Chủ Nhật, 3 tháng 5, 2020

Bức Ảnh Màu Ký Ức


(Cherating Refugees Camp -Malaysia)

(Viết tặng người trong ảnh, LTKO)

Người con gái tôi chưa hề gặp mặt
Bốn mươi năm và đến tận bây giờ
Qua bức ảnh tôi thấy mình trong đó
Ở một nơi, không hẹn rất tình cờ…

Người ta gọi đó là bao ngưỡng cửa
Của thiên đường, của những cánh chim bay
Tôi gọi đó là vùng trời em đến
Của một lần thay đổi vận bàn tay

Em bỏ lại phía sau ngàn sóng vỗ
Tôi đi tìm con ốc biển hồn ai
Tiếng gió gọi trên từng bờ đá tảng
Bao năm rồi tóc lỡ phủ bờ vai

Bức ảnh nhỏ trắng đen màu ký ức
Một ngày xưa, một để lại khó quên
Ôn dĩ vãng có gì em nuối tiếc
Hay chỉ là những mơ ước đi tìm?

Thương bức ảnh một đời nơi xứ lạ
Em và tôi dù vạn nẽo đường trần
Như con nước có bên bồi bên lở
Thời gian rồi cũng cạn đáy sông trôi…

Hôm nay chợt gặp người trong ảnh cũ
Lòng bâng khuâng nhớ lại những ngày qua
Biển vẫn mặn và hoa đời vẫn nở
Xin gửi người một chút phấn hương xa…

Durham, North Carolina
Người Chợ Vãng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét