, bờ tre mong ngọn gió
Vườn xưa, khóm cúc đẫm sương mù
Đêm dài chất chứa niềm cô quạnh
Ngày ngắn trào dâng nỗi tủi sầu
Thư cũ chưa phai màu mực tím
Chong đèn ngồi đọc suốt canh thâu.

Phương Hà
***
Buổi Đông Về

Đông đến sao còn vướng sắc thu
Tuổi chiều quên hết mọi ân thù
Heo may lá chuyển buồn hiu hắt
Gió bấc sương gieo phủ mịt mù
Cạn chén đêm nay bao chuyện thú
Chia tay mai sáng bấy tầng sầu
Giờ này danh lợi thôi đừng nhắc
Bạn hữu trao tình cứ nhận thâu

Quên Đi
***
Vào Thu


Trở mình, sông núi bước vào Thu
Chén tạc bâng khuâng nhớ chén thù.
Lối cũ hắt hiu làn gió lanh.
Đường xưa mờ mịt bóng sương mù
.Lá vàng năm ấy khơi màu nhớ
Mắt biếc giờ đây nhỏ lệ sầu.
Tĩnh mich đêm dài ngồi đối bóng
Nhớ ai mà thức suốt canh thâu.

Quang Tuấn
12/10/14
***
Tàn Thâu

Ai đành biền biệt nẻo sương thu
Gieo rắc lời oan kết oán thù
Kẻ ở hoài tăm trong mộng hão
Người đi khuất bóng giữa mây mù
Đêm nay trăng dõi soi lầu nhớ
Gió sớm ai đang lịm khúc sầu
Xào xạc lá rơi mơ bạn đến
Canh trường vằng vặt ánh trăng thâu

Kim Oanh
13/10/2014
***
Thu Vẫn Còn Thu

Trận gió xạc xào đậm nét thu,
Heo may cho thụ thủ thu thù.(*)
Quê người gió cuốn hồn theo lá,
Đất khách sương sa mộng cũng mù.
Thu úa đông sang thêm rét mướt,
Đông qua xuân đến chửa vơi sầu.
Hoa hòa hỏa hóa hoài mong ngóng,
Trái đất nửa vòng sẽ tóm thâu!

Đỗ Chiêu Đức.

(*) Nhại Ý 2 câu đối trong GIAI THOẠI VĂN CHƯƠNG CỦA THÁI BẠCH tả cảnh Nghĩa quân sau trận đánh lui quân Pháp để giữ thành trong buổi tàn thu, như sau : Thụ thủ thu thù câm cập cấp, 樹取秋儲金及急, Hoa hòa hỏa hóa thạch thành thanh. 花和火化石成聲。 Có nghĩa : Cây vàng cả lá ( thủ thu thù là Lấy những cái mà mùa thu gom góp lại ), CÂM là KIM, câm cập cấp là Gió vàng thổi rất rát. Màu đỏ rực của hoa cỏ như hòa vào lửa cháy sau trận đánh mà đá cũng bị đốt nổ thành tiếng.
***
Hay Thu Chết Rồi


Lòng lắng trôi còn chăng hỡi thu
Mềm môi uống cạn chén tình thù
Gió lay cành lá còn vương vấn
Người dứt đường tơ đã mịt mù
Xa cách hai phương hồn ủ rũ
Gần bên gang tấc dạ âu sầu
Hay thu đã chết tìm gom lá
Thắp ngọn lửa lòng suốt mấy thâu

Kim Phượng
***
Chớm Thu


Nơi đây,trời chỉ mới vào Thu
Thay áo rừng phong điểm đặc thù
Dallas heo may lùa lá đổ
Saigon nắng ấm nhớ sương mù
Dịu dàng trăng chiếu soi hồ nước
Duyên dáng mây giăng mắc đỉnh sầu
Rộn rả hồn thơ tuôn bút mực
Cho dù thức trọn suốt canh thâu!

Song Quang

Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

Mơ Một Vòng Tay!


(Kỷ niệm lần giỗ thứ 17 của Ba 1997-2014)

Ba ơi! Hổm nay dọn dẹp vườn,
Tiếng chim ríu rít gọi hồn vương,
Ngắm hoa nhớ Má, thương Ba lắm,
Mười bảy năm dài tưởng giỗ Ba.

Mỗi độ xuân về nỗi hoài mong
Lời Ba dạy dỗ khắc vào lòng
Bao nhiêu âu yếm bao chăm chút
Dành trọn yêu thương lẫn ấm nồng

Làm sao con trẻ quên cho được
Tiếng cười rôm rã những giờ cơm
Món ngon vật lạ Ba nhường nhịn
Hạnh phúc dâng đầy hương vị thơm

Hôm nay con cúng cỗ mâm đầy
Nhang khói gợn tròn Ba về đây
Pha thêm cà phê, bơ, sửa đặc
Nhâm nhi khen tặng tách ngon này!

Ngậm ngùi môi mắt giọt lệ cay
Mới biết là con đang mơ ngày
Ba Má ra đi ... đi vĩnh viễn
Vẫn thèm Ba Má ấp vòng tay!

Kim Oanh
Úc Châu 30/10/2014

Khi Thái Sơn Ngã Bóng Cuối Trời - Trầm Hương FMSR - Gia Ân


Con cứ ngỡ rằng
Núi Thái Sơn không bao giờ ngã xuống.
Con cứ ngỡ rằng
Bàn tay cha mãi mãi bên con.
Nhưng hôm nay bóng dáng cha đã khuất xa rồi
Núi Thái Sơn ngã bóng cuối trời
Con ở lại với nỗi đơn côi, gọi thầm tên cha
Cha ơi! Cha hỡi!...
Con cứ ngỡ rằng
Núi đá kia muôn đời đứng vững.
Con cứ ngỡ rằng
Rồi mai đây được báo hiếu công ơn.
Nhưng hôm nay tấm thân cha về với cát bụi
Núi Thái Sơn chìm giữa biển đời
Có giòng lệ thấm xuống đại dương.
Nhưng hôm nay tấm thân cha về với cát bụi
Núi Thái Sơn tìm đến cội nguồn
Có dòng lệ thấm xuống hồn con

(Cha ơi!, con nhớ cha, con nhớ cha nhiều lắm.
Con là sóng chảy xiết reo ca,
cha là núi dõi theo và nhớ , dõi theo con với cả khối tình nồng
như dòng lệ thấm xuống đại dương...
Cha ơi!Con khóc cha.
Cha ơi! Con nhớ cha, nhớ cha nhiều lắm
Cha ơi! Cha ơi!...)

Trầm Hương FMSR

Thơ Tranh: Đàn Cò


Thơ: Lê Kim Thành
Thơ Tranh: Kim Oanh
30/10/2014

Dẫn Thủy Nhập Điền


Cội nguồn sự tích một giòng sông
Cưu mang đau đẻ lắm dòng con
Thân mòn gánh nặng chia bầu sữa
"Dẫn thủy nhập điền" dịu nắng trưa

Từ sâu đáy tim xưa mờ mịt
Bóng Mẹ Cha viên tịch về đâu
Buồn rầu chi tim già cằn cỗi
Cũng đến ngày sông mới nổi lên

Lời nguyện sông nến lòng ai biết
Lau lách bờ mọc phủ biệt tăm 
Âm thầm khóc chết giòng sông gốc
Dọc ngang trời để mất tim xưa

Rồi muôn kiếp chờ không thấy nữa
Bầu sữa căng đời khổ đâu raTrong ta! 
Mây đục đỉnh đầu non
Ngậm ngùi ước sông già còn mãi!

Chảy đi sông! Xin đừng khô hạn!


Lê Kim Hiệp

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

Thơ Tranh: Chút Tình Khuya


Thơ& Thơ Tranh: Kim Oanh

Thơ Tranh: Chút Tình Khuya

Họa Thơ" Chút Tình Khuya" của Kim Oanh

Thơ: Quang Tuấn
Thơ Tranh: Kim Oanh

Hoa Cườm Thảo


Một thời áo trắng tập đầy tay
Thả rong con phố tóc mây cài
Đưa tay hái đoá hoa anh bảo
Lại gần đừng để gió thổi bay!

Cô bé ơi, mộng có ngủ ngày?
Thả mơ nắng Hạ nhốt tình say
Hây hây nhìn… bé cười khe kh
Giữ chặc chân anh biệt chốn này

Hương đọng bờ môi khoé mắt ai
Hồn bay lơ lửng chốn phương Đoài
Cườm Thảo bâng khuâng hoài nghĩ ngợi
Sân trường lần cuối buổi chia tay

Nhặt cánh hoa rơi sắc úa tàn
Chờ người lữ khách một lần sang
Ba tháng chia xa mong vời vợi
Phương trời phiêu bạc kiếp dỡ dang

Người đi làm héo đoá hoa tươi
Bỏ quên cô bé biếng môi cười
Thắt đời từng nốt dây thòng lọng
Xiết cả trời hồng bỏng đôi ngươi

Từ độ xa ai biển cũng dời
Trong từng con sóng miệt mài trôi
Vẫy vùng theo nước tình bơi lội
Bến bờ ngăn cách đời chia đôi

Bao mùa hạ đến đốt tình tôi
Em hoa Cườm Thảo uá sắc phơi
Nằm bên đời vắng hờn phận tủi
Hành trình luân lạc mãi chẳng thôi.

Kim Oanh

Bến Cũ


Ngỡ ngàng trở lại bến sông xưa 
Vẫn cánh cò bay, mấy bóng dừa 
Vẫn mảnh trời xanh in bóng nước 
Đâu rồi ngày cũ hoa đong đưa!

Chiều nghiêng nghiêng nắng nhạt bên cầu 
Tiếng guốc người xưa nay về đâu? 
Lao xao nghe tiếng lòng gợn sóng 
Ai đã qua cầu, nhớ sông sâu?

Đường xưa còn đó, ta với ta 
Đâu tà áo trắng bay thướt tha? 
Cây đa thay đã bao lần lá, 
Còn nhớ hôm nào em tôi qua?

Đâu những rộn ràng thuở đón đưa 
Sân trường vàng vọt nắng lưa thưa 
Bước chân ngày cũ còn in dấu 
Người xưa, thương biết mấy cho vừa!

Tập Vạn Vật em có lắm hình
Xưa tôi mượn tập, vẽ cho “mình” 
Vẽ bao con thú hiền như 
Bụt Lục diệp, chi hoa trĩu nặng tình.

Xuân nào tôi trao cành hoa trắng 
Ý ngầm tình tợ tuyết... non cao 
Ướp chút hương thơm thêm nồng thắm 
Thẹn thùng em vội bước đi mau.

Rồi một mùa hè, lạnh gió đông 
Em gởi cho tôi cánh thiệp hồng 
Em mang trời mộng về bên ấy 
Để lại lòng tôi nỗi trống không!

Ở Vĩnh Long mà mơ Vĩnh Long 
Chắt chiu kỷ niệm xót xa lòng 
Đêm trăng tôi thấy trăng ngày trước 
Em nhớ gì không, “cô má hồng”?

Nao nao lạc bước nợ tang bồng 
Canh cánh bên lòng nỗi nhớ mong 
Hương xưa, dáng cũ chừng quanh quẩn 
Son phấn nghe như nặng cõi lòng!

Lê Kim Thành

Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

Tiếp Lời Diễn Đạt...



" Hồn mơ say nâng niu cánh mộng
Nụ xuân tình ước vọng vườn đêm"
Kim Oanh

Hồn mơ say nâng niu cánh mộng,
Nụ xuân tình khát vọng đời quên.
Chắt chiu mấy chắc đã bền,
Chừng nghe vang vọng tiếng rền âm xưa.

Trời vừa nắng vừa mưa có lẽ,
Biết khi nào ôm nhẽ tình đôi.
Thẩn thờ điệu khúc xa vời,
Còn nghe vang vọng những lời tình quên.

Hôm qua nắng, mây mềm dưới gót,
Ta bước về, như trót xa chân.
Mưa bay, nắng dọi mấy lần,
Mà thôi cũng chỉ bâng khuâng biếng lười.

Thôi rồi tôi, thôi rồi tôi,
Lắng nhìn suối cạn, tuyệt vời dáng ai.
Xuân thì đâu dễ tái lai,
Phượng hồng đâu dễ được hai, ba mùa?

Chơi trò cút bắt thời thua,
Khi nào biển gọi, nhớ lùa tóc mai.
Tớc mai sợi vắn sợi dài,
Lấy nhau không đặng, thương hoài ngàn năm!

Ca dao vẫn âm thầm bóng quế,
Rủ nhau về cõi thế rong chơi.
Người ta sinh ở trên đời,
Bước chưa trọn bước đã rời thế gian.

Hồn mấy độ nguy nàn chợt tỉnh,
Trở giấc nồng lém lỉnh kêu than.
Thương ôi, lỡ một khúc đàn
Mà dây tơ ngượng không màng rung tơ.

Ta đã đến bên bờ suối lệ,
Vắt tim nồng khôn kể máu tuôn.
Người ơi, sỏi đá cũng buồn,
Năm canh khắc khoải mà tuôn đôi dòng.

Bao giờ nối được chữ đồng,
Bao giờ cho tiếng tơ lòng khỏa khuây?
Thức đêm nay, viết đêm nay,
Ngày mai ta lại sống ngày lãng du...
Nguyễn Đức Tuấn
Midnight, 04-04-2012

Bóng Nguyệt


"Hồn mê say nâng niu cánh mộng
Nụ xuân tình ước vọng vườn đêm" *
Dệt mơ bóng nguyệt bên thềm
Tương phùng dạ khúc êm đềm gót sen

Quên Đi
* Thơ Kim Oanh

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

Thơ Tranh: Thì Thầm


Thơ & Thơ Tranh: Kim Oanh

Cảm Ơn Lời Ru

(Con xin cảm ơn Cha đã giúp cho con đứng lên từ vực thẳm.)

Vẳng đâu đây một câu hò:
“Lời Ru qua phố mời em trở về”
“ Hò ơi về với tình  quê” *

Một lần xa xứ tóc thề ngủ yên
Ra đi đánh mất hồn nhiên
“ Lời Ru bóng tre nghiêng” *
Diụ hiền!

“ Hò ơi về với hồn nhiên”
“ À ơi, ơi à về với bình yên” *
Nhận ra một thoáng ngoan hiền
Ướp trong mái tóc còn nguyên hương đời
Đêm nay nhìn ánh trăng rơi
“Ngẩn ngơ thương nhớ một thời ấm êm” *

Cảm ơn CHA lời tình ca
Cho con sống lại thiết tha ngày nào
Giúp con quên một nỗi đau
Hướng con tìm lại được màu nắng xưa
Hạnh phúc nhàu úa trong mưa
Hạt thương hạt nhớ vẫn chưa nhạt nhoà....
                   
 (*) Trích trong bài hát Lời Ru Mời Em Trở Về
của Linh Mục Đinh Thanh Bình.

Kim Oanh 

Hạt Cát


(Từ Lời Viên Sỏi của Kim Oanh)

Thân em hạt cát nhỏ
Vùi mình trong biển sâu
Cợt đùa bên ghềnh đá
Theo con sóng quên sầu.

Lá biến thành phân rác
Gỗ sẽ mục dịu mềm
Nắng mưa trời man mác
Cát se cứng từng đêm.

Con người đầy gian trá
Hơn thua nhau suốt đời
Cát ngàn đời vẫn vậy
Chỉ khổ kiếp làm người.

Cát vàng màu lấp lánh
Bãi bể chiều tàn phai
Dịu êm chân em gái
Nhịp bước cùng với ai.

Thủy tinh và cát trắng
Đẹp như viên ngọc trai
Trang điểm cho đời mãi
Thêm vui tháng năm dài.

Ngàn đời em hạt cát
Cứng rắn dù mỏng manh
Vui đời em ca hát
Hồn em là biển xanh.

Dương Hồng Thủy
(25/10/2014)

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

Lời Viên Sỏi

 

Lời hứa như viên sỏi ném ra sông
Từ trọng tâm xoay tròn lăn tăn sóng
Tợ chiếc nhẫn đính hôn chẳng có gút
Thì đời mình không có lúc rời nhau

Nhưng vòng xoáy loang xa xa rộng mãi
Không đứt ngang mà mờ nhạt theo dòng
Viên sỏi chìm nghỉm dưới đáy bám rong
Đôi mắt lệch nên mong gì ai thấy

Nước lớn nước ròng sỏi nằm yên đấy
Người ném đi làm khuấy cả đại dương
Vô vàn xáo động bao nỗi tổn thương
Trả một giá mà ta không tưởng tượng

Kim Oanh

Ơn Nghĩa Sinh Thành (Dương Thiệu Tước)


Thơ Cảm Tác: Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh


 

Sáng Tác: Dương Thiệu Tước
Tiếng Hát: Duy Khánh


Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

Cô Bé Dễ Yêu



(Cảm tác “…Bé dễ yêu …” của Vĩnh Trinh và Kim Oanh)

Này em! cô bé dễ yêu ơi!
Màu áo thơ ngây trắng giữa trời
Ánh mắt hồn nhiên nhìn ngổ ngáo
Nụ cười thánh thiện nở chơi vơi

Em đang nghĩ ngợi cái chi chi?
Hoa cỏ thân thương muốn nói gì?
Buổi hạ chiều tươi màu phượng đỏ
Cho em thư giãn một mùa thi.

Em hãy tập dần những ước mơ
Bầu trời xanh thẳm vẫn đang chờ
Thả hồn bay vút vào mây gió
Gói chút duyên thầm trong ý thơ.

Đắc Thu - 20141022 

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

Nhánh Sầu


Đông giá lại về cây trơ xương
Gió lốc áo hoa phủ ngập đường
Tuyết rơi xoá trắng đời hiu quạnh
Trăn trở nhánh sầu bạc điểm sương

Chuyển mình răng rắc khóc cành khô
Lá rung nhịp thở nén đợi chờ
Gốc ôm hơi lạnh dìm nhung nhớ
Chờ tiết giao mùa thay xác xơ


Kim Oanh

Thơ Tranh: Mùa Thu Bên Hiên



Thơ: Kim Phượng
Thơ Tranh: Kim Oanh

***
Họa Vần
Mùa Thu Nhớ Người

Lòng ta trăm mối bời bời
Người đi để lại những lời chia ly
Bên hiên mưa gió thầm thì
Ta như chiếc lá trong khi lìa cành.

Tìm người nào thấy mối manh
Nhớ thương chi lắm cũng đành chia xa
Đường đời người vẫn bôn ba
Nhớ ai biền biệt trời xa, đau lòng

Quang Tuấn (20/10/14)

Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014

Nhặt Lá Thời Gian - Nhặt Nỗi Buồn Rơi.




Nhặt Lá Thời Gian 


Lá mùa xào xạc ngỡ ai qua
Chờ đợi bao thu mộng ước già
Tình yêu nụ trẻ đâm chồi biếc
Thu lại trở về người vẫn xa

Thời gian nhặt lá đếm ngày mau
Chầm chậm thu đi sắc đổi màu
Tình yêu ngày cũ không nhàu úa
Lá vẫn xạc xào dạ tất đau

Kim Oanh

***
Nhặt Nỗi Buồn Rơi.

(Cảm tác từ Nhặt Lá Thời Gian của Kim Oanh)

Thu này nữa đã mấy Thu qua.
Tuổi lá xanh kia cũng đã già.
Gom bao nhiêu lá hong tình cũ.
Mà người vẫn biền biệt phương xa

Chậm lại thời gian chớ qua mau.
Để lá mùa Thu bớt phai màu.
Cho ta nhặt nỗi buồn rơi rớt.
Vá lại hồn ta những nỗi đau.

Dương Thượng Trúc
16/10/2014


Nguyện Cầu Ân Chúa!


Như ai một thời mơ và khát vọng
Mộng giữa ngày đêm thức canh thâu
Dấu ấn thiên liêng chạm môi trao
Rưng ngấn lệ dâng trào hạnh phúc

Đời con gái chìm dòng nước đục
Gục dòng nào tủi nhục lắng trong
Mông mênh giữa đời xuôi con nước
Bước lỡ dòng từ khước chẳng xong

Mộng đam mê khiếp hãi lỡ làng
Giang tay bám thuyền chong chênh vỡ
Lỡ một thời rơi vào cơn xoáy
Ngoái lại nhìn từ đáy sông sâu

Đôi tay nhỏ lần chuỗi nhiệm mầu
Lau mưa lệ nguyện cầu Ân Chúa!

Kim Oanh

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

Thơ Tranh: Nhặt Lá Thời Gian


Thơ& Thơ Tranh: Kim Oanh

***
Họa Vần: Gom Lá

Rả rích bên thềm mưa gió qua
Làm tan tác rụng lá Thu già
Buồn trong kỷ niệm ta gom lá
Chạnh nhớ người xưa xa cách xa.

Hững hờ năm tháng vội qua mau
Mái tóc xanh ta đã bạc màu
Gom lá mà thương đời lẻ bóng
Chỉ còn nuối tiếc với thương đau.


Quang Tuấn(20/10/14)

Nước Cuốn Hoa Trôi


Nửa phương kia chia hai nỗi nhớ
Nửa phương này lỡ vỡ ân tình
Trăng trên cao soi sáng lung linh
Một bóng hình tìm đâu không thấy

Từ khi người ra đi sầu vấy
Tr
ĩu tâm hồn mơ lấy tàn thu
Nhặt lá khô ướt đẫm sương mù
Hay nước mắt điệu ru đưa tiễn

Người nhớ? Ta nhớ người miên viễn
Chuyến xe đời ký ức chuyển mau
Sao không mang hành lý năm nào
Gửi lại hết thương đau đây giữ?

Có bao giờ tự lòng hỏi thử
Người nhớ gì quá khứ ngày xưa
Biết cánh hoa tan tác trong mưa
Trôi theo nước về dòng sông cũ?


Kim Oanh

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

Thơ Tranh: Em mãi là Cô Bé Của Tôi Yêu


Trích Thơ: Vĩnh Trinh
Thơ Tranh: Kim Oanh

Nếu Mai Người Về



Ừ! ... nếu một mai có trở về
Thăm dòng sông cũ, nẽo đường quê
Thăm người thương mến từ xa cách
Cuộc sống gian truân có vẹn thề ?

Nếu có buổi về thăm bến xưa
Con đò ngày cũ vẫn còn đưa
Dòng sông nghẹn rác trôi lờ lững
Xen lẫn lưa thưa mấy bóng dừa.

Nếu có buổi về thăm xóm cũ
Con đường đan nhỏ lối xe qua
Nhà tol chật chội nằm chen chúc
Đồng lúa xa xa điểm nhạt nhòa.

Dù có hay không còn có ai?
Cuộc đời lam lũ tháng năm dài
Xin đừng vội trách đời vô cảm
Với những thâm tình chẳng nhạt phai!

Nguyễn Đắc Thắng

07/10/2014

Sẽ Có Một Ngày...


(Từ Nếu Mai Người Về của Nguyễn Đắc Thắng)

Vâng! Rồi sẽ có ngày lại quay về
Tìm người chân chất với hồn quê
Thâm tình bạn cũ bên nương rẫy
Một thuở trò chơi ước hẹn thề

Sẽ có một chiều ghé làng xưa
Cây xoài vắt vẻo chân đu đưa
Nhảy ùm xưống rạch cùng bơi lội
Chập chững bè nhau chiếc bập dừa

Sẽ về tìm lại mùa mưa cũ
Mái hiên hai đứa rũ ghé qua
Đục mưa đùa nghịch bong bóng nước
Một thuở ngây thơ chẳng phai nhòa

Sẽ trở về dù chẳng còn ai
Dòng sông ký ức bắt nhịp dài
Bến xưa vẫn đợi con thuyền lỡ
Nặng chở ân tình... dẫu phôi phai!

Kim Oanh
8/10/2014 

Thứ Ba, 14 tháng 10, 2014

Thơ Tranh: Mùa Nước Nổi


Thơ: Kim Quang
Thơ Tranh: Kim Oanh

Mùa Nước Nổi

                                                      
Về thăm Vĩnh Long lại thêm mùa
Nước nổi trôi lục bình hoa tím
Lắng hương lòng dã dượi trong tim
Trăng lơi giỡn sóng mắt môi tìm

Mỉm cười Xuân bồng bột nô đùa
Lâng lâng rung cảm mái chèo khua
Hiu hiu gió Chướng đưa hồn lạc
Bềnh bồng sông Cửu nhạc ca hoan

Soải cánh nàng mơ mộng giàu sang
Bổng cung trầm nhịp chiều đêm sáng
Ngửa trời sao rụng chuyến đò ngang
Mùa nước dâng tình đầu oan khúc

Lục bình trôi về đâu anh biết
Bóng người đi biền biệt tháng năm
Giao dòng phối ngẫu âm thầm đợi
Tháng Mười rong nước hẹn hò rơi

Mau quay về lại vơi bao nỗi niềm

( Tình ta vẫn đầy theo nhịp nước
  Cho tháng Mười trôi tình ngập cả lòng )

Lê Kim Hiệp 
Vĩnh Long 22-11-2009
* Hình phụ bản - mùa nước nổi Vĩnh Long - Trương Văn Phú
      

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

"Phà Mỹ Thuận" - Houston


Trích Thơ: Kim Oanh
Ảnh Chụp & Lồng Thơ: Nguyễn Cao Khải
(Phà " Mỹ Thuận") - Houston2012)

Em Và Thơ


Em đài các như vần thơ niêm luật
Nét kiêu sa khuôn ngọc khó so cùng
Ta phong trần lặn lội giữa mông lung
Và khai phá trời tự do rực rỡ

Có nhiều khi ta gặp nhau bở ngở
Hai lối nhìn hai phong cách khác nhau
Nhưng ý thơ hội tụ giữa tầng cao
Chung nếp nghĩ hướng về chân thiện m

Em tôn tạo khối đường thi kỳ vĩ
Ta say mê tìm nét đẹp đa nguyên
Lòng đôi ta khao khát cuộc hòa duyên
Và kết ước dệt tình thơ bất diệt.

Nguyễn Đắc Thắng 
2014

Nỗi Nhớ Cho Quê Hương


    (Từ Nhớ Sao Là Nhớ của Kim Oanh)

Đã lâu rồi! Ta chưa về thăm lại
Quê hương ơi! Yêu dấu Vĩnh Long
Nhớ mùa lên vàng lúa chín trên đồng
Ửng đôi má hây hồng cô thôn nữ

Đã lâu rồi! Lìa xa con đường cũ
Hàng phượng già rực lửa nỗi chờ mong
Mà người đi ôm nỗi nhớ bên lòng...
Xa vời vợi quê hương ngày tháng cũ

Ngày tháng đợi trên quê hương di trú
Nhớ làm sao! Khung trời cũ ngày xưa
Mái trường yêu, con rạch, cây cầu dừa
Bao thương nhớ xin gởi về cố quận


Phong Diệp

Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

Thơ Tranh: Bâng Khuâng


Thơ: Kim Phượng 
Thơ Tranh: Kim Oanh

Em Mãi Là Cô Bé Của Tôi Yêu


Em mãi là cô bé của tôi yêu
Buổi gặp gỡ một chiều bên quán vắng
Ánh mắt trao nhìn nhau trong thầm lặng
Nhưng tiếng lòng đã nghe nặng con tim

Nhìn café từng giọt nhỏ êm đềm
Ôi nhớ lắm bàn tay mềm ngón nhỏ
Run run khuấy thẹn thùng đôi má đỏ
Bé yêu ơi! Nhớ lắm buổi hạ chiều

Em mãi là cô bé của tôi yêu
Ánh mắt đó một lần tôi bắt gặp
Chút e thẹn chút gì như ngượng ngập
Với tiếng cười trong vắt chuỗi pha lê

Bé yêu ơi! Cứ mỗi lúc đêm về
Là thoáng hiện dáng hình em trong mộng
Thương nhớ lắm ấp ôm hoài hình bóng
Của một người em gái nhỏ tôi yêu.

Bên quán xưa trong một buổi hạ chiều ...

Vĩnh Trinh

Bé Dễ Yêu Của Buổi Hạ Chiều



(Cảm xúc Em Mãi Là Cô Bé Tôi Yêu của Vĩnh Trinh)

Vẫn mãi hoài cô bé dễ yêu
Bên quán vắng buổi chiều gặp gỡ
Ánh mắt trao vương tình bỡ ngỡ
Tiếng lòng dồn dập thở ..đôi tim

Bé yêu ơi! Tiếng gọi êm đềm
Miền hạnh phúc đắm chìm riêng nhỏ
Bâng khuâng lắm run run môi đỏ
Ngập ngừng thưa lời khó vô cùng

Vẫn mãi hoài cô bé dễ yêu
Mắt chạm mắt những điều muốn nói
Tình e thẹn gói hoài chưa mở
Sao vội vàng…người nỡ ra đi

Bé yêu ơi! Tha thiết thầm thì
Tiếng yêu đáp xuân thì còn đó
Mà người yêu của nhỏ không về
Thương nhớ cạn câu thề quên lối

Bé dễ yêu của buổi hạ chiều…

Kim Oanh

Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

Thơ Tranh: Thơ Và Thi Nhân


Thơ & Thơ Tranh: Kim Oanh


Tri Kỷ


(Thương yêu về Hai Con Hoàng Đan&ViVân)

Mẹ vào đời đánh rơi hạnh phúc
Con nhặt giùm ru khúc tình thơ
Mẹ bơ vơ giữa đời khốn khó
Nụ cười con cơn gió dịu êm

Mẹ tập con từng bước vào đời
Con dìu mẹ xa rời khổ lụy
Cảm ơn con đem bao thi vị
Ấm áp tình - Tri Kỷ Mẹ Con!

Kim Oanh
Melbourne 12- 2003


Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014

Trọn Kiếp Không Phai - Quách Nam Dung Sáng Tác



Sáng Tác - Quách Nam Dung
Hình Ảnh: Trương Văn Phú (Hoàng hôn trên sông Tiền - Vĩnh Long, ghi lại 10/2014)
Thực  Hiện: Kim Oanh

Thứ Năm, 9 tháng 10, 2014

Đóa Tinh Khôi


Anh không là nắng, em chẳng là mưa
Xin hãy im lắng ban trưa hong tóc
Xin trời đừng tung bay cơn gió lốc
Hạt bụi vô tình mắt khóc nhoà phai

Anh không là rượu, em chẳng men say
Hớp thật thà lặng yên xin đừng nói
Ngôn ngữ đời thường chẳng trói đời nhau
Xin hãy làm vòng ngũ sắc khoe màu

Vươn cao ...cao mãi .. hai tâm hồn tri kỷ
Dốc đời tuyệt mỹ hoa nụ cài môi
Vườn tình rực rỡ nở đóa tinh khôi
Thời gian ký ức giao bôi thi vị

Kim Oanh


Thơ Tranh: Thơ Và Thi Nhân


Thơ: Quên Đi
Thơ Tranh: Kim Oanh

Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014

Chút Tình Khuya


Người đến bên đời gieo nhớ thương
Thề trăm năm sẽ.. Lại đôi đường
Mặn nồng lưu luyến không còn nữa
Kẻ ở lại chờ phai sắc hương.

Thôi thế thì thôi cứ ôm lòng!
Cung thương gửi gió chiêu hồn cũ
Một chút tình khuya đủ ấp nồng
Say mùa ân ái… Thoáng hư không!

Kim Oanh
***
Họa: Chút Tình Khuya

Từ đâu người đến gửi yêu thương
Rồi lại ra đi vạn nẻo đường
Kẻ ở mỏi mòn chờ đợi mãi
Tháng ngày ấp ủ những dư hương

Mặt xa lòng vẫn cận bên lòng
Đôi ngả chia nhau niềm tưởng nhớ
"Một chút tình khuya" mãi ấm lòng
Người đi có thấu cho ta không?

Quang Tuấn

***
Chút Tình Khuya

Chút tình sót lại gửi người thương
Xa cách trùng khơi vạn nẽo đường
Vầng trăng năm cũ còn một nửa
Bao mùa hoa nhạt phấn phai hương

Xa mặt nhưng chưa cách được lòng
Gió khuya xào xạc bên vườn cũ
Ngỡ tiếng tình xưa dỗ giấc nồng
Một đời hoài vọng vẫn phòng không!

Biện Công Danh

Hoa Dại




Để thơm cho một vùng hoang dại.
Hoa từ bùn nước vươn lên.
Hương thơm xa như hoa huệ.
Thoảng gần ngan ngát hoa sen.
Cuộc đời không cho em tên gọi.
Em là hoa dại....em ơi.

Thương cho một vùng trần trụi.
Hoa từ sỏi đá lan xa.
Sắc mầu gọi niềm vui.
Dáng quen thu chờ đợi.
Phải chăng vì chỉ có hương đồng nội.
Mà cuộc đời, gọi em là hoa dại ...em ơi.

