Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

Hồn Nhiên Mất Mát Nụ Cười


(Từ Thơ Em Ta Đọc Buồn Hơn Trước của Vĩnh Trinh)

Đời khúc tình ngân sau như trước
Dòng lệ sầu đọng thắm giấc mơ
Ký ức một thời xoay lẩn quẩn
Bóng lung linh...ẩn hiện..chẳng mờ

Đời cánh hoa thơm hương vội nở
Múa giữa trời đan giọt mưa rơi
Mưa diễm tình hôn lịm ngọt môi
Thuở học trò tinh khôi khờ dại

Đời êm đưa theo dòng sông chảy
Mơ thuyền trăng thả mộng lên đồi
Xuôi về bến kết muôn hy vọng
Lòng thuyền dậy sóng lạc dòng trôi

Thuyền ơi! Mưa dầm dâng nước nổi
Thu đông đến hạ tàn xuân tới
Bến chờ thuyền ghé một lần sang
Sao đành rẽ ngang bờ vui khác

Để hồn nhiên mất mát nụ cười!!!

Kim Oanh
6/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét