Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

Tiếp Lời Diễn Đạt...



" Hồn mơ say nâng niu cánh mộng
Nụ xuân tình ước vọng vườn đêm"
Kim Oanh

Hồn mơ say nâng niu cánh mộng,
Nụ xuân tình khát vọng đời quên.
Chắt chiu mấy chắc đã bền,
Chừng nghe vang vọng tiếng rền âm xưa.

Trời vừa nắng vừa mưa có lẽ,
Biết khi nào ôm nhẽ tình đôi.
Thẩn thờ điệu khúc xa vời,
Còn nghe vang vọng những lời tình quên.

Hôm qua nắng, mây mềm dưới gót,
Ta bước về, như trót xa chân.
Mưa bay, nắng dọi mấy lần,
Mà thôi cũng chỉ bâng khuâng biếng lười.

Thôi rồi tôi, thôi rồi tôi,
Lắng nhìn suối cạn, tuyệt vời dáng ai.
Xuân thì đâu dễ tái lai,
Phượng hồng đâu dễ được hai, ba mùa?

Chơi trò cút bắt thời thua,
Khi nào biển gọi, nhớ lùa tóc mai.
Tớc mai sợi vắn sợi dài,
Lấy nhau không đặng, thương hoài ngàn năm!

Ca dao vẫn âm thầm bóng quế,
Rủ nhau về cõi thế rong chơi.
Người ta sinh ở trên đời,
Bước chưa trọn bước đã rời thế gian.

Hồn mấy độ nguy nàn chợt tỉnh,
Trở giấc nồng lém lỉnh kêu than.
Thương ôi, lỡ một khúc đàn
Mà dây tơ ngượng không màng rung tơ.

Ta đã đến bên bờ suối lệ,
Vắt tim nồng khôn kể máu tuôn.
Người ơi, sỏi đá cũng buồn,
Năm canh khắc khoải mà tuôn đôi dòng.

Bao giờ nối được chữ đồng,
Bao giờ cho tiếng tơ lòng khỏa khuây?
Thức đêm nay, viết đêm nay,
Ngày mai ta lại sống ngày lãng du...
Nguyễn Đức Tuấn
Midnight, 04-04-2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét