Hằng năm cứ vào ngày 23 tháng Chạp Âm Lịch, người Việt có tục lệ đưa Ông Táo về trời. Một số người Việt ở hải ngoại vẫn còn giữ phong tục này, vẫn lo sắm sửa, làm bánh mứt, hoa quả cho ngày Tết sắp đến. Tôi cũng không ngoại lệ.
Sau buổi cơm chiều xong, dọn dẹp bếp núc cho sạch sẻ, rồi chuẩn bi trà bánh, mứt kẹo, hoa quả để cúng đưa Ông Táo về trời.
Bao nhiêu năm trôi qua, tuổi đời chồng chất, thì kỷ niệm cũng chất chồng… Ngày 23 Chạp cho tôi nhớ lại những kỷ niệm thật vui, thận đẹp của ngày xưa.
Từ 23 cho đến 29 Tết, bà ngoại, ba má, anh chị em tôi quay quần bên bếp lửa. Bà ngoại làm bánh thuẩn, bánh gai, bánh hạnh nhân, ngoại quy tụ các cháu gái lại để phụ một tay.
Ba và con trai lo phần đặt bếp, cung cấp than củi, quạt lửa.
Má giao cho các con gái sên mứt. Nào là mứt chùm ruột, mứt bí, mứt dừa, mứt mãng cầu, mứt me. Bánh phục Linh, ánh bông lan, bánh men,bánh ít, bánh tổ….v.v…
Riêng bánh tét nấu vào đêm 30.
Năm tôi 7 tuổi, cũng 23 Chạp, má dạy tôi làm món dưa củ kiệu. Má nói thấy dễ mà không dễ nhen con, phải nhớ kỹ cách má làm đây.
Kiệu mua về cho vào ngâm nước tro ( nước lã hòa với tro bếp) để qua đêm. Sau khi ngâm xong thì vớt kiệu ra, lấy dao cắt bỏ phần đầu và rễ, má bảo cắt rể không được sát sẽ làm kiệu bị úng nước, cắt đầu không được để lại phần xanh. rồi lại đi đem ngâm với nước muối.
Ngâm xong thì vớt kiệu ra, rửa lại vài lần nữa cho sạch muối rồi mang kiệu ngâm vào nước phèn chua.
Vớt kiệu ra trải đều trên rỗ đem phơi nắng. Giai đoạn canh nắng cũng công phu, nắng táp quá, kiệu sẽ bị vàng, nắng yếu quá sẽ không đủ giòn.
Phơi nắng xong, đem đi rửa sạch lại với nước rồi vớt ra để thật ráo. Xếp vào keo thủy tinh.
Dùng giấm nuôi (vị chua thanh hơn) cho đường vào nấu lửa riu riu, cho tan đường, để nguội, cho vào kiệu ngâm.
Để nơi thoáng mát trong vòng từ 7 ngày đến 10 ngày là có ăn.
Anh Tư tôi là người rất thích ăn dưa củ kiệu, anh ăn và khen ngon. Thế là tôi được má giao làm món này. Cũng từ đó anh đặt cho em gái biệt danh là "9 củ Kiệu". Nghĩ lại hồi nhỏ cũng vui. Làm món này cực nhất, thế mà được khen là thích chí rồi....không biết cực là gì.
Má ơi, con chỉ còn nhớ bấy nhiêu thôi, ngày nay chắc không ai cần nhớ nằm lòng nữa vì muốu nấu nướng làm bất cứ món gì đều có trên Internet đó má ơi. Nhưng cũng vì thế mà con nít ít nhớ đến kỷ niệm ngày xưa phải không má?!
Thời gian lại thấm thoát qua nhanh, "9 củ kiệu" đã lớn dần.... bổng một mùa xuân có người tình nguyện tự xưng là "Tôm khô", Nhấp rượu ngon, Tôm khô, Củ kiệu là mồi nhắm không thể thiếu nhau.
Má nghe được cười ngất phải không má. Và anh Tư tôi cũng mất phần ăn. hihihi....
23 Chạp vẫn đến hàng năm, bao nhiêu yêu thương, nhung nhớ cứ ùa về....
Một khẩn cầu chiều nay, xin ông bẫm báo lên Ngọc Hoàng lời khấn cầu nhỏ bé thôi, Có được không, thưa Ông Táo?!.
Bao nhiệu kỷ niệm trong tôi ùa về
Dù nay biệt dạng xa quê
Nhớ ngày Ông Táo lê thê khẩn cầu
Thiên đình ông nhớ trình tâu
Năm cũ xin hết khổ đau tai nàn
Nhà nhà hạnh phúc an khang
Một năm Ất Tỵ chúa chan tình người
Mùa xuân thắm đẹp xinh tươi
Cảm ơn ông Táo đem vui cho đời
Rộn ràng gian bếp luôn cơi
Lửa hồng ấm áp nụ cười chào xuân
Tạ ơn Ngọc Hoàng khai ân
Xin mời ông Táo dời chân chầu trời!
Và …và….
Cho con sống lại một thời
Kỷ niệm yêu dấu chẳng dời đổi thay!
Cho con sống lại một thời
Kỷ niệm yêu dấu chẳng dời đổi thay!
Đa tạ Thần Táo!
Kim Oanh
Melbourne 23 Chạp 2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét