Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2020

Nỗi Nhớ Không Tên



Trong nỗi nhớ người quên ..quên cả!?
Dáng xa dần bóng nhạt mờ phai
Bối rối chi giữ lại những gì
Vết mòn lẳng tình đi quên lối

Trong nỗi nhớ tiếng yêu không nói
Đàn lên dây trổi được cung tơ?
Muôn giai điệu hững hờ ..rời rã
Đêm đầy trời từ tạ ..Nhớ? Quên?

Trong nỗi nhớ chênh vênh ... quên cả!?
Người quay lưng xa lạ tình yêu
Đôi khi chợt ...ngỡ là kỳ diệu
Thật một điều... Nỗi nhớ không tên!


Kim Oanh 

2 nhận xét:

  1. Thơ hay!

    Mấy mùa qua, một niềm đau!
    Dấu tình còn khắc nghìn sau chưa mờ!

    Trả lờiXóa
  2. Đỗ Văn mến.
    Comment 2 câu Lục Bát"trúng tim đen" nha. .hihihi..... Chúc bạn luôn an lành trong tình thương của Chúa.

    Trả lờiXóa