Cội nguồn sự tích một giòng sông
Cưu mang đau đẻ lắm dòng con
Thân mòn gánh nặng chia bầu sữa
"Dẫn thủy nhập điền" dịu nắng trưa
Từ sâu đáy tim xưa mờ mịt
Bóng Mẹ Cha viên tịch về đâu
Buồn rầu chi tim già cằn cỗi
Cũng đến ngày sông mới nổi lên
Lời nguyện sông nến lòng ai biết
Lau lách bờ mọc phủ biệt tăm
Âm thầm khóc chết giòng sông gốc
Dọc ngang trời để mất tim xưa
Rồi muôn kiếp chờ không thấy nữa
Bầu sữa căng đời khổ đâu raTrong ta!
Mây đục đỉnh đầu non
Ngậm ngùi ước sông già còn mãi!
Chảy đi sông! Xin đừng khô hạn!
Lê Kim Hiệp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét