Lạc bước Pleiku chiều phố đỏ
Bất chợt áo trắng nhỏ thướt tha
Lòng lâng lâng xôn xao rất lạ..
Níu chân người áo trận màu hoa
Mưa Phố Núi vương giọt hiền hoà
Mát lòng kẻ phương xa dừng bước
Nụ tình yêu hoa đời nở vượt
Nhánh ân tình xanh mướt vườn đêm
Em mù sương khoác áo bên thềm
Hương quyện lấy vai mềm tóc rối
Thoáng một lần mưa gội chẳng trôi
Pleiku em hỡi! Cúi đầu thú tội.
Một lần yêu chẳng hối nghìn sau!
Kim Oanh
Melbourne 14-11-2010
***
Bài cảm Tác:
Một Thoáng Hương Xưa.
Melbourne 14-11-2010
***
Bài cảm Tác:
Một Thoáng Hương Xưa.
Phố nhỏ Pleiku đường đất đỏ,
Buồn rơi kỷ niệm chẳng buông tha
Nhắc hoài một thuở tình thơ lạ,
Lại nhớ về EM tuổi mộng hoa.
Bên EM dệt mộng rất hài hòa,
Áo trắng ngày nào nay đã xa
Đất khách giờ đây ngàn luyến nhớ
EM ơi, thương quá thuở tình hoa.
Áo trắng thân thương ngày xưa đó
Còn chăng kỷ niệm mãi bâng khuâng
Về EM, anh viết dòng thơ nhỏ
Gởi gió mong hoài một bến xuân.
Pleiku áo trắng người xưa hỡi!
Hoàng Dũng
11/2022
***
Cúi Xuống
Có một người thấp nhỏ lướt qua
Hồ Xuân Hương sương giăng rất lạ !
Đón ai về ngắm Dạ Quỳ hoa .....
Cầu Ông Đạo nước chảy hiền hòa
Đắm tình kẻ ngoài xa chậm bước
Nụ tình vương rạng ngời Thược Dược
Nhánh yêu đời tha thướt dịu êm .....
Anh cúi xuống nhặt lá bên thềm
Nghe xào xạc êm đềm trên lối
Thoảng nhịp chân nhẹ nhàng bước vội
Thành phố buồn ngủ tối mờ sương .....
Leha Vinhsan