
Thơ đã lên ngôi chốn học đường
Thơ hằng khao khát thuở yêu đương
Thơ vui suốt tuổi trai khờ khạo
Thơ ủ trong tim gái nõn nường
Thơ vẫn mênh mang lời giản dị
Thơ nào trau chuốt ý văn chương
Thơ luôn nung nấu tình non nước
Thơ mãi âm vang nghĩa xóm phường
Thơ lúc đăng trình theo lý tưởng
Thơ mùa binh lửa giữ quê hương
Thơ reo đuổi giặc ngoài biên ải
Thơ giục hành quân khắp chiến trường
Thơ xót xa ai nằm nghĩa địa
Thơ ngùi thương kẻ gối phong sương
Thơ đau mối hận ngày vong quốc
Thơ giận lòng tham lũ bạo cường
Thơ buổi lên đường đi tị nạn
Thơ đời xa xứ sống tha phương
Thơ luôn khắc khoải tuồng dâu bể
Thơ vẫn u hoài cảnh nhiễu nhương
Thơ nguyện dân tình thôi thống khổ
Thơ cầu đất nước xóa tai ương
Thơ xin thâm tạ người tri kỷ
Thơ ạ, yêu thơ đến lạ thường!
Nguyễn Kinh Bắc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét