Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhử đẳng hành khang thủ bại hư
(Lý Thường Kiệt)
Máu tiền nhân giữa lòng thân cổ thụ
Vương bờ tre, ngọn cỏ, bóng đại tùng
Hòn đá rêu phong, ruộng đồng loáng nước
Đường trường chinh hừng hực khí tử hùng
Đếm hết trúc rừng, chưa ghi hết tội (1)
Vét nước biển Đông chưa rửa sạch mùi
Bao năm đứng đợi chồng sau chinh chiến
Ôm con thơ cùng hoá đá bùi ngùi
Lửa Lam Sơn cháy lòng dân áo nhuộm (2)
Tráo hoàng bào buổi khốn khó tạm lui
Lể khao quân một lần Xuân đến muộn (3)
Giòng Hát giang cây cỏ luống ngậm ngùi ( 4)
Đạp sóng dử, chém tràng kình Đông hải (5)
Giặc đến nhà, hề xá chuyện chồng con
Đêm rờn rợn, mắt hờn qua quan ải
Trống Diên Hồng giục giã bước đầu non
Ngọn tre già cũng xông pha trận mạc
Sông Bạch Đằng sóng vỗ bọt bèo bay
Ta ngạo nghễ giữa trời Nam ải Bắc
Gươm cơ đồ tay lại nối liền tay
Một bước lùi, gom quân cùng tiến tới
Triệu bàn tay, góp lại triệu bàn tay
Đồ gia dụng hoá thân thành giáo mác
Thêm quân lương, bô lảo xã thân cày
Đắp luỷ, xây thành, ôm đồng, bám đất
Chặn đường lui: lắp đá , cọc ngăn sông
Hồn tử sĩ theo cờ bay phần phật
Trống trận dồn, ngựa hí, thét xung phong
Giặc đến, giặc tan, giặc lùi bỏ xác
Bốn ngàn năm, tất đất vẫn còn nguyên
Khiếp vía Hán, Minh... kinh hồn Thát Đát
Nước non mình sừng sững giữa trời thiêng
Nghe hăm he đã mặt xanh mày xám
Bán địa linh, buôn thất tổ cửu huyền
Rặt một phường chỉ nhe răng hả miệng
Lơ láo gian thần, muối mặt Tổ Tiên
Thân cỏ dại cũng học đòi lim , trắc
Lương đầm lầy toan tính vượt vũ môn
Ảo thuyết ngoại lai , xói mòn xã tắc
Rắng thêm chân đâu đã hoá nên rồng
Lịch sử sang trang, còn trang sử cũ
Lòng lọng lưới Trời, khó thoát tà tâm
Chước quỷ cầu vinh, mưu đồ đại sự
Thêm một lần đô hộ suốt ngàn năm?
Lịch sử sang trang ,viết trang sử mới
Có anh hùng, hào kiệt khắp mười phương
Xẻ núi, lên đường, chặt xiềng, bẻ xích
Lòng hung lòng, đảo ngược bóng tà dương
Con sóng sau phủ đầu con sóng trước
Vai kề vai, nổi dậy lớp sóng sau
Với bạo chúa, ta không đòi : chẳng được
Thiếu quật cường: mãi vực thẳm lao đao
Đừng đợi tre tàn, măng non cứ mọc
Hãy vươn lên , mặc băng giá , khô cằn
Dáng Quốc Tổ tả tơi lưng chừng dốc
Bóng thần dân xơ xác vết đau hằn
Chẳng chiến chinh, sao đất trời nhỏ lại?
Không đao binh , biển rộng cứ hẹp dần?
Thời nhiễu nhương , mắt nhìn nhau ái ngại!
Thưở u mê, lời nói cứ thì thầm!
Rừng âm u, giặc thù quanh Bản Giốc
Ải Nam Quan tê tái phủ trời tang
Đất trăn trở bên này biên giới cũ
Hoàng,Trường Sa ơi! Trôi mất hút. Sao đành!
Lê Kim Thành
(1) Bình Ngô Đại Cáo -Nguyễn Trãi: "Độc ác thay ! trúc rừng không ghi hết tội , dơ bẩn thay! nước bể không rửa sạch mùi . Lẻ nào trời đất tha cho, ai bảo thần nhân nhịn được."
(2) Bình Định Vương Lê Lợi: "Làm trai ở đời, nên giúp nạn lớn , lập công to, để tiếng thơm muôn đời chớ sao lại bo bo làm đầy tớ người "
(3) Nguyễn Huệ chiếm lại thành Thăng Long vào ngày mùng năm Tết năm Kỷ Dậu (1789)
(4) Trưng Trắc cùng ẹm là Trưng Nhị, trong 3 tháng đã hạ được 65 thành trì của giặc, giải phóng đất nước khỏi ách đô hộ nhà Hán. Năm 41, Mã Viện đem đại binh xâm chiếm nước ta, hai bà đã anh dũng chống cự trên 2 năm. Quân lực tiêu hao dần, ngày 6 tháng 2 năm Quí Mão (43) hai bà gieo mình xuống sông Hát mà tự sát.
(5) Triệu Trinh Nương (Nhuỵ Kiều Tướng Quân ): " Ta muốn cởi cơn gió mạnh, đạp đường sóng dử, chém cá tràng kình ở bể Đông để cứu dân ra khỏi u mê tăm tối chứ không chịu cuối đầu cong lưng làm tì thiếp người ".
Vua Lý Nam Đế đã phong tặng Bà là Bật Chính Anh Liệt Hùng Tài Trinh Nhất Phu Nhân.