Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2024

Vui Xuân Cùng Ba!


Nắng chan hòa nắng thơm hương
Con vui chân sáo đón mừng Ngày Ba
Vườn xinh tô điểm sắc hoa
Mượt mà xanh lá làm quà đầu xuân
Vạn vật hòa khúc tưng bừng
Tim con nhịp đập không ngừng hoan ca
Vang lên bài hát Thánh ca
Thiên đường hạnh phúc Má Ba hưởng đời
Happy Father's Day tuyệt vời!💗

Melbourne 1.9.2024


Thơ & Hình Ảnh: Kìm Oanh
Con gái 9 của Ba.

Ca Khúc Tình Cha Nghĩa Mẹ - LM. Nguyễn Duy - Diệu Hiền Ca



Cuối Đông

 

Đông sắp tàn rồi buốt chẳng vơi
Vườn xưa hoang vắng thuở xa người
Nhớ nhung giăng kín gian phòng nhỏ
Khắc khoải hoài mong một góc trời
Giọt tủi giọt tuôn sầu mấy kiếp
Lệ sa lệ xót lạnh ngàn đời
Hạ người ấm áp đầy hương nắng
Có thấu hoa lòng lặng lẽ rơi

Kim Oanh
Melbourne cuối đông 2024

Cuối Đông - Thao Thức

 

Xướng:

Cuối Đông


Đông sắp tàn rồi buốt chẳng vơi
Vườn xua hoang vắng thuở xa người
Nhớ nhung giăng kín gian phòng nhỏ
Khắc khoải hoài mong một góc trời
Giọt tủi giọt tuôn sầu mấy kiếp
Lệ sa lệ xót lạnh ngàn đời
Hạ người ấm áp đầy hương nắng
Có thấu hoa lòng lặng lẽ rơi

Kim Oanh
Melbourne cuối đông 2024
***
Các Bài Họa:

Thao Thức


Nơi này tâm sự mãi đầy vơi
Thu đến càng khơi nhắc nhớ người
Cánh én đảo chao tìm bến đỗ
Đàn chiên nao nức mộng quê trời
Dẫu còn chửa trọn niềm mơ ước
Và cũng đâu xong gánh nợ đời
Khấn nguyện Cao Xanh hằng tưởng đoái
Nhân trần siêu thoát cảnh sầu rơi.

Thái Huy 
8/29/24
***
Hạ Tàn

Hạ tàn hơi nóng vẫn chưa vơi
Đợi gió heo may thổi mát người
Khắc khoải niềm mong luôn ngấm dạ
Bâng khuâng nỗi nhớ mãi ghi đời
Quê người ngao ngán mơ đầu gió
Đất khách vời trông mộng cuối trời
Cứ ngóng sương mờ buông trước ngõ
Chiều vàng lắng đọng lá thu rơi

songquang
20240829
(Theo thời tiết báo ,hôm nay là bắt đầu vào Thu)
***
Thu Cảm


Mùa thu lặng lẽ nóng dần vơi
Cái lạnh heo may thấy nhớ người
Gió đã lang thang từng góc phố
Mây còn mơ mộng cuối chân trời
Tình ngăn tình cách đìu hiu bóng
Chữ đợi chữ mong thấm thía đời
Chiếc lá trên cành đang héo úa
Phượng hồng bao cánh lặng thầm rơi.

Quên Đi
***
Cánh Hoa Rơi

Ẩn tình chôn kín khóc cho vơi
Mơ bóng trong tim bóng một người
Sực tỉnh thì ra cơn mộng ảo
Mong chi buộc mãi cánh chim trời
Lời oanh liễu vút theo làn gió
Một áng hương tan dậy bão đời
Mây nước vô tình đưa đẩy mãi
Mong chờ mỏi đợi kiếp hoa rơi


Kim Phượng
***
Cuối Hạ

Cái nóng cháy da vẫn chửa vơi,
Vườn sau héo úa huống chi người.
Trưa hanh lửa hạ cây vàng đất,
Chiều xuống nắng nung ráng đỏ trời.
Gió lặng đóm còn khoe chớp sáng,
Đêm về ve vẫn khóc thương đời.
Muôn người mong mỏi heo may đến,
Đợi vợ chồng Ngâu lệ nhỏ rơi!

Đỗ Chiêu Đức
08-29-2024
***
Tiếng Oanh Hót Ở Vườn Thơ

Lời thơ đẹp quá, ý đầy vơi
Đọc mãi, tưởng chưa thấm nỗi người
Đông trắng phương xa vừa dứt điểm
Hạ vàng cõi tạm vẫn tươi trời
Tiếng oanh thả tiếng còn nguyên giọng
Hoa phượng mừng hoa mãi thắm đời
Tha thiết tìm người mùa đổi tiết
Xuân về nắng chiếu rỡ ràng rơi ...

Rancho Palos Verdes 30 - 8 - 2024
Cao Mỵ Nhân 
***
***
Mỗi Độ Thu Về

Nhìn cảnh thu về nắng đã vơi
Hồn đau rơi lệ cảnh xa người.
Nhớ thương biền biệt mòn sông núi
Chờ đợi xa xăm lạnh đất trời.
Nườc mắt chinh nhân sầu vạn thuở
Niềm đau góa phụ khổ bao đời!
Người ơi mỗi lúc mùa thu lại
Buồn nhớ người xa … thương lá rơi!

Hàn Thiên Lương

Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2024

Nắng Ờ... Đi Nha?!

 

Hạ hay đông lạnh nơi này
Mùa đâu tỏa ấm phơi đầy vàng sân
Nắng ơi lòng chút bâng khuâng
Chớ vội vàng tắt dừng chân chuyện trò
Dẫu rằng tình chẳng hẹn hò
Một lần đông chẳng đắn đo nghi ngờ
Lòng muôn sắc thắm trời mơ
Nắng tan đông mãi ươm tơ đợi chờ
Như tằm nhả sợi tình thơ
Quấn quýt se chỉ nắng ờ đi nha!

Kim Oanh
Sáng Đông 28.8.2024

Nàng Là Ai?

Kỷ niệm 60 năm Ngày thành lập Trường Trung Học Tống Phước Hiệp
Vĩnh Long - 2/12/1949 – 2/12/2009

(Từ trái: Hai chị em Kim Diệp, Kim Oanh)

… Là ai …
Đến với tôi và ghi lại vết tình gắn bó. Cảm xúc ngt ngào, ngây ngất hương xuân? Thuở ban đầu ấy .. Nàng cho tôi cảm xúc mơ hồ. Lòng nhẹ nhàng, tim rộn rã… Có ai hiểu... Mình biết yêu tự bao giờ không nhỉ?

Dạo gặp nàng tôi mười một tuổi mơ.(*) Tuổi chưa biết buồn chưa nhuốm suy tư, Bên nàng tôi dung dăng dung dẽ. Hồn nhiên như đứa trẻ, Ngu ngơ tập tễnh làm thơ tỏ lòng ngưỡng mộ.Từ độ mười lăm! Nàng âm thầm chiếm lĩnh, hồn tôi và cả giấc mơ. Tôi vu vơ ôm đàn nghêu ngao hát, khúc tình ca mô tả nét ngọc ngà. Nàng kiêu sa vẻ đẹp lụa là. Hương nồng bay tỏa khắp trời xa. Tình ngào ngạt bao la nàng có biết?

Mùa xuân đến nàng tô thêm phấn nắng, Má ửng hồng môi mọng mắt long lanh. Loanh quanh nàng bao kẻ đợi? Có sánh bằng tình vời vợi của tôi chăng?. Tôi chơi vơi trong nét đẹp tuyệt vời.

Hạ đến nàng khoe màu đua sắc, Ve tấu khúc sầu, phượng buồn tan tác. Lặng nhìn nàng man mác niềm riêng. Ba tháng xa nàng, sao nhung nhớ vô biên! Tôi thoáng ưu phiền lên khoé mắt.

Xếp lá thu tôi gối đầu dệt mộng, Tựa vai nàng lòng réo gọi xôn xao, Nụ cười vang đùa cùng lá lao xao. Mùa học mới tôi rêu rao hạnh phúc.

Cũng có lúc đông về lặng lẽ, Nàng cùng tôi chia sẻ giấc mơ hồng, Tô điểm thêm đôi má ươm nồng, hương môi thơm ngọt! Tình chồng chất cao.

Tôi khăn gói xa rời tỉnh lỵ. Bỏ lại nàng quạnh quẽ đơn côi. Không gian vắng hay lòng chết lặng, văng vẳng tiếng khóc thầm sầu lắng nàng ơi!
Hạt mưa rơi rơi …đầy cả sông dài. Mang ưu hoài tôi xa nàng từ đấy. Nàng là ai? Và tôi cũng chả là ai, 
Sao vương vấn, sao yêu thương là thế. Khi xa nàng lòng tôi muôn thể vui buồn, hạnh phúc, đau thương. Dù mai đây cỏ lấp mọi nẻo đường, Tôi vẫn tìm nàng trong tâm tưởng.

Một chiều trở lại tìm nàng. Lòng tôi bàng hoàng thổn thức, Nét âu sầu mắt nhầu kỷ niệm, Rưng rưng buồn nàng hoài niệm chờ tôi. Nàng đứng đấy dáng gầy lặng lẽ, Tô thêm vẻ kín cổng tường cao. Dù cho sóng dậy ba đào, Nàng vẫn tặng cho đời bao mộng đẹp. Đẹp…đẹp thuở học trò tập vở đầy tay, Tà áo bay bay trong chiều gió lộng, Ước vọng đầu đời …Tình nhớ khôn vơi!


Đưa tay bấm lại tuổi đời. Chúc mừng nàng thêm tuổi mới, Nàng sáu mươi tình càng ngào ngạt. Vạt nắng hè tô điểm sắc hoa, Vết thời gian dù rêu phủ nhạt nhòa, Nàng vẫn đẹp,vẫn kiên cường ngạo nghễ. Gặp lại nàng lòng tôi muôn thể, vui buồn, hạnh phúc, miên man. Âm vang vang..đàn lên cung chờ phím. Nàng âu yếm hòa tiếng hát cùng tôi...
 
“Em ơi! có bao nhiêu? 
Sáu mươi năm cuộc đời 
Tuy xa em rồi,tôi biết yêu thương ai 
Nên khi yêu nhau thì yêu cho trọn đời… 
Em ơi ta có là bao? 
Là thế đời sống không là bao 
Là bao đời không lâu là thế 
Hỡi được bao hãy sống mà yêu nhau” (**)

Vâng ta hãy yêu nhau,yêu cho trọn vẹn. Để nàng xinh mãi như hoa, mượt mà như lá, Thuần khiết ngọc ngà như tinh thể pha lê. Soi cho tôi một lối đi về.. Vĩnh Long!

Nàng là ai? Là ai..? Mà tôi hoài tha thiết. Nàng là Tống Phước Hiệp dễ thương! Là thoáng hương bay...bay khắp phố phường, Một lần đối mặt lòng vương vấn hoài.

Nàng ơi! hãy đến với tôi, cùng nhau sưởi ấm những khi đông về, Chia nhau nỗi nhớ xa quê. Cuộc đời dẫu có nhiêu khê, Trong tôi nàng vẫn là quê là nhà!.

Úc Châu một mùa đông 2008(
Đặc San Tống Phước Hiêp Cali.)
Kim Oanh
(*) Năm 11 tuổi, Thi Đậu vào Đệ Thất 
(**) Nhạc phẩm Sáu Mươi Năm Cuộc Đời của Nhạc Sĩ Y Vân.



***
Mục Lục: Những Bài Văn Khác: Nhấp vào Links







Thứ Năm, 29 tháng 8, 2024

Bao Giờ...?

 

Bài Xướng:

Bao Giờ...?

(15/8/54,rời Hà Nội vô Nam)

Thoát thôi nay đã bảy mươi tròn
Từ Bắc xuôi Nam mấy mẹ con
Những tưởng vài năm hồi cố quận
Đâu ngờ bảy chục vẫn xa non
Nỗi đau khó giải càng nung nấu
Niềm nhớ khôn nguôi đến mỏi mòn
Nay lại lạc loài nơi đất khách,
Vạn bề nhức nhối tấm lòng son.


Thái Huy 
8/15/24
***
Các Bài Họa:

Tình Người

Ấp ủ trong tim giấc mộng tròn
Cam tâm lìa xứ ý nguyện con
Chuyến tàu tách bến rời quê tổ
Vượt sóng trùng khơi biệt nước non
Bương chải quê người trời rộng mở
Bàn tay hợp sức lực hao mòn
Gian nan dẫu mấy không nao núng
Đất khách tình người đẹp nét son!

Kim Oanh
***
Rồi Sẽ

Trót kiếp lưu vong giấc chẳng tròn
Nhớ thương xao xuyến tấc lòng con
Quê cha một cõi cơn dâu bể
Đất tổ bốn bề chuyện nước non
Sương tuyết nề chi thân luống tuổi
Nắng mưa há ngại chí hao mòn
Giang sơn hùng vĩ thời oanh liệt
Nợ nước thù nhà vẹn sắt son

Kim Phượng
***
Đâu Ngờ

(Viết thay cho người bạn đã di cư theo cha năm 54)

Tính lúc năm đi bảy chục tròn
Xuôi Nam tị nạn dắt theo con
Lòng mơ chục tháng …lìa quê quán
Dạ tưởng đôi năm …biệt núi non
Quay lại tâm hồn còn sáng suốt
Trở ra thể xác chửa gầy mòn
Đâu ngờ biền biệt thân xa xứ…
Nhưng trí một lòng vẹn sắt son

songquang
20240822
***
Đấng Sinh Thành

Tình của mẹ cha mãi mãi tròn
Chẳng màng khó nhọc cũng vì con
Ơn kia rộng khác chi trời biển
Nghĩa nọ cao vời tựa núi non
Chẳng sợ nắng mưa thân ốm yếu
Ngại gì năm tháng tuổi hao mòn
Sao dời vật đổi lòng không đổi
Tồn tại trên đời một điểm son.


Quên Đi

***
Tương Lai “Xán Lạn”…
(Tấm Lòng Son)

Càn khôn vạn sự chuyển xoay tròn
Cắn rứt lương tâm há cỏn con
Đất Tổ, sơn hà, nơi Nội Ngoại
Quê Cha, dâu bể, chốn Rừng, Non (1)
Mưa dầu sương gió thân còm cỏi
Nắng dãi giá băng chí chẳng mòn
Xã tắc trường tồn, nôi kẻ sĩ
Tương lai xán lạn “tấm lòng son”…!

Mai Xuân Thanh

Silicone Valley, 8/25/2024
***
Tình Quê Hương

Xuân qua thu đến, chín ba tròn (*)
Tuổi già sức yếu, sống nhờ con
Tình quê thao thức, thương và nhớ
Đất khách mơ màng, khóc nước non
Lận đận bôn ba, sang Mỹ quốc
Lao tâm lao lực, sức hao mòn
Quê hương bỏ lại, xa vời vợi
Một chí tang bồng, vẫn sắt son


Trương Quang Tuấn
Quê hương thao thức thương và nhớ ......
USA 8/29/2024
(*)93 tuổi tròn

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2024

Về Già


1. Về già, là khi ta có một đôi mắt mờ đi nhưng lại nhìn cuộc đời rõ hơn trước. Vì có những thứ không thể nhìn bằng mắt thịt, và cũng có những điều không thể nghe bằng tai trần.

2. Về già, là khi đôi chân mỏi mệt khi đã bị kéo lê gần hết quãng đường đời nhưng khi ngoái đầu lại ta dường như mới là đứa trẻ ngày hôm qua. Bây giờ ta bước chậm hơn trước, chắc hơn trước và cũng trân trọng hơn từng cái chạm đất, vì có thể ngày mai ta không còn bước đi được nữa.

3. Về già, là khi ta dùng đôi tai điếc của mình để nghe thiên hạ đang xôn xao về chuyện đời và ta biết rằng hơn một nửa trong số ấy không là thật. Bây giờ, âm thanh êm dịu duy nhất chỉ có tiếng chim tiếng gió và những âm thanh còn đọng lại trong lòng ta, của những người ta từng trân quý nhưng bây giờ không còn thể gặp lại nữa.

4. Về già, là khi ta nhận ra rằng ta đã may mắn như thế nào khi từng được hít thở không khí một cách thoải mái, vì bây giờ, mỗi hơi thở là một thước đo của sự sống. Ta thở ra nhưng ta không thể biết có thể hít vào một lần nữa được hay không?

5. Về già, là khi những người tri kỷ ta còn ngồi lại cùng ta hoài niệm về một thời xa xưa, tuy là không nhiều. Âu đó cũng là quy luật tự nhiên, khi ta không còn giá trị, những bằng hữu sẽ rời xa ta, người còn ở lại nhất định ta phải trân quý.

6. Về già, là khi ta nếm đủ ngọt bùi đắng cay của cuộc đời. Những thứ làm ta say đắm ngẫm lại vui sướng không là bao nhưng đau khổ lại rất nhiều. Có những thứ ta cứ tưởng nắm chặt trong tay rồi thì ngày mai lại trôi đi mất. Cuộc đời như một trò đùa mộng mị mà người chơi phải trả bằng cả tuổi thanh xuân của mình, bây giờ ngẫm lại chỉ toàn là hối tiếc...

7. Suốt đời quý nhất cũng chỉ là hai tiếng bình yên. Hạnh phúc cũng không phải là điều gì quá xa vời, nhưng có những người gần lúc cuối đời mới nhận ra được điều đó...!!!

ST
Therese Huỳnh Sưu Tầm


Thứ Hai, 26 tháng 8, 2024

“Có Người Khen Ba Má Khéo Dạy Con”!

(Gia Đình Lê Võ 1961 - Trung Ngãi, Vĩnh Long
Má Thoại bồng Út Hữu, Hai Xuyến, Năm Nhi, Ba Phương, Tư Thành bồng 10 Diệp, Ba Sang
Hàng trước: Chín Oanh, Tám Hội, Bảy Hiệp.)

(Bài Hát Nói cảm ơn và đáp lễ hồi âm của Nữ Sĩ Kim Oanh, Chủ Trì Diễn Đàn Thi Văn Long Hồ Vĩnh Long. Tựa đề bài Hát Nói này là một lời nói của Kim Oanh!)

Vừa nghe qua đã giật mình, hoảng hốt!
Trời! Ai mà dám “cả gan” thốt lên lời “khen”! Phạm thượng! Đáng đánh đòn!
Chỉ rón rén thưa rằng hai Cụ hiền đức thôi! Mà còn
Bị “phụ đề, diễn giải” bởi lời lẽ vuông tròn của người con hiếu tử!

Ba luôn tươm tất trong cư xử!
Má vẫn chỉn chu tới học hành!
Vậy nên tự nhiên các con thường học giỏi, lễ phép, hiếu hạnh, đạt thành!
Anh Chị Hai, Ba, Tư đàng hoàng, tốt đẹp! Các Em sẽ nhanh chóng noi theo thành đạt tiếp!

Ba Má! Tiếng Việt miền Nam nghe sao mà thân thương từ vạn kiếp!
Ba Má vẫn ở cùng các Con, các Cháu, phù hộ sự nghiệp, nâng giấc ốm đau!
Bây giờ cho đến ngàn sau
Công Cha nghĩa Mẹ làu làu hơn Kinh!
Càng nên hiển đạt, phú vinh!
Nhớ ơn Cha Mẹ chân tình muôn Thu!
Quê nhà hay chốn viễn du!

Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 25/08/2024


Thăm Nữ Sĩ Kim Oanh!

(Sân trường Tống Phước Hiệp)

(Bài Hát Nói đơn sơ, mộc mạc cảm ơn Nữ Sĩ Kim Oanh và Diễn Đàn Thơ Văn Nhạc Họa Long Hồ Vĩnh Long. Kính mời Quý Thi Hữu họa lại bài Hát Nói này.)

Nữ Sinh Tống Phước Hiệp!
Chánh gốc Danh Môn! Trọn kiếp yêu mến mái trường xưa!
Cha Mẹ hiền đức! Anh chị em đông! Thương mấy cho vừa!
Lớn lên từ Phương Nam Đất Lành Dân Thảo! Được truyền thừa tinh hoa nước Việt!

Đức hạnh noi theo gương tuấn kiệt!
Tài năng học với bậc danh sư!
Tài Đức song toàn! Lập Diễn Đàn hàm súc gói ghém tâm tư!
Long Hồ Vĩnh Long! Một “Vườn Ngự Uyển” muôn hoa từ bàn tay Người Nữ Sĩ!

Giản dị, khiêm cung! Sĩ Lâm, Tao Nhân, Mặc Khách khắp nơi đều quý!
Cư xử rất đẹp! Bà Con, Huynh Tỷ Đệ càng nghĩ đến lại càng thương!
Cuộc đời từng trải gió sương!
Vào sinh, ra tử! Tỏ tường nghĩa nhân!
Vị tha, mẫn tiệp, ân cần!
Phê bình xây dựng! Tình thân trường bền!
Kim Oanh! Đời sẽ nhớ tên!

Đức Hùng
Sydney, Úc Châu, 23/08/2024

Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2024

Có Không?!



Trăng ơi hãy xuống thật gần
Bên song thanh vắng thì thầm hỏi nha.
Trăng làm tri kỷ cùng ta?
Dù không hay có dẫu xa vẫn là...
Trăng niềm hy vọng đêm sa
Soi tâm thấu hiểu ngày qua tháng về
Trăng sáng ghé bóng ngồi kề
Mơ trăng hồi ức đê mê một thời
Trăng nguồn tâm sự đầy vơi
Bóng nghiêng vai tựa chung lời vấn vương
Trăng xua giá buốt mù sương
Chỉ trong giây phút canh trường lạnh tan
Trăng thời gian cách dặm ngàn
Tâm đồng san sẻ muộn màng đời nhau
Trăng đến vá mảnh thương đau
Bóng yên buông bỏ bể dâu đời mình
Trăng ơi nếu có thuận tình
Bóng, Trăng tri kỷ lung linh đón mùa....

Kim Oanh
16.8.2024

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2024

Thương Và Ghét

 

* Khi bạn im lặng,

- Những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn biết lắng nghe,
- Những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn khinh người.

* Khi bạn nói,

- Những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn biết chia sẻ,
- Những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn nói nhiều.

* Khi bạn nói về những điều to lớn,

- Những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn đang truyền cho họ cảm hứng.
- Những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn đang “nổ”.

* Khi bạn nói về những điều rất đời thường,

- Những người yêu thương bạn sẽ bảo bạn giản dị,
- Những kẻ ghét bạn sẽ bảo bạn tầm thường.

* Khi bạn hy sinh,

- Những người yêu thương bạn sẽ nói “cảm ơn”,
- Những kẻ ghét bạn sẽ nói “đạo đức giả”.

* Khi bạn sống thật,

- Những người yêu thương bạn sẽ tha thứ và yêu thương bạn nhiều hơn,
- Những kẻ ghét bạn sẽ lại càng căm ghét bạn hơn.

* Vậy bạn:

- Hãy đơn giản sống theo cách của chính mình.
- Hãy sống với chân tâm, sống tử tế và biết người, biết ta.
- Đừng cố uốn mình theo ''những con mắt trần gian'', đeo cặp kính màu, điều đó sẽ làm cho bạn không còn là bạn nữa.

 Khi thương nước đục cũng trong,
Khi ghét nước sạch giữa dòng cũng dơ. 

Mà đôi khi chính bạn cũng có thể là người có lòng thương, ghét đó.

Ngọc Hạnh sưu tầm

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2024

Vu Lan Nguyện Cầu!

 

Gửi ai một đóa hoa hồng
Diễm phúc còn Má hương nồng ấp yêu
Tháng Bảy ước vẹn mọi điều
Gia đình hạnh phúc hưởng nhiều ơn thiêng!

Nơi đây thui thủi góc riêng
Hoa trắng cài áo nỗi niềm nhớ thương
Vu Lan thắp nén trầm hương
Nguyện cầu Ba Má thiên đường bình yên!

Công Ba bao la trời biển
Dòng sữa Mẹ hiền ngọt lịm dưỡng nuôi
Cho con nhân đức sống đời
Cảm ơn Ba Má trọn đời khôn nguôi

Kim Oanh
Vu Lan 2024


 

Thứ Bảy, 17 tháng 8, 2024

Chút Tình Quê

  

Bài Xướng:

Chút Tình Quê

Nhìn ánh hoàng hôn thấy chạnh lòng
Miền Tây tôi đó vẫn hoài mong
Cách chim bạt gió tìm nơi trú
Lữ khách xa nhà dõi mắt trông
Chầm chậm đêm đen sương lả tả
Ngậm ngùi chốn cũ lạnh lùng sông
Nghe hơi gió lạ càng thêm nhớ
Nỗi nhớ trong tim đất chín rồng.

Quên Đi
***
Bài Họa:

Ngàn Dặm

Tìm về lối cũ nhói đau lòng
Người đã quên rồi hết đợi mong
Nhà vắng tiêu điều bao luyến tiếc
Vườn xưa hiu hắt những hoài trông
Lỡ làng đôi ngã xa ngàn dặm
Khắc khoải hai nơi cách biệt sông
Hoàn cảnh ngày nay như cổ tích
Bởi ta dòng dõi cháu tiên rồng

Kim Oanh
***
Bên Trời

Hướng về cố quận xót xa lòng
Tin nhạn cành xưa những mỏi mong
Đất khách năm cùng luôn lắng đợi
Hồn quê vận lỡ gắng chờ trông
Ngậm ngùi dõi mắt ngoài song cửa
Thề quyết dìm mình tận đáy sông
Bất tử khí hùng gương tuẫn tiết
Lưu danh muôn thuở giống Tiên Rồng

Kim Phượng
***
Hồn Mẹ Việt Nam

Lận đận trời xa thấy đắng lòng
Hướng về đất nước vẫn ch mong
Một đàn chim Việt bay về tổ
Vạn đứa con Nam trở lại sông
Hùng khí tiền nhân tung cánh hạc
Hậu sinh tổ quốc xứng nòi Rồng
Quây quần chia sẻ vui nguồn cội
Hồn mẹ Việt Nam mãi ngóng trông

songquang
20240813
***
Mòn Mỏi Đợi

Nghĩ đến người xưa chợt chạnh lòng
Biết đà tử biệt, vẫn hoài mong
Ngậm ngùi dạ nhớ, tim mòn đợi
Khắc khoải tâm chờ, mắt dõi trông
Tháng bảy mưa rơi tràn ngạch cửa
Chiều hôm triều phủ ngập dòng sông
Thẫn thờ nhìn cánh chim bay khuất
Trong áng mây loang tựa dáng rồng.

Phương Hà
***
Tìm Về Chốn Cũ

Từ đi, cách mặt đến xa lòng
Sao vẫn âm thầm nỗi nhớ mong
Sa Đéc mịt mù sương khói đợi
Long Xuyên thăm thẳm nắng mưa trông
Khi mình kiếm được đường ra biển
Lúc bạn chưa xong chuyện vượt sông
Mấy chục năm rồi, nay trở lại
Bờ xưa khô khốc bãi xương rồng ...

Los Angeles 13 - 8 - 2024
Cao Mỵ Nhân
***
Trắc Ẩn

Thu về tức cảnh xuyến xao lòng
Lá rụng chừng nhiêu bấy nỗi mong
Nào biết mô ngày cho khỏi đợi?
Khó hay nọ bến để còn trông?
Ai người hiểu giúp đây lòng mỗ?
Ai bạn chia giùm đó nhánh sông?
Nếu chẳng thôi thời muôn kiếp lạc,
Còn chi hậu duệ của con Rồng.

Thái Huy 
8/13/24
***
Tình Quê

Hoàng hôn đất khách ngẩn ngơ lòng,
Cố quốc tình quê những ước mong.
Lục tỉnh vườn cây ra sức ngắm,
Nam kỳ ruộng lúa bạt ngàn trông.
Cần Thơ Bình Thủy xôn xao khách,
Chợ Nổi Cái Răng tấp nập sông.
Xa cách muôn trùng lòng vẫn nhớ,
Cửu long là đất chín con rồng!

Đỗ Chiêu Đức
08-15-2024

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2024

Gió Ơi...!

 

Sớm đông gió từ phương ai
Gõ vào khung cửa nhẹ lay giấc nồng
Say say cùng gió bềnh bồng
Tình gió dìu dặt khơi lòng xuyến xao

Sớm đông tiếng gió thì thào
Rót vào hương đượm lời trao ngọt ngào
Mơ mơ trời chớ sớm mau
Đắp chăn ký ức đẹp màu thời gian

Sớm đông gió đã ghé sang
Giá băng nắng hạ xua tan sương mờ
Nhớ nhớ đời bỗng nên thơ
Gian phòng hạnh phúc đợi chờ gió ơi!


Kim Oanh

Melbourne sớm đông
11.7.2024

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2024

Oanh - Nguyễn Tất Nhiên


Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu dòng sông
Ngậm ánh trăng non bàng bạc đêm rằm
Sông chở phù sa về ươm lộc mới
Chàng chở tình về cho mắt em ngoan

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu áng mây
Lãng đãng trôi xuôi ngọn thuở mộng dài
Mây ủ mưa hồng thơm hoa kết trái
Chàng ủ tình hồng thả tóc em bay

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu giọt sương
Sớm vẫn ngủ quên trên cánh hoa hường
Sương kết hơi mù mơn man lá cỏ
Chàng kết tình vui hơi thở em nồng

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu luống mạ
Say gió chiều nghiêng kể chuyện thanh bình
Mạ đơm lúa đầy trẻ thơ mau lớn
Chàng đơm tình đầy trong ngực em, xinh

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu mặt trời
Bỏ quên sợi nắng lụa vàng tươi
Mặt trời nổi lửa soi trần thế
Chàng thắp tình soi dáng nhỏ em, lười

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu hy vọng
Bay nhảy siêng năng từng trái tim người
Hy vọng vuốt ve sau lần thất thế
Chàng vuốt ve tình nóng hổi bàn tay

Hãy yêu chàng, yêu chàng như yêu cánh gió
Chơi giỡn tung tăng hai vạt áo dài
Gió đưa mây về, trời mưa, bong bóng vỡ
Chàng đưa tình về, xót ngọn cỏ may


1969
Nguyễn Tất Nhiên

Phạm Duy Phổ Nhạc: Hãy Yêu Chàng  - Tiếng Hát: Thái Thanh



Thứ Hai, 12 tháng 8, 2024

Có Một Người Chỉ Để Giấu Đi

 
 
Rất nhiều người trong số chúng ta vẫn đang giấu riêng cho mình bí mật về một người, một người mà chính bản thân ta cũng thấy khó định nghĩa nhất, khó nắm bắt nhất, và đặc biệt là khó... quên nhất!

Ta chẳng hiểu cơ duyên nào dẫn dắt họ xuất hiện trong đời mình: Để làm gì khi không hẳn là người dưng, không là bạn, không phải tri kỷ, cũng chẳng là tình yêu? Họ đến với ta, rồi làm trái tim ta loạn nhịp, nhưng lại không chịu (hay không thể) ở bên ta mãi mãi không rời?

Ta chẳng hiểu vì sao, từ lúc nào và cho đến bao giờ ta mới thôi rung động khi đứng trước họ, mới thôi mỉm cười khi nghĩ đến họ và thấy khó chịu khi không thể tiến lại gần họ hơn một chút!

Ta cố gắng bao nhiêu lần thử làm rõ thứ tình cảm ta dành cho họ, họ dành cho ta là gì? Nhưng càng nỗ lực thì dường như mọi thứ càng mờ mịt và vô cùng khó đoán định.

Cuối cùng, ta chấp nhận bỏ cuộc, buông họ rơi tự do vào một quãng nào đó vẩn vơ trong lòng mình. Nhiều lúc ta sợ nghĩ đến họ, sợ chạm tới họ, vì ở họ có tất cả những gì mà ta cần. Là vui cười hạnh phúc, là ngọt ngào lãng mạn, là tiếc nuối vấn vương, là xót xa nhung nhớ... Ta sợ, bởi vì ta nghĩ nếu chạm vào thì sẽ có chuyện chẳng may rơi ra, rồi vỡ, rồi tan, rồi hoang mang vì lạc mất.

Ta biết, mất họ, ta sẽ không còn là chính bản thân mình nữa. Và ta cũng biết, có họ ở bên, dù chẳng là gì của nhau, nhưng ta cảm thấy “an toàn”. Một sự an nhiên không dễ gì có được, từ một người vừa lạ vừa quen, vừa lạnh lẽo vừa ấm êm, vừa muốn quên vừa muốn nhớ.

Và thế là, qua bao nhiêu niềm trăn trở, ta quyết định giấu họ trong sâu thẳm tim mình, thôi không định nghĩa hay tìm hiểu, thôi không đoán định hay mong chờ. Chỉ đơn giản là một người xuất hiện, làm cuộc sống của ta đa màu sắc hơn thôi.

Có biết bao nhiêu người xuất hiện trong cuộc đời ta, có người ở lại, người bước ra, và có người ta giấu họ đi. Người bị-giấu-đi ấy, họ có khả năng làm cuộc sống của ta đặc biệt hơn rất nhiều, chỉ bằng cách có mặt ở đâu đó, vào những khoảnh khắc diệu kỳ nào đó...

Và chúng ta, ai cũng cần có một người chỉ để giấu đi.

Có Một Người Chỉ Để Giấu Đi

Có một người chỉ để giấu đi thôi
Sâu vào tim không cho ai nhìn thấy.
Dù lòng ta thương họ nhiều biết mấy.
Nhưng chỉ đành…thầm lặng dõi phía sau…

Có một người nghĩ đến chợt nhói đau
Gần lắm đấy mà sao không với tới
Nhớ và quên, yêu thương và chờ đợi
Bỗng thấy mình…đi lạc giữa mênh mông…

Có một người.. đơn giản gọi người dưng
Không phải bạn, không phải là tri kỷ
Nhưng dáng họ khắc sâu vào suy nghĩ
Vừa xót xa.. vừa ấm áp ngọt ngào..

Cuộc đời ta…người lặng lẽ bước vào
Rồi bước ra nhẹ nhàng như cơn gió
Ai cũng có một người như thế đó
Chỉ để thương…và giấu kín trong lòng…!

TNTP 

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2024

Nhớ Anh

  

Bảy ơi đúng tháng mưa Ngâu
Bao người đẫm lệ giọt sầu sầu tuôn
Tràn 
dâng thương tiếc thành nguồn
Mười Một Tháng Tám tay buông cõi đời

Tìm về nơi ấy có vui
Bao năm Ngưu Chức ngậm ngùi chia xa
Cầu duyên Ô Thước bắt qua
Tám năm hội ngộ thiết tha nỗi niềm!

Đêm nay Chín một góc riêng
Nguyện cầu Bảy được ân thiêng nước trời
Cạnh bên Ba Má rạng ngờì
Chị Ba ngồi cạnh nói cười đoàn viên.

Chín Kim Oanh
Tưởng nhớ 8 năm Giỗ Bảy Hiệp 11.8.2024

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2024

Mùa Ngâu!

 

Bao mùa hứng giọt mưa Ngâu
Bấy mùa ôm cả thiên thâu đợi chờ
Tháng Bảy Ngưu Chức ước mơ
Mong cầu Ô Thước đôi bờ gặp nhau
Thời gian có được là bao
Họp tan duyên lỡ dâng cao nỗi sầu
Mưa tuôn đẫm ướt đôi đầu
Thành dòng lệ thảm sông sâu ngậm ngùi

Kim Oanh
Mùa Ngâu 2024

Chiều Mưa Ngâu - Sáng Tác: Quang Vinh (Vinh Đỗ)- Ca Sĩ Lệ Hồng - Guitar: Thiên An


Sáng Tác: Quang Vinh(Vinh Đỗ)
Ca Sĩ: Lệ Hồng
Guitar: Thiên An

Thứ Tư, 7 tháng 8, 2024

Yêu - Xuân Diệu

 

Yêu là yêu, là nhạc lòng lên điệu
Là tâm hồn ghi khắc bóng hình ai
Là nhớ nhung mơ mộng suốt đêm dài
Là mong đợi bước chân người thương mến
Yêu là mắt nhìn nhau đầy âu yếm
Môi ngập ngừng nhưng chẳng thốt thành câu
Lúc gần nhau quên vạn nỗi u sầu
Và thấy cả cuộc đời lên sắc thắm...

Xuân Diệu

Thứ Hai, 5 tháng 8, 2024

Cuộc Gặp Gỡ Tình Cờ Với Mẹ Teresa


Tạp chí Reader's Digest số ra tháng 4 năm 1991 có kể lại cuộc gặp gỡ kỳ thú giữa Mẹ Têrêsa Calcutta và một thương gia người Mỹ như sau:

Trên chuyến máy bay từ Chritiamy về Thanasity, thương gia trẻ tên là Jim Caiso ngồi kề bên Mẹ Têrêsa và một nữ tu khác. Jim Caiso nhận ra ngay khuôn mặt của người nữ tu thường được báo chí nhắc đến. Khi những người khách cuối cùng ngồi vào yên vị trên máy bay thì Jim thấy hai người nữ tu từ từ rút chuỗi ra khỏi áo và lâm râm cầu kinh. Tuy không phải là một người công giáo sùng đạo nhưng Jim cũng cảm thấy bị lôi cuốn bởi sự cầu kinh của hai người nữ tu. Khi máy bay đã lên cao, Mẹ Têrêsa quay nhìn người thanh niên và hỏi:
- Anh có thường lần chuỗi không?
Anh trả lời:
- Thưa không.
Anh vừa trả lời thì Mẹ cầm tay anh, trao cho anh tràng chuỗi rồi mỉm cười nói:
- Vậy thì hãy bắt đầu lần chuỗi đi.

Ra khỏi phi trường Jim vẫn còn cầm trên tay tràng chuỗi của Mẹ Têrêsa Calcutta. Anh kể lại cho vợ nghe cuộc gặp gỡ với Mẹ Têrêsa và kết luận như sau: "Anh có cảm tưởng như mình đã gặp một nữ tu đích thực của Chúa".

Chín tháng sau, Jim và vợ anh đến thăm một người đàn bà đã từng là bạn của hai người từ nhiều năm qua. Người đàn bà này bác sĩ cho biết bà đã bị ung thư tử cung. Theo các bác sĩ, đây là trường hợp đáng lo ngại. Nghe thế, Jim đưa tay vào túi quần, rút ra tràng chuỗi của Mẹ Têrêsa Calcutta và trao cho người bạn. Anh nói như sau:
- Chị cầm lấy cái này, nó sẽ giúp chị.Mặc dù không phải là người Công giáo, người bạn này vẫn mở rộng bàn tay ra và trân trọng đón nhận món quà quí giá ấy. Một năm sau gặp lại vợ chồng Jim, người đàn bà vui vẻ cho biết bà đã mang trong mình tràng chuỗi trong suốt năm qua và giờ đây trao lại cho Jim để may ra có thể còn giúp đỡ cho người khác. Trong thời gian đó, người chị vợ của Jim đang bị khủng hoảng sau cuộc ly dị, bà cũng muốn được mượn tràng chuỗi của Jim. Sau này bà kể lại rằng:

- Hằng đêm, tôi đeo chuỗi vào người. Tôi rất cô đơn và sợ hãi, nhưng khi mang chuỗi vào người, tôi cảm thấy như đang cầm lấy một bàn tay thân yêu.Tràng chuỗi mầu nhiệm ấy không mấy chốc đã được trao từ tay người này đến người khác. Mỗi khi gặp khủng hoảng hay bệnh tật, người ta thường gọi điện thoại đến Jim để mượn cho bằng được tràng chuỗi ấy.

Jim suy nghĩ: phải chăng tràng chuỗi có một sức mạnh lạ lùng, hay đúng hơn, sức mạnh tinh thần được canh tân nơi tất cả những ai mượn tràng chuỗi ấy. Jim chỉ biết rằng, hễ có ai ngỏ ý mượn tràng chuỗi, anh luôn đáp trả một cách vui vẻ, và lần nào anh cũng căn dặn: "Khi nào không cần nữa cho tôi xin lại. Có thể sẽ có người khác cần đến".

Cuộc sống của Jim cũng thay đổi kể từ cuộc gặp gỡ đó với Mẹ Têrêsa Calcutta. Khi Jim nhớ lại rằng: Mẹ Têrêsa mang tất cả hành lý của Mẹ trong cái xách tay nhỏ, anh cũng cảm thấy được thôi thúc để làm cho cuộc sống của anh được đơn giản hơn. Anh nói như sau:

- Tôi luôn cố gắng nhớ rằng: điều quan trọng trong cuộc sống không phải là tiền bạc, danh vọng mà chính là tình yêu chúng ta dành cho người khác.

Lm Giuse Nguyễn Hữu An
(Trích từ Lời Kinh Tuyệt Vời)
(Nguyễn Tích Lai sưu tầm)


Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2024

Thánh Giá Nhiệm Màu!

(Nhà Thờ St Paul's Cathedral - Melbourne City)

Giữa thế giới xoay nhanh luôn đổi mới
Hai tâm hồn tìm tới tận đỉnh cao
Thánh giá uy nghiêm Thánh giá nhiệm màu
Một góc lặng cùng gặp nhau yên ả

Thời gian khoảng cách không là gì cả
Đồng tâm hiệp lực vất vả vượt qua
Khoảnh khắc hẹp chan hòa trong tình Chúa
Ngày cùng đêm dẫu lạnh gió đông lùa

Niềm tin rực sáng xua tan cách trở
T Ngài con biết còn nơi chốn ở
Thánh giá giăng tay che chở giữa trời
Hai phương đời cầu nguyện nhớ nhau thôi

Trong tình Chúa chiếc nôi vui hạnh phúc!!!

 
 (Nhà Thờ Chánh Tòa St Patrick’s Cathedral - Melbourne City)
 
Thơ&Ảnh: Kim Oanh
4.7/4.8.2024

Thứ Năm, 1 tháng 8, 2024

Mùa Cũ…

 

Biết ai có nhớ về ngôi trường cũ
Biết bao mùa thường hội đủ buồn vui
Biết lòng ngập ngừng e ấp bờ môi
Biết bối rối ánh mắt yêu thầm nói

Biết ai có nhớ về con đường cũ
Biết bao lệ sầu dâng lũ trùng vây
Biết cuộn sóng tình tràn