Hhai

Thơ Tranh: Nàng Thơ Và Thi Nhân


Thơ: Quang Tuấn
Thơ Tranh: Kim Oanh

Mãi Thu Xưa


Nàng thu lén bước vào hạ giới
Mang yêu thương lơ lững khắp nơi
Anh dìu em đi khắp vùng trời
Tận hưởng màu thu dần rạo rực

Con đường đầy lá mình song bước
Buổi hẹn xưa em nói những gì
Dưới lá thu vàng bay lũ lượt
Cùng giăng tơ chặng lá thu đi

Vẫn ngây thơ như còn thuở nhỏ
Vẫn nụ cười khoé mắt vành môi
Vẫn tung tăng hoa lòng mở ngõ
Tóc mượt mà nắng nhẹ tinh khôi

Ta phụ thu cùng nhau bủa lưới
Ngược lên trời chống tiết đông sang
Mang bướm hoa trở lại thiên đàng
Khe khẻ nhỏ lời xưa hẹn ước.

Lê Kim Hiệp

Austin USA 15/11/07

Thứ Hai, 6 tháng 10, 2014

Bồi Hồi Trường Xưa

  
     ( Trường Tống Phước Hiệp - 2002)

Ngày xưa áo trắng thơ ngây 
Tung tăng đùa giỡn lòng đầy mộng mơ 
Học trò tình đẹp như thơ
Bao mùa mưa nắng dệt tơ tuổi hồng

Vào đời cuộc sống chênh chông 
Tình yêu thuở trước còn không hởi trường
Thời gian xa cách vấn vương 
Hoài mong quá khứ lòng dường quặn đau

Trường xưa bạn cũ còn đâu 
Tường vôi rêu phủ bạc màu thời gian 
Hoa rơi lá rụng cỏ vàng 
Ngẫm nhìn lòng mãi bàng hoàng tiếc thương

Rời quê biệt dạng trùng dương 
Xứ người lặng lẽ sầu thương từng mùa. 
Người đi tiếng trống còn khua 
Ngậm ngùi dĩ vãng lòng chua chát lòng

Lật trang ký ức ngược dòng 
Gửi vào truờng cũ tình chồng chất cao
Bao Năm gắn bó ngọt ngào 
Nụ cười..nước mắt.. tuôn trào xót xa

Tâm tình hải ngoại, quê nhà
Dòng thơ tình nặng mượt mà thắm trao 
Trài lòng chia xẻ vui, sầu
Thủy chung một mực trước sau vẹn tình

Xưa nay như bóng với hình
Cùng chung xây đắp giữ gìn nghĩa xưa
Thầy trò chen vai nương tựa 
Cảm ơn nhau một chỗ dựa tinh thần

Bạn ơi! Lòng chớ phân vân 
Cuộc đời ta chỉ có ngần này thôi 
Để lòng thanh thản chiều trôi 
Lắng nghe tim ấm bồi hồi trường xưa!

Kim Oanh
Úc Châu 2013
***

Mùa Đông Tan Trường

Tiếng trống trường tan vang tiếng guốc
Nhẹ khua theo giọt nắng đong đưa
Làm sao quên được ngày thơ cũ
Len ấm xanh đầy ngập lối xưa 

Áo trắng tinh khôi như bướm lượn
Hàng đôi - rộn rã tiếng em cười
Có người đứng lại như ngơ ngẩn
Chớp mắt nhìn xa tận cuối trời

Mái tóc huyền bay hương thoang thoảng
Cặp đen trước ngực ngập bờ vai
Buổi chiều nắng nhạt em bay lượn
Như én chao mình theo gió bay 

Một chút heo may trời trở lạnh
Đi ngang trường lớp tái tê lòng
Thầy xưa bạn cũ đều xa vắng
Hồn lạnh như chiều chớm gió đông

Dương Hồng Thủy
(09/10/2014)

Nắng Rụng Rơi


Tháng mười nắng rụng ngập địa đàng
Đâu hỡi lối mòn ? Hỡi dấu chân
Tay cúi lượm lên từng giọt nắng
Nắng vướng mòn tay giữa mênh mang
Ta biết về đâu, biết về đâu ?

Dĩ vãng, tương lai chẳng bắt đầu
Một bóng lung linh trong nhụy tưởng
Nở giữa mùa thu ngạt hương đau
Từng bước mơ hồ. Dưới gót chân
Ta nghe nắng khóc thoạt xa gần

Ta dẫm nỗi đau cuộc đời đó
Như dẫm niềm riêng mỗi thu sang
Cây đứng chơ vơ đợi ai về ?
Ta lầm lủi đây nghe tái tê
Bóng cũ, rừng sâu không ngỏ thoát

Một đóa hoa đời vẫn vân vê
Tháng mười gió lạnh, nắng rơi rơi
Trần gian mất lối tự lâu rồi
Ta đi, ta đứng, ta nhìn lại
Nắng đỗ vàng . Ôi! Dấu chân người

Hoài Tử

Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2014

Thầy, Chuyến Đò Xưa




( Kính Thầy Huỳnh Hữu Trí )

Chuyến đò chở khách sang sông
Đò Thầy chở những đóa hồng học sinh
Nụ cười sóng nước lung linh
Bao mùa mưa nắng đậm tình nghĩa xưa

Mặc bao gió táp sa mưa
Vượt gian nan vẫn đón đưa xuôi dòng
Mỏi mòn sức lực xa trông
Hỡi người xa bến có mong ngày về

Tình Thầy chân chất hồn quê
Con số, công thức, say mê giảng bài
Tiếng Thầy êm ái khoan thai
Trong em xếp chữ ... thương hoài đời sau

Bến xưa nắng đã phai màu
Đò Thầy vẫn mãi ngạt ngào đưa hương
Khắc tên nỗi nhớ lên tường..
Thầy Huỳnh Hữu Trí, chẳng dường phôi phai

Học trò kính yêu mãi mãi!...!!

Lê Thị Kim Oanh
(Niên khoá 1969-1976)

Quên Cảm Ơn

(Đọc lời thầy viết cho học trò, tưởng nhớ công ơn Thầy - Nhân ngày Nhớ Ơn Nhà Giáo Quốc Tế 5/10)

    Vừa xuất viện về nhà vợ chồng đứa con lớn ở Sàigòn, rửa mặt thay đồ xong tôi tìm đến trang nhà
    Mới một tuần lễ mà thấy nhớ hình ảnh cổng trường Trung học Tống Phước Hiệp với các nữ sinh đồng phục áo dài trắng mà tôi quen thuộc biết bao lần. Có khi chỉ mở thấy bao nhiêu đó thôi rồi làm việc khác. Lần nầy đọc lại bài "Tống Phước Hiệp Hai Năm Qua" của Kim Phượng, tôi giật mình thấy sắp đến 23/3/2012 là ngày tròn ba năm tuổi của trang nhà.

      Không nhớ Kim Oanh đã giới thiệu với tôi sự có mặt của trang web này ngày nào, rồi nó len lỏi vào tôi như một nhu cầu của cuộc sống. Em đã khuyến khích tôi góp bài viết của mình, rồi theo đó là những lời khen của em và các bạn và của vài học trò cũ ở Vĩnh Long. Hình như ít người, trong đó có tôi được quan tâm ưu ái như thế. Có phải chăng khi dạy học trò Toán logic khô khan, tôi đã từng vui tươi mừng rở khi các em thuộc bài hoặc giải xong bài toán hoặc trả lời đúng câu hỏi không nằm trong sách hoặc đưa ra thắc mắc hoàn toàn hợp lý, nên giờ đây tôi được đền bù.

      Xin cảm ơn những người đã sáng lập, vun bồi, dày công sáng tạo kỷ thuật hình ảnh tân tiến sống động, nhạc hay, cùng nhiều nhiều lắm... nội dung dù có giới hạn nhưng kể ra thì không hết. Hình như tôi là người duy nhất được Ban Biên Tập cho nói nhiều về mình qua hình ảnh thầy trò bao tháng năm sống chung dưới các mái trường Trung học Tống Phước Hiệp xưa và đã thay tên sau 1975, kể cả Tư Thục Long Hồ, Nguyễn Trường Tộ và Bán Công Nguyễn Thông cùng với những đàn chị, đàn anh, bạn đồng nhiệp.Tôi cũng nhận được lời thăm hỏi, lại thêm quà tặng khi nằm viện từ những người lớn hơn, từ bạn rồi đến trò cũ, lại có đứa chưa học tôi chữ nào nhờ thông tin về tôi, trên báo đọc ở Việt Nam hoặc nước ngoài.

      Đã mấy năm tôi chưa về thăm Vĩnh Long nhưng vẫn được thấy những gian hàng bán hoa dọc bờ sông bến đò cũ trong ngày cận Tết, Ngày Tình Nhân,...bằng hình ảnh ghi lại của những người được diễm phúc đi dạo ở đó. Ngày xưa tôi đã từng đi đò qua cù lao An Bình cùng học trò về thăm gia đình phụ huynh, cắm trại, uống rượu đế với mấy ông già, đứng ngắm mấy cái chòi cao lêu ngêu nuôi dơi trong đó. Giờ vẫn còn bạn, học trò nay đã lớn ưa nhắc tôi lúc rãnh về thăm.Nghe nói giờ đây dọc bờ sông đó đã thông luôn đến gần nhà thờ, không còn dấu vết Trường Nguyễn Trường Tộ nơi tôi đã dạy ngoài nhiệm vụ của mình.

      Có những trò cũ khuyên tôi cứ chấp nhận sống chung với bệnh thầy đang mắc phải, vui vẻ rồi thấy khỏe hơn khi gặp lại các em hay chỉ nhìn thấy hoặc nghe thấy hoặc đọc thấy qua internet hoặc gởi lời qua bạn khác. Tôi đang yên tâm sống như thế nhưng được may mắn hơn nhiều người bệnh khác là được đồng hành cùng với học trò.
      Bây giờ mới nhớ cảm ơn mặc dù đã từ lâu dạy học trò là em phải biết nói cảm ơn.

Huỳnh Hữu Trí (Cựu Giáo Sư Toán Trường Nữ Tống Phước Hiệp - Vĩnh Long)
Sài Gòn 22/3/2012

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

Thơ Tranh: Giấu


Thơ: Văn Châu
Thơ Tranh: Kim Oanh

Ta Vẫn Chờ Em


Thu đã đến
bên ngoài khung cửa sổ
Trải buồn lên
trên nội cỏ ngàn cây
Màu nắng úa
như nỗi sầu ly xứ
Nhìn mây trôi
nghe thương nhớ dâng đầy.

Ta ngồi mãi
bên vực đời sâu thẳm
Nhớ thương em
ngày tháng cũng pha phôi.
Đường kỷ niệm nhiều lần
ta dấn bước
Bao đêm buồn
khao khát một bờ môi.

Trong nắmg sớm
sao nghe lòng thắm lạnh
Đã yêu nhau
mà chia cách dặm ngàn
Tuổi lá úa
hoa đời không chịu trổ
Vẫn bám cành
chờ đợi nắng Xuân sang.

Ta vẫn chờ em
cuối đường diệu vợi
Thương cuộc tình
như vạt nắng mong manh
Hồn héo hắt
theo năm chờ tháng đợi
Mơ một lần
giấc mộng trổ mầm xanh.

Anh Vân