( Trường Tống Phước Hiệp - 2002)
Ngày xưa áo trắng thơ ngây Tung tăng đùa giỡn lòng đầy mộng mơ
Học trò tình đẹp như thơ
Bao mùa mưa nắng dệt tơ tuổi hồng
Vào đời cuộc sống chênh chông
Tình yêu thuở trước còn không hởi trường
Thời gian xa cách vấn vương
Hoài mong quá khứ lòng dường quặn đau
Trường xưa bạn cũ còn đâu
Tường vôi rêu phủ bạc màu thời gian
Hoa rơi lá rụng cỏ vàng
Ngẫm nhìn lòng mãi bàng hoàng tiếc thương
Rời quê biệt dạng trùng dương
Xứ người lặng lẽ sầu thương từng mùa.
Người đi tiếng trống còn khua
Ngậm ngùi dĩ vãng lòng chua chát lòng
Lật trang ký ức ngược dòng
Gửi vào truờng cũ tình chồng chất cao
Bao Năm gắn bó ngọt ngào
Nụ cười..nước mắt.. tuôn trào xót xa
Tâm tình hải ngoại, quê nhà
Dòng thơ tình nặng mượt mà thắm trao
Trài lòng chia xẻ vui, sầu
Thủy chung một mực trước sau vẹn tình
Xưa nay như bóng với hình
Cùng chung xây đắp giữ gìn nghĩa xưa
Thầy trò chen vai nương tựa
Cảm ơn nhau một chỗ dựa tinh thần
Bạn ơi! Lòng chớ phân vân
Cuộc đời ta chỉ có ngần này thôi
Để lòng thanh thản chiều trôi
Lắng nghe tim ấm bồi hồi trường xưa!
Kim Oanh
Úc Châu 2013
***
Mùa Đông Tan Trường
Tiếng trống trường tan vang tiếng guốc
Nhẹ khua theo giọt nắng đong đưa
Làm sao quên được ngày thơ cũ
Len ấm xanh đầy ngập lối xưa
Áo trắng tinh khôi như bướm lượn
Hàng đôi - rộn rã tiếng em cười
Có người đứng lại như ngơ ngẩn
Chớp mắt nhìn xa tận cuối trời
Mái tóc huyền bay hương thoang thoảng
Cặp đen trước ngực ngập bờ vai
Buổi chiều nắng nhạt em bay lượn
Như én chao mình theo gió bay
Một chút heo may trời trở lạnh
Đi ngang trường lớp tái tê lòng
Thầy xưa bạn cũ đều xa vắng
Hồn lạnh như chiều chớm gió đông
Dương Hồng Thủy
(09/10/2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét