Bài Xướng:
Lục Bát Lưu Vong
(Đời ta một cánh dù vong quốc
Bay giữa quê người nhớ cố hương)
Theo ta qua đến chốn này
Hồn thơ chưa hết tháng ngày tả tơi
Nồi sầu viễn xứ khôn nguôi
Thương ta, có xót những lời đau không?
Cùng ta, lục bát lưu vong
Nửa đau vận nước, nữa mong ngày về
Bao năm hồn thức não nề
Bao đêm không ngủ mơ về quê hương
Em còn réo rắt tơ vương?
Thanh âm vọng nhạc thiên đường, mê cung
Vì ta, em đã vẫy vùng
Vào sanh, ra tử, đã cùng cuộc chơi
Thương ta chinh chiến một thời
Những năm tù ngục, cuối đời, tha hương
Mờ nhân ảnh, vẫn khói sương
Quê hương còn đó, nỗi buồn canh thâu
Vì em, ta mang nỗi sầu
Bao lâu chồng chất, bấy lâu bạc đầu.
Mũ Đỏ Nguyễn Văn Lập
***
Bài Họa:
Sầu Ly Quốc
(Cánh hoa thời loạn sầu ly quốc
Trở giấc mong ngày phục quê hương)
Lìa quê lưu lạc nơi này
Ngậm ngùi cố quốc đêm ngày sầu tơi
Đắng cay uất nghẹn sao nguôi
Bao người dìm xác tiếc lời oán không?
Tương lai tuổi trẻ diệt vong
Nhân quyền chà đạp còn mong chi về
Tự do đàn áp nặng nề
Mong người yêu nước thương về cố hương
Bạch Đằng lẫm liệt còn vương
Hào hùng một thuở lên đường kiếm cung
An nguy giữ vững toàn vùng
Quốc dân thạnh trị khắp cùng vui chơi
Rạng danh anh dũng của thời
Việt Nam Quân Lực một đời thơm hương
Xứ người dù tóc điểm sương
Bất khuất ngạo nghễ tiễn buồn thiên thâu
Dựng lại Việt Nam loang sầu
Bước chân Hậu Duệ chẳng lâu đi đầu.
Kim Oanh
4/2020
***
Bài Cảm Tác:
Trời lam đính lưỡi liềm vàng *
Vòm sao lấp lánh muôn tràng đẹp xinh
Sa trường sau trận chiến chinh
Khắp nơi lửa khói điêu linh nặc nồng
Xác người tan tác đầy đồng
Dũng bừng tỉnh dậy dưới chồng tử thi
Lách mình chàng cố lê đi
Bên sườn hoen ố máu vì vết thương
Kìa ai! Quằn quại bên đường
Đêm khuya rên rỉ còn đương thở dài
Bỗng kêu: - Khát quá! Này ai?
Làm ơn có nước cho vài ngụm thôi!!!
Chạnh lòng thương cảm bồi hồi
Chẳng cần phân biệt là người đối phương
Dũng đem bình nước bên sườn
Trao cho kẻ bị tử thương nằm chờ ...
Leha Vinhsan
(*) Đính lưỡi liềm vàng là chỉ trăng treo hình lưỡi liềm do khói súng khiến ta thấy ẩn hiện màu vàng;
Ý chỉ trận đánh mở màn ở Khe Sanh vào đầu tháng 09/1971. Một trận đánh khốc liệt nhất trong quân sử VNCH.
Chị Kim Oanh cho Leha Vinhsan tháp vào thơ của chị nhé ! Bài thơ lục bát này Leha viết lâu lắm rồi bây giờ mới được góp mặt :
Trả lờiXóaTÌNH NHÂN LOẠI
Trời lam đính lưỡi liềm vàng
Vòm sao lấp lánh muôn tràng đẹp xinh
Sa trường sau trận chiến chinh
Khắp nơi lửa khói điêu linh nặc nồng
Xác người tan tác đầy đồng
Dũng bừng tỉnh dậy dưới chồng tử thi
Lách mình chàng cố lê đi
Bên sườn hoen ố máu vì vết thương
Kìa ai ! Quằn quại bên đường
Đêm khuya rên rỉ còn đương thở dài
Bỗng kêu : - Khát quá ! Này ai ?
Làm ơn có nước cho vài ngụm thôi !!!
Chạnh lòng thương cảm bồi hồi
Chẳng cần phân biệt là người đối phương
Dũng đem bình nước bên sườn
Trao cho kẻ bị tử thương nằm chờ .....
Leha Vinhsan
Trời lam đính lưỡi liềm vàng ( ý là chi thưa thầy?). Con cám ơn thầy
Trả lờiXóaDạ , Trời lam là trời xẩm tối ; Đính lưỡi liềm vàng là chỉ trăng treo hình lưỡi liềm do khói súng khiến ta thấy ẩn hiện màu vàng ; Ý chỉ trận đánh mở màn ở Khe Sanh vào đầu tháng 09/1971 . Một trận đánh khốc liệt nhất trong quân sử VNCH .
Trả lờiXóa