Thứ Sáu, 31 tháng 3, 2023

Gọi Thu


Thì thầm gió gọi Thu sang
Nắng chưa phai nhạt hương ngan ngát mùa
Lá ươm vàng độ chợt vừa...
Mộng lòng ấp ủ vườn xưa hẹn ch
Tìm trong quấn quýt tình tơ
Cuộn chặt ký ức trong mơ gặp người


 
Thơ & Hình Ảnh: Kim Oanh
Mùa Thu Bright - Victoria

Thứ Tư, 29 tháng 3, 2023

Vài Lời Lẩm Cẩm ...


Ghế đá công viên. Chờ đến bao giờ?. Hoài niệm. Thu cũ vẫn còn đây. Cảnh đấy, người đây luống đoạn trường. Nỗi nhớ như một thực thể, có thể “đong” đo, lường. Đầy hương xưa. Thật tuyệt vời với chữ “đong”. 

Một mùa thu cũ vẫn đây
Tìm trong nỗi nhớ đong đầy hương xưa *

Nỗi nhớ vẫn tồn tại trong ký ức. Có nghĩa là khó quên, khó quên hương xưa. Hương xưa là một cảm nhận khó quên. 
Mùa thu, lá vàng rơi.
Gợi nhớ

“Em không nghe mùa thu
dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu.
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô? 
(Lưu Trọng Lư)


Công viên lá đổ chợt vừa
 Gọi mùa vàng chín lòng chưa quên người...*

Ghế đá công viên, với người thiếu phụ. Cô đơn. Trông chờ. Mùa thu cũ, vẫn là mùa thu, mùa vàng “chín”,  dùng chữ tuyệt vời “chín”.
Lòng chưa quên người. “Chưa quên” là một tồn tại đã in đậm trong tâm người. “Khó quên” đưa vào nỗi nhớ.
Không biết người đi hay kẻ ở, ai buồn hơn ai?
Ghế đá công viên, nhớ người thiếu phụ ở khuê phòng.
Tiễn biệt người yêu ra đi mà hồn kẻ ở lại mãi còn vương vấn.
Tâm trạng kẻ ở lại: Từng đêm, từng khắc hình ảnh người đi tràn ngập bóng hương mùi nhớ…
Buồn. Nhớ. Thuộc về tình cảm. Nhưng thực thể vẫn còn là một thiếu phụ tài sắc lưỡng toàn. Tài làm thơ. Thơ cũng đẹp như người. Đây là những ý nổi bật.  

Trúc Giang MN
 (*) Từ bài thơ Lối Thu Xưa của Kim Oanh)

Chủ Nhật, 26 tháng 3, 2023

Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2023

Lối Thu Xưa...


Một mùa thu cũ vẫn đây
Tìm trong nỗi nhớ đong đầy hương xưa
Công viên lá đổ chợt vừa
 Gọi mùa vàng chín lòng chưa quên người...


Thu  Bright nét đẹp rạng ngời
Dù bao năm vẫn trọn đời vấn vương
Lòng say mê đắm lạ thường 
Lá ơi dẫn lối người thương trở về...


Thơ & Hình Ảnh: Kim Oanh
Mùa Thu Bright - Victoria

Chủ Nhật, 19 tháng 3, 2023

Những Người Lính Đã Ra Đi

 
Trong câu chuyện tang tóc lớn của 81 tử sĩ Nhảy Dù, Quân Lực VNCH, vừa được cử hành Lễ Truy Điệu và An Táng rất uy nghiêm và cảm động vào ngày 26 tháng 10 tại Westminster, Orange County, nơi được coi là thủ đô của người Việt tị nạn cộng sản, xin kể anh chị nghe thêm câu chuyện nhỏ của những người lính trong gia đình chúng tôi.

Sinh tiền, bà nội các cháu rất sợ đi máy bay. Dù con cháu năn nỉ cách nào bà cũng từ chối đi chơi xa với gia đình nếu chuyến đi phải di chuyển bằng máy bay. Chỉ ngoại trừ một chuyến bay độc nhất bắt buộc bà phải lên máy bay vì không có chọn lựa nào khác. Đó là chuyến bay di tản từ Saigon qua Montreal, Canada vào thời điểm cuối năm 1981, khi cả nhà lớn bé 10 người được cô các cháu bảo lãnh theo chương trình đoàn tụ gia đình.

Bước lên máy bay bà cụ ngồi im không dám nhúc nhích, chỉ nhắm mắt niệm Phật, các cháu ngồi hai bên phải nắm chặt tay bà, nhất là những lúc phi cơ cất cánh bay lên và đáp xuống các phi trường quá cảnh, hoặc khi máy bay chao đảo trên không, bà cụ sợ đến tái xanh mặt mũi làm chúng tôi cũng hoảng hốt cho sức khỏe của bà. Nỗi sợ hãi máy bay của bà nội các cháu không phải vì bà lo cho tánh mạng của mình mà cả nhà đều hiểu đó là nỗi ám ảnh sâu xa từ 3 cái chết bi thương của những người con trong gia đình.

Trước tiên là Dương Văn Chánh, ở nhà gọi thân mật là chú Lô, con trai út của cụ, người trai trẻ tốt nghiệp trung học từ trường Chasseloup Laubat, qua Đại học Luật Saigon, rồi tình nguyện vào lính Nhảy Dù sau khi ra khỏi trường huấn luyện Sĩ Quan Trừ Bị Thủ Đức. Chiến đấu trong quân ngũ dưới lá Cờ Vàng 3 Sọc Đỏ của miền Nam vừa được một năm với những trận đánh kinh hồn bạt vía tại các địa danh Đồng Xoài, Bình Giã thì trong một phi vụ từ Pleiku về tiếp viện cho Tuy Hòa máy bay của chú gồm phi hành đoàn 4 người Mỹ và 81 chiến sĩ Nhảy Dù VNCH lâm nạn. Thời gian đó vì tình hình an ninh nguy hiểm không ai có thể tìm vào địa điểm phi cơ lâm nạn, kể cả phía Mỹ lẫn VNCH.

Cho đến 9 năm sau, cuối năm 1974, khi cuộc chiến đã đến giai đoạn gần tàn thì mới có thể tiến vào khu rừng chỗ chiếc C-123 rơi xuống để tìm hốt các mảnh vụn xương cốt và những gì còn lại, giày bốt, nón trận, thẻ bài của một số trong 85 quân nhân Việt và Mỹ có mặt trên chuyến bay định mệnh này. Tìm ra được địa điểm lâm nạn khi những thân cây mọc xuyên qua máy bay đã cao quá đầu người và những gì còn lại của tất cả 85 tử sĩ đã hòa trộn vào nhau, dồn hết lại chỉ còn vừa trong một chiếc thùng lớn.

Thời gian đó mỗi ngày qua là một đón nhận những tin chiến trận khốc liệt dồn dập bay về thành phố từ khắp những nơi lãnh thổ VNCH còn sót lại. Gia đình chúng tôi không hề hay biết về việc người Mỹ đã đem tro cốt của toán bay về Bangkok và sau đó chuyển qua Hawaii để phân tích và lưu giữ. Qua thử nghiệm DNA 4 người lính Mỹ đã được nhận diện và được an táng tại nghĩa trang Arlington, thủ đô Washington D.C. của Hoa Kỳ sau một thời gian ngắn. Trong khi tro cốt của 81 người lính Dù VNCH trở thành những người lính vô tổ quốc sau khi miền Nam mất vào tay cộng sản Bắc Việt.

Tro cốt của họ được chính phủ Mỹ lưu giữ ở Hawaii trong suốt thời gian gần 5 thập niên. Không có nơi an táng, bởi vì họ là những người lính của Miền Nam VN, không thể chôn cất trên đất Mỹ. Mãi đến năm 2017 cựu TNS James Webb được chính phủ Mỹ chỉ định nhận trách nhiệm lo cho hài cốt của 81 người lính VNCH, ông đã hai lần đề nghị chính quyền cộng sản VN cho đưa tro cốt của 81 tử sĩ này về chôn cất trên quê hương của họ thì cả hai lần đều bị từ chối vì một lý do rất tiểu nhân và vô nhân đạo “không nhận những kẻ nợ máu của nhân dân trở về đất nước” dù những “kẻ nợ máu” là những người đã chết từ hơn 50 năm về trước. Và thật ra cùng với thời gian thiên hạ đểu nhận biết ai mới thật sự là người có nợ máu với nhân dân VN!!!

Sau 1975 gia đình chúng tôi kẹt lại Saigon hơn 6 năm, trong suốt thời gian đó cả nhà vẫn nuôi một hy vọng mỏng manh là cậu con trai út của gia đình chỉ bị việt cộng bắt làm tù binh khi máy bay gặp nạn, vẫn mong khi chiến tranh kết thúc chú sẽ được bên kia thả về … Cho đến khi lên máy bay qua Canada cả nhà vẫn hoàn toàn không được biết tin tức gì về số phận của người con út. Kể cả tin tức của Ngọc Lan, người yêu của chú, từ biến cố 75 cũng hoàn toàn bặt âm vô tín dù gia đình chúng tôi và cả nhóm bạn của Ngọc Lan ra sức kiếm tìm.

Sự mất tích và cầm như cái chết của chú Lô xảy ra cuối năm 1965, khi nỗi đau thương tang tóc vẫn chưa phai lạt thì tháng 8 năm 1968, chưa đầy 3 năm sau, người con gái lớn trong gia đình, chị Dương Thị Kim-Thanh, cũng là một quân nhân, Chuẩn Úy Nhảy Dù, cùng chồng là Thiếu Tướng Trương Quang Ân đồng tử nạn trong một chuyến bay thị sát mặt trận Đức Lập, đó là năm Tướng Ân đang giữ chức vụ Tư lệnh Sư Đoàn 23 Bộ Binh. Cả hai đều chỉ mới 36 tuổi. Và mối tình của anh chị có thể gọi là “mối tình không gian” vì họ gặp và yêu nhau trong binh chủng Nhảy Dù, lễ cưới của họ là hai cánh Dù tung bay trong không gian lộng gió và ngày cuối cuộc đời của họ cũng từ không gian mà cùng nhau đi vào một thế giới khác.

Anh là vị Tướng trẻ tuổi nhất tử trận trong chiến sử VNCH. Vị Tướng nổi danh trong toàn quân và toàn dân là người sĩ quan tài giỏi, kỷ luật và trong sạch nhất. Hai người ra đi để lại 3 đứa con nhỏ, cháu bé nhất 3 tuổi, và cháu lớn nhất 11 tuổi, cùng với hoàn cảnh thương tâm của ba đứa cháu một sớm một chiều mồ côi cả cha lẫn mẹ là nỗi đau thương chồng chất không nguôi cho ông bà và cậu dì các cháu.

Bước chân về nhà chồng tôi bỗng nhiên trở thành bà mẹ trẻ của ba đứa cháu mồ côi ngây thơ vô tội. Nhìn các cháu, nhớ đến những kỷ niệm với cha mẹ chúng mà rơi nước mắt. Khi anh Ân, ba các cháu còn làm Tỉnh Trưởng Gia Định, những lần được mời vào dinh Tỉnh Trưởng dùng cơm với anh chị đã để lại trong tôi những ấn tượng vô cùng sâu đậm. Bữa cơm của vị Tỉnh trưởng một tỉnh có thể nói là giàu có nhất miền Nam lại đạm bạc đến mức không thể nào đạm bạc hơn. Trong phòng ăn của dinh Tỉnh trưởng rộng thênh thang, bài trí sang trọng, bữa cơm nào cũng chỉ là thố cơm trắng, dĩa giá xào với mấy con tép, dĩa thịt kho trứng, hoặc đĩa cá kho tiêu và bát canh rau, dọn ra nhìn thật khiêm nhường và tương phản với bộ bàn ăn to lớn, trịnh trọng. Lại còn có chú lính đứng hầu sau lưng, chờ sẵn để đơm thêm chén cơm nhưng đôi khi mọi người không thể nào ăn hết một chén, bởi vì giữa bữa cơm có thể anh phải ngừng ăn để trả lời điện thoại khẩn cấp, có khi anh phải rời khỏi phòng ăn trở lại phòng làm việc, chúng tôi ngồi chờ và xếp đũa, no ngang.

Khi anh chị mất, chính quyền đến kiểm tra tài sản, họ tìm thấy: tiền lương tháng cuối của anh còn nguyên trong phong bì chưa kịp đưa cho chị, trong tủ áo của ngôi nhà khiêm nhường ở cư xá Lữ Gia, ngoài những bộ quân phục của Tướng Ân là 8 chiếc áo dài lụa nội hóa của chị, một ít nữ trang vòng vàng toàn đồ giả, mà khi yến tiệc bà vợ ông Tướng cũng đeo cho có chút lấp lánh trên cổ, trên tai …

Anh chị được chính phủ VNCH chôn cất với lễ nghi trang trọng trong nghĩa trang Mạc Đỉnh Chi, cho tới sau 75, khi chính quyền mới thấy gai mắt với những ngôi mộ trang nghiêm, bề thế, với tên tuổi và chức vụ của những công dân VNCH thì họ ra lệnh tất cả phải di dời để họ phá bỏ nghĩa trang lấy đất làm công viên. Người chết phải chết thêm lần nữa khi nhiều ngôi mộ không còn thân nhân ở VN đã bị cày xới, xương cốt nếu còn lại cũng xiêu lạc theo với cỏ cây đất đá.

Từ những cái chết bi thương bằng máy bay của con trai út Dương Văn Chánh, rồi người con gái lớn Dương Thị Kim Thanh và con rể Trương Quang Ân, bà nội các cháu đã bị ám ảnh, nhập tâm với nỗi sợ hãi phải bước lên máy bay. Nỗi sợ từ hơn nửa thế kỷ trước cho mãi đến sau này, mỗi khi con cháu trong nhà vì việc làm hay du lịch phải bay đi chỗ này chỗ kia thì bà lo lắng, bức rức không yên cho đến khi mọi người trở về nhà bình an vô sự.

Mấy hôm nay, từ khi sửa soạn hành lý lên máy bay qua Cali dự lễ Truy Điệu và An táng 81 chiến sĩ Dù thuộc đại đội 72 của chú Lô tôi cứ loay hoay với câu hỏi trong đầu “không biết bà nội có chịu bước lên máy bay đi từ Toronto qua Cali dự lễ an táng chú Lô không nhỉ”. Hỏi để tự hỏi vậy thôi, bà các cháu đã không còn cơ hội đến được nơi an nghỉ cuối cùng của người con trai út sau hơn nửa thế kỷ mong chờ. Bà mất năm nay đã được 5 năm, thọ đúng 100 tuổi.

Phải chi bà còn sống để được biết tin người con thân yêu của mình sau 54 năm bặt âm vô tín nay đã được tìm thấy. Cho dù mang danh “người lính vô tổ quốc” chú vẫn được an nghỉ bên đồng đội của mình ở một nơi ấm áp ân tình của người Việt tha hương. Nấm mộ của chú và 80 chiến sĩ Dù “Thiên Thần Mũ Đỏ” sẽ được yêu thương, chăm sóc và giữ gìn, không chỉ với thế hệ này mà mãi mãi. Sẽ không có nỗi lo sợ mảnh đất nghĩa trang dành cho người đã chết cũng nay đào mai xới, ở một nơi mà người sống không yên đã đành, người chết cũng phải chịu nhiều lần xua đuổi.

Dương Minh Châu
Toronto cuối tháng 10, 2019

Thứ Năm, 16 tháng 3, 2023

Trở Về Bên Chúa

  

Con về bên Chúa Mùa Chay
Trở về nguyên vẹn hình hài tâm linh
Tim con tục lụy tội tình
Hướng lòng dâng trọn lời kinh nguyện cầu
Vững tin thập giá nhiệm mầu
Giúp con thoát khỏi bể sầu trần gian
Ân Ngài ban phát bình an
Xót thương nâng đỡ song hàng vượt qua!

Kim Oanh
Mùa Chay 3/2023


Thứ Tư, 15 tháng 3, 2023

2021 CBAA Community Radio Awards Best Radio Program- Music - Vivan Vo

 
2021 CBAA Community Radio Awards Best Radio Program- Music
Congratulations to the Mooncake crew at Triple R - 3RRR 102.7FM. Their show is the winner of the Best Radio Program - Music category.
See you back here tomorrow at 10:00am, when we will reveal the winner of the Best Radio Program - Talks category in the 2021 CBAA Awards!
View the full announcement schedule here:



1/ Link: SMALL FRY

2/ Link: Playing Melbourne: Meet Vivan Vo, Host of 3RRR’s New Pan-Asian Music Program Mooncake

***
Con gái Võ Lê Vi Vân thương yêu!

Sau thời gian dài của dịch bệnh Covid, mẹ rất lo cho tương lai của các con, vì các con chưa bao giờ gặp phải một trở ngại nào, trên một đất nước tự do và no ấm... nhưng con đã cố gắng vượt qua.

Mẹ không rõ khán giả, thính giả khác như thế nào. Riêng mẹ cảm thấy sung sướng và bình yên khi được nhìn, lắng nghe dòng nhạc của con trình bày trước công chúng, trong những dịp Tết Tây, Tết Ta, trên đài phát thanh hàng tuần đã xoa dịu được tâm hồn mẹ, xóa đi những lo âu. 

Con đã bước đi vững vàng, con cho mẹ niềm vui và tiếp tục ước mơ... ước mơ của thời tuổi trẻ mà mẹ không đạt được ở trên quê hương của mẹ. 
Giờ đây nơi xứ người, mẹ ....

Lắng nghe dòng nhạc chợt thảnh thơi
Cảm ơn con gái mang hạnh phúc đến cho đời
Chúc mừng con đã đạt tròn ước nguyện
Thành công mỹ mãn xin Tạ ơn Đất Trời!

Cảm ơn con gái, mẹ rất hãnh diện về con!

Thương yêu con!

Mẹ: Lê Thị Kim Oanh
 

Thứ Bảy, 11 tháng 3, 2023

Hồng Nhan Tri Kỷ Ở Đâu?

 

(Ngẫu hứng từ Bài Phiếm của Tác Giả Hồng Thủy)

Hồng nhan tri kỷ ở đâu?
Thưa rằng: Trước mắt từ lâu đó mà
Mỗi ngày săn sóc cho ta
Đêm nằm bên cạnh như là nàng tiên
Là người tình rất ngoan hiền
Là người chia sẻ muộn phiền, âu lo
Là nơi êm ấm bao la
Là nơi hạnh phúc rải hoa tuyệt vời
Là kết chặt mình một đôi
Là kết quả sự ra đời các con
Là ngân hàng để dành tiền
Là ngân hàng chi trả, thản nhiên ta xài
Là không gian ở khắp nơi
Là thời gian bước đường đời cùng nhau

(Việt Chỉnh)


Là khi sổ mũi nhức đầu
Có em bên cạnh lo hầu hạ anh
Là khi lận đận công danh
Em đây an ủi dỗ dành đầy vơi
Là khi mê mải rong chơi
Là ai vẫn đợi vẫn chờ ngày đêm
Là khi mê "phở" bỏ "cơm"
Là ai nhẫn nhịn qua cơn mê này!
Đừng ham của lạ vài ngày
Mà đành đánh mất nghĩa dầy tào khang
Đường trần vai nặng gánh mang
Em: người vợ, người đảm đang tuyệt vời!

(KimLoan)

Hồng nhan tri kỷ suốt đời
Là người thấu hiểu từng lời sẻ chia
Khó khăn hoạn nạn chẳng lìa
Những khi đau ốm thức khuya không nề
Là người chân chất hồn quê
Dù xa trăm nẻo sơn khê vẫn chờ
Là câu Lục Bát tình thơ
Hát ru ngọt lịm ầu ơ bạn lòng
Là chăn sưởi ấm trời đông
Thủy chung vẹn giữ cô phòng bóng soi!

(Kim Oanh)
***
Tuổi già như én đưa thoi 
Đừng mơ với mộng ngóp ngoi một mình
Ngày xưa anh đến bằng tình
Giờ này chê vợ kiếm hình bóng ai
Điểm hoa kết nụ đêm dài
Lòng thao thức nghĩ miệt mài khổ thay
Quên đi của quý trong tay
Một thời cũng đã chọn ngay kỹ càng
Đôi khi sướng quá hóa tàn
Bên anh đã có cục vàng quý ơi
Bao nhiêu tình cảm bay hơi
Để khi đã mất gào đời than thân

(Minh Thúy)

Xin vào Link: Hồng Nhan Tri Kỷ Ở Đâu của Tác Giả Hồng Thủy

Thứ Ba, 7 tháng 3, 2023

Lữ Dạ Thư Hoài 旅夜書懷 - Đỗ Phủ (Thịnh Đường)

  


Nguyên bản  Dịch âm

旅夜書懷       Lữ Dạ Thư Hoài

細草微風岸   Tế thảo vi phong ngạn,
危檣獨夜舟   Nguy tường độc dạ chu.
星垂平野闊   Tinh thùy bình dã khoát,
月涌大江流   Nguyệt dũng đại giang lưu.
名豈文章著   Danh khởi văn chương trứ,
官應老病休   Quan ưng lão bệnh hưu.
飄飄何所似   Phiêu phiêu hà sở tự?
天地一沙鷗   Thiên địa nhất sa âu.

Đỗ Phủ
***
Dịch nghĩa

Nỗi Niềm Đêm Đất Khách

Trên bờ cỏ lăn tăn dưới gió hiu hiu
Chiếc thuyền vươn cao cột buồm trong đêm quạnh
Sao rũ xuống cánh đồng bằng phẳng bao la
Trăng tung toé trên sông chảy cuồn cuộn
Danh tiếng há nhờ văn chương mà lừng lẫy
Làm quan cũng nên về nghỉ khi già ốm
Chơi vơi giống như cái gì?
Một con chim âu giữa trời đất

(Năm 765)
***
Dịch thơ

Nỗi Niềm Đêm Đất Khách

Gió lăn tăn bờ cỏ
Buồm côi giữa đêm thâu
Sao rũ đồng hoang dã
Trăng dãi dòng sông sâu
Hư danh nhờ thơ phú
Quan già chưa hưu sao?
Còn chơi vơi mãi thế!
Lạc bầy một chim âu.

Con Cò
***
***
Nỗi Niềm Đêm Đất Khách

Bên sông cỏ gió mơn man
Trong đêm đơn độc thuyền nan xuôi dòng
Ngàn sao rủ xuống cánh đồng
Ánh trăng vương vãi sóng cuồng nổi trôi
Văn chương danh lợi bao đời
Sức già ốm yếu phải thôi quan trường
Thân này phiêu bạt muôn phương
Tựa chim Âu lạc giữa đường quạnh hiu.

Kim Oanh
***
Nỗi Niềm Ðêm Ðất Khách

1-

Gió êm bờ cỏ mướt
Thuyền tối buồm cao trôi
Sao rủ nơi đồng rộng
Sông dài trăng vãi soi
Nghiệp văn danh tiếng nổi
Già yếu nghỉ hưu thôi
Phiêu bạc nơi đâu dựa
Đơn âu giữa đất trời!

2-

Gió êm bờ cỏ tốt tươi
Buồm cao thuyền nhỏ thả trôi lững lờ
Đồng bằng sao rủ như mơ
Sông dài trăng tỏa khói mờ nước soi
Nghiệp văn danh tiếng nhất thời
Tuổi hưu yếu mệt, nghỉ thôi thân già
Kiếp phiêu bạc, chẳng đâu nhà
Cô đơn chim biển bao la đất trời!

Lộc Bắc
Fev23
***
Nỗi Niềm Ðêm Ðất Khách

Gió nhẹ trên bờ cỏ,
Thuyền buồm đêm lẻ loi.
Sao sa đồng rộng mở,
Trăng chiếu sông dài trôi.
Danh tiếng văn chương tạo.
Quan già hưu dưỡng thôi.
Lang thang sao lại giống,
Bãi cát cánh chim trời.

Mỹ Ngọc
Feb. 26/2023.
***
Tâm Sự Lữ Khách Vào  Khuya

Ngã nghiêng đám cỏ Phi lao,
Hiu hiu làn gió đảo chao muôn bề.
Chiếc thuyền vượt sóng lê thê,
Cột buồm cao vút, đêm về quạnh hiu.
Ngàn sao rủ xuống yêu kiều,
Cánh đồng bằng phẳng, mỹ miều bao la.
Ánh trăng tóe nước mượt mà,
Dòng sông cuồn cuộn, ngâm nga khôn dừng.
Tiếng tăm lừng lẫy khắp cùng,
Há nhờ chữ nghĩa vẫy vùng rồng bay.
Chức quan khốn khó lâu nay,
Hom hem già yếu - kíp ngay cáo từ.
Chơi vơi lãng tử ưu tư,
Hải âu tựa thể - mịt mù xé mây.

Khánh Hưng
***
Niềm Riêng Đất Khách.

Gió nhẹ mơn bờ cỏ,
Thuyền lẻ đêm dựng buồm,
Sao rơi trên đồng rộng,
Nguyệt toé nước trên sông.
Danh nổi nhờ thơ, phú,
Già bệnh nghỉ cho xong,
Chơi vơi như chi vậy,
Chim âu giữa từng không.

Bát Sách.
(Ngày 27 tháng 2 năm 2023)

***
Nguyên Tác: Phiên Âm:

旅夜書懷- 杜甫 Lữ Dạ Thư Hoài - Đỗ Phủ

細草微風岸 Tế thảo vi phong ngạn
危檣獨夜舟 Nguy tường độc dạ chu
星垂平野闊1 Tinh thùy bình dã khoát
月涌大江流 Nguyệt dũng đại giang lưu
名豈文章著 Danh khởi văn chương trứ
官因老病休2 Quan nhân lão bệnh hưu
飄飄何所似3 Phiêu phiêu hà sở tự
天地一沙鷗4 Thiên địa nhất sa âu

Dị bản:

1. tùy隨 thay vì thùy垂
2. ứng應 thay vì nhân因
3. linh零 thay vì phiêu飄
4. ngoại外 thay v địa地

Ngự Định Toàn Đường Thi - Thanh - Thánh Tổ Huyền Diệp 御定全唐詩-清-聖祖玄燁 cho 4 dị bản như trên trong khi mộc bản trong sách của các đời khác bên dưới không cho dị bản nào. Sách của Đỗ Phủ có nhiều ghi chú, nhưng cũng không có dị bản.

· Bổ Chú Đỗ Thi - Đường - Đỗ Phủ 補注杜詩-唐-杜甫
· Cửu Gia Tập Chú Đỗ Thi - Đường - Đỗ Phủ 九家集注杜詩-唐-杜甫
· Doanh Khuê Luật Tủy - Nguyên - Phương Hồi 瀛奎律髓-元-方回
· Cổ Kim Thi San - Minh - Lý Phàn Long 古今詩刪-明-李攀龍
· Ngự Tuyển Đường Tống Thi Thuần - Thanh - Cao Tông Hoằng Lịch 御選唐宋詩醇-清-高宗弘曆

Ghi chú:

Ngạn: chỉ bờ sông.
Nguy tường: cột buồm dựng đứng cao, cột thuyền buồm
Độc dạ chu: một thuyền cô đơn đêm neo đậu bên bờ sông.
Tinh thùy: bầu trời đầy sao rủ xuống
Bình dã khoát: cánh đồng bằng phẳng có vẻ đặc biệt rộng lớn.
Nguyệt dũng: mặt trăng phản chiếu, với dòng nước chảy
Đại giang: Trường Giang.
Danh khởi: nổi tiếng
Quan ứng lão bệnh hưu: quan lại vì tuổi già nhiều bệnh phải nghỉ hưu
Phiêu phiêu: trôi dạt, phiêu bạt, mượn chim hải âu để nói về cuộc sống phiêu bạt của con người.
Hà sở: ở đâu, nơi nào
Thiên địa: trời đất, thế gian
Sa âu: chim mòng biển sống trên bãi biển bãi cát

Dịch Nghĩa:

Nỗi Niềm Ðêm Ðất Khách

Làn gió nhẹ thổi qua cỏ mịn trên bờ sông,
Chiếc thuyền cô quạnh vươn cao cột buồm trong đêm.
Sao rũ xuống cánh đồng bằng phẳng bao la,
Ánh trăng tung toé trên nước chảy Trường giang,
Danh tiếng há nhờ văn chương mà lừng lẫy,
Làm quan cũng nên về nghỉ khi già bịnh.
Trôi dạt khắp nơi rồi ta sẽ về đâu?
Như một con chim âu cô đơn giữa đất trời.

Tháng giêng năm Vĩnh Thái (765), Đỗ Phủ từ chức tham mưu tiết độ, trở về Thảo Đường Thành Đô. Vào tháng tư cùng năm 765, Nghiêm Vũ qua đời, Đỗ Phủ mất đi chỗ dựa ở Thành Đô, vì vậy ông và gia đình rời Thành Đô, đi thuyền về đông, qua Gia Châu (nay là Lạc Sơn, Tứ Xuyên), Du Châu (nay là thành phố Trùng Khánh) đến Trung Châu (nay là huyện Trung Thành, Tứ Xuyên). Bài thơ này làm trong thời gian này, viết lại những gì đã thấy trên đường đi.

Đây không phải là một cảnh trống rỗng, nhưng thi nhân ngụ ý trong cảnh, tả cảnh để nói về tình hình khó khăn và cảm xúc của mình trong những năm cuối đời: mình nhỏ nhoi như cỏ mịn trước gió, cô đơn như một chiếc thuyền đơn độc trên sông… Ông viết về những cánh đồng bát ngát, về dòng sông rộng lớn, về trăng sao rực rỡ…để làm nổi bật hình ảnh cô đơn của mình. Hai câu 5 và 6 dùng thủ pháp "phản ngôn dĩ ý" nói ngược để đưa ý. Đỗ Phủ đúng là nhờ văn chương mà nổi tiếng, nhưng lại nói là không phải thế. Ông ôm hoài bão chính trị lớn, nhưng bị chèn ép trong một thời gian dài và không thể thực hiện được, như thế câu nói này là tự hào. Ông phải từ quan, rõ ràng là vì không còn thời cơ, nhưng lại nói vì già bệnh tật, cho nên câu nói này là tự giải thích. Hai câu cuối mượn cảnh trữ tình, sâu sắc biểu hiện cảm thương phiêu bạt không nơi nương tựa, ví mình như chim hải âu một mình giữa đất trời.

Dịch Thơ:

Nỗi Niềm Ðêm Ðất Khách

Trên bờ cỏ gợn gió ru êm
Thuyền buồm đơn độc lướt trong đêm
Ngàn sao rơi rụng trên đồng vắng
Trăng theo nước cuốn toé lên thềm
Văn chương bao thuở đem danh lợi
Già bịnh yếu mòn phải lui êm
Thân thế chơi vơi không nơi tựa
Như hải âu kia trên đất mềm.

Bài dịch thất niêm của thuở ban đầu 2003???

Trên bờ cỏ mịn gió êm,
Cánh buồm đơn độc trong đêm vô tình.
Ngàn sao lấp lánh bình minh,
Trăng theo nước cuộn bóng hình tả tơi.
Văn chương chỉ được danh hời,
Yếu già bịnh tật đã mời hưu mau.
Tấm thân phiêu bạt về đâu,
Bao la trời đất hải âu một mình.

28-2-2023
***
Nocturnal Reflections While Travelling by Du Fu

Gentle breeze on grass by the shore,
The boat's tall mast alone at night.
Stars fall; broad flat fields,
Moon rises; great river flows.
Have my writings not made their mark?
An official should stop when old and sick.
Fluttering from place to place I resemble,
A gull between heaven and earth.

(Chinese.Poems.com)

My Reflection by Night by Du Fu

Some scattered grass. A shore breeze blowing light.
A giddy mast. A lonely boat at night.
The wide-flung stars o’erhang all vastly space.
The moonbeams with the Yangtze’s current race.
How by my pen can I to fame attain?
Worn out, from office better to refrain.
Drifting o’er life — and what in sooth am I?
A sea-gull floating twixt the Earth and Sky.

Translated by W.J.B. Fletcher (1919)

Sentiments on a Night on Board by Du Fu
Translation by Betty Tseng

On the shore the grass gently sways in the breeze,
The mast of the boat stands tall and alone in the night.
Stars rise over fields that spread far and wide.
The river that perpetually gushes through reflects the moon and its shine.
Does my reputation owe only to my literary works?
I have grown senile with illness and should perhaps retire.
I've been roaming without much of a purpose, what says that of me?
No more than a gull with no fixed abode on earth prowling the skies.

Thoughts on a Travelling Night
Word by word translation
Slender grasses in a breeze on the shore,
A high mast boat alone in the night.
Stars hang horizontally in broad space,
The moon splashes over a great river flowing.
How can reputation come from literary works?
Officials should retire at old age and sickness.
Drifting drifting where does it end?
A single sea gull in the whole wide world.

Phí Minh Tâm

***
Bài Cảm Tác:

Vẫn vầng trăng sáng mơ hồ
Vẫn cùng luồng gió đêm xô tóc dài
Côn trùng vẫn tiếng bên tai
Ta vẫn sau trước hình hài đơn côi
Lao đao kiếp sống chưa rồi
Một mình một bóng chỉ tôi với trời
Cuộc đời bao lúc nổi trôi
Cuối cùng thân xác đơn côi một mình

Đồ Cóc

Chủ Nhật, 5 tháng 3, 2023

Hồ Thu Muôn Thủa

 

( Thu Melbourne - Ảnh Kim Oanh)

Trong đôi mắt hồ thu
Ta tìm vớt ngôn từ
Ngôn từ vừa chết đuối
Trăn trối gì? Hoang vu

Trên mặt nước hồ thu
Ta soi mình hình như
Tên hành khất bại hoại
Xin được lần tương tư

Em, đôi mắt hồ thu
Như có lũy ngục tù
Ta không tìm lối thoát
Tim tra cùm thiên thu

Hồ thu. Hỡi hồ thu!
Những ghềnh đá sương mù
Ta trơn từng năm tháng
Rơi vực đời âm u

Hoài Tử

Thứ Sáu, 3 tháng 3, 2023

Tích Song Song Lệnh 惜雙雙令 – Lưu Yểm

 

Lưu Yểm 劉弇, quê ở Giang Tây 江西, TH, đỗ tiến sĩ đời vua Tống Thần Tông 宋神宗. Cuộc đời hoạn lộ của ông rất thong dong, đã từng giữ chức “Thái học bác sĩ 太學博士”, “Thực lục kiểm thảo quan實錄檢討官”. Từ của ông còn để lại quyển “Vân long tiên sinh nhạc phủ 雲龍先生樂府”.

惜雙雙令 - 劉弇 Tích Song Song Lệnh – Lưu Yểm

風外橘花香暗度。 Phong ngoại quất hoa hương ám độ,
飛絮綰、殘春歸去。Phi nhứ oản, Tàn xuân quy khứ.
醞造黃梅雨。 Uấn tạo hoàng mai vũ.
冷煙曉佔橫塘路。 Lãnh yên hiểu chiếm Hoành Đường lộ.

翠屏人在天低處。 Thúy bình nhân tại thiên đê xứ.
驚夢斷、行雲無據。Kinh mộng đoạn, hành vân vô cứ.
此恨憑誰訴。 Thử hận bằng thùy tố.
恁情卻倩危弦語。 Nhẫm tình khước thính nguy huyền ngữ.

Chú Thích

1- Tích song song lệnh: tên từ bài, gồm 52 chữ, đoạn trước và đoạn sau đều có 4 câu và 4 trắc vận. Cách luật:

B T T B B T T vận
X X T, X B X T vận
T T B B T vận
T B T T B B T vận

T B B T B B T vận
X T T, B B X T vận
T T B B T vận
T B T T B B T vận

B: bình thanh; T: trắc thanh; X: bất luận; vận: vần

2- Quất hoa橘花: hoa quít, hoa cam.
3- Ám độ 暗度: âm thầm đi qua, ngầm chuyển đổi.
4- Phi nhứ飛絮: nhánh liễu lắc lư theo gió.
5- Oản綰: xâu vào
6- Quy khứ歸去: đi về, ý nói mùa xuân đã hết.
7- Uấn tạo 醞造: tạo thành.
8- Hoàng mai vũ 黄梅雨: hay mai vũ 梅雨là mùa mưa vào thời kỳ quả mơ chín vàng.
9- Lãnh yên 冷煙 hay hàn yên寒煙: sương khói lạnh lẽo.
10- Hoành đường横塘: địa danh ở Tô Châu苏州, TH, ám chỉ nơi tác giả đang ở.
11- Thúy bình 翠屏: bình phong mầu xanh lục, mượn để chỉ rặng núi xanh xa xa.
12- Thiên đê xứ 天低處: nơi thật xa, chỗ bầu trời như gần mặt đất, hoặc chỗ vắng tanh chỉ thấy trời xanh.
13- Mộng đoạn 夢斷: mộng tỉnh, tỉnh mộng.
14- Hành vân 行雲: mượn chữ trong bài Cao đường phú 高唐赋 của Tống Ngọc 宋玉 đời chiến quốc để ám chỉ người tình của tác giả. Cao đường phú của Tống Ngọc kể khi Sở Vương 楚王đi chơi ở Cao Đường 高唐thì mộng thấy thần nữ Vu Sơn 巫山 đến làm bạn. Trưóc khi đi thần nữ nói “Đán vi hành vân, mộ vi hành vũ 旦爲行雲,暮爲行雨”. Từ đó về sau các thi nhân thường dùng chữ “Hành vân” để chỉ người thiếu nữ thân thiết yêu mến. Hành vân vô cứ 行雲無據: ý nói tình cảm của thiếu nữ như hành vân vô định, không nhất quyết.
15- Bằng 憑: nhờ cậy
16- Thính (còn đọc là sai, âm quan thoại là “qìng”) 倩: mượn, thay, nhờ.
17- Nhẫm tình 恁情: tình tự.
18- Nguy huyền 危弦: đánh đàn nhanh gấp gáp.

Dịch Nghĩa

Bài Từ Theo Điệu Tích Song Song

Gió từ bên ngoài thổi ẩn theo mùi hoa quít.
Cành liễu bay cuốn vào nhau. Xuân tàn đi mất.
Tạo thành những trận mưa lúc quả mơ chin vàng.
Khói lạnh buổi sáng bao phủ khu Hoành Đường lộ.

Kìa dẫy núi xanh xanh, người tại nơi chân trời.
Chợt tỉnh mộng, nghĩ đến tình cảm của tình nhân vô định.
Mối hận này biết thổ lộ với ai,
Tình tự này chỉ còn biết gửi gấm vào tiếng đàn (cho vơi nỗi sầu).

Phỏng Dịch

Buồn Nhớ Tình Nhân

Quất hoa hương thoảng gió đưa sang,
Nhánh liễu tung bay xuân đã tàn.
Vừa lúc mơ vàng mưa rả rích,
Khói sương lạnh lẽo phủ vườn hoang.

Núi xanh mờ nhạt người xa xứ,
Tỉnh giấc nhìn mây mây vẫn bay.
Biết ngỏ cùng ai buồn cách biệt,
Mượn đàn gửi gấm tâm tình này.

HHD 
4-2021

***
Bài Từ Theo Điệu Tích Song Song

1-

Mùi hoa quýt hương ngầm theo gió
Đi mất Xuân tàn, tơ liễu tụ
Mơ vàng mưa ấp ủ
Khói lạnh bình minh Hoàng Đường phủ

Núi biếc xanh, người chân trời ngụ
Chợt tỉnh mộng, em nơi đâu nhỉ?
Hận này ai thố lộ?
Đành gởi tiếng đàn bao tình tự!

2-

Mùa hoa quýt hương ngầm theo gió
Khuất xuân tàn, liễu tụ, tơ loang
Mưa ấp ủ trái mơ vàng
Hoành Đường khói sớm lang thang lộ dài

Núi biếc xanh chân trời trú ngụ
Tỉnh giấc hòe, người cũ nơi đâu?
Hận này thổ lộ ai nào?
Theo đàn đành gởi nỗi sầu cho vơi!

Lộc Bắc
Fev23
***
Sầu Khúc Nhớ Người

Thoảng đưa hoa quýt thơm hương
Liễu bay quyện lấy xuân dường tàn mau
Quả mơ vàng mộng mưa rào
Sớm sương lạnh phủ bao khu Hoàng Đường
Núi xanh mờ bóng ngàn phương
Tỉnh mơ mây lững người thương chốn nào
Biết ai thố lộ nỗi đau
Trút sầu gãy khúc rót vào tâm tư.

Kim Oanh
***
Buồn Nhớ Cố Nhân

Ngoài gió, quất hoa hương quấn quýt
Liễu quằn quại, Xuân đà mất hút
Vũ tạo mơ vàng đến
Lạnh tanh khói tỏa khu đường trút.

Núi, trời xanh ngát người xa xứ
Dứt mộng ngó mây, mây chẳng thứ
Biết ngỏ ai sầu hận
Mượn đàn gửi gấm tình vô ngữ.

SVĐG
25 tháng Hai 2023
***
Điệu Từ Tích Song Song Lệnh


Hương hoa quít thoảng bay theo gió
Xuân đã tàn, Liễu cũng tàn mau
Mơ vàng chín, gặp mưa rào
Hoàng Đường sương lạnh phủ vào vườn hoang

Trời và núi xa ngàn xanh thẫm
Tỉnh giấc mơ thờ thần người đâu?
Tình nầy biết ngỏ chốn nao
Nhờ đàn gởi giúp mối sầu cho vơi


songquang
20230301

Thứ Năm, 2 tháng 3, 2023

Melbourne Cuối Thu - Nỗi Nhớ Tháng Năm

 

Melbourne Cuối Thu

Trời cuối thu rồi người có hay
Đong đưa hương gió mải mê hoài
Mơ ai bước khẽ về vườn cũ
Say mộng bên thềm vai tựa vai

Mơ chỉ là mơ hảo đấy thôi
Thềm nay vẫn bóng lẻ loi ngồi
Thu ơi có hiểu tình cô phụ
Giữ thoáng bồi hồi .... chút nhỏ nhoi!


Thơ & Hình Ảnh: Kim Oanh
Melbourne 2022
***
Cảm Tác: 

 Nỗi Nhớ Tháng Năm

Tháng năm về em mang bao nỗi nhớ
Vẫn còn đây bỡ ngỡ thuở nắm tay
Nỗi nhớ nhung em cứ mãi trải dài
Người yêu hỡi! Tình này xin gởi trọn ....

Tháng năm về em vẫn còn lưu luyến
Hình bóng ai ẩn hiện mãi trong em
Khu vườn nào, thềm cũ đã thân quen
Phòng cô lẻ mình em giờ đơn chiếc ...

Tháng năm về người yêu ơi! Có biết?
Chốn nơi này da diết em đợi mong
Niềm trăn trở vây phủ kín nỗi lòng
Bến tương tư ngóng trông sầu lẻ bạn ...

Tháng năm về, Anh ơi! Buồn vô hạn
Nhớ ai nhiều em cạn tỏ làm sao?
Tình anh trao tha thiết quá ngọt ngào
Thì người hỡi! Lòng nào em quên được!!! 

Tháng năm về em vẫn thầm nguyện ước
Vai kề vai mãi được sống bên nhau
Tay trong tay chan chứa đầu dựa đầu
Tháng năm đó khắc sâu lời ước nguyện ....


Leha Vinhsan

Thứ Tư, 1 tháng 3, 2023

Thu


Chiếc lá thu rơi gợi nhớ hoài
Cõi lòng héo hắt buổi chiều phai
Người đi vĩnh viễn không về nữa
Kẻ ở sầu miên khóc nhớ ai!

 
Thơ & Hình Ảnh: Kim Oanh 

Hồi Âm Kim Oanh!

 
(Bài Hát Nói cảm ơn và đáp lễ hồi âm rất ân cần, tình cảm của Nữ sĩ Kim Oanh ngày 09/01/2023)

Nữ Sĩ Kim Oanh hồi âm sao mà ân cần, chu đáo!
Tình cảm chân thành, không sáo ngữ, rất giản dị, đơn sơ!
Thật là vui mừng, thoải mái cho những đối tượng trông chờ!
Giao hoà, cộng hưởng dường như là bến bờ của Tao Nhân, Mặc Khách!

Lưu tâm nhận đọc tuôn văn mạch!
Để ý tìm xem trải tấm lòng!
“Bánh Ít trao đi, bánh Quy gởi lại”! Tâm ý đẹp như vàng ròng!
Niềm hạnh phúc của các Tâm Hồn Nghệ Sĩ biển sông nào cân, đo, đong được?

Lời viết, tiếng ca, thơ tranh như Trà Mi, Hồng Tước!
Như muôn hoa, vạn chim cùng muá hát những bước Nghê Thường!
Cảm ơn Nữ Sĩ thân thương!

Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 09/01/2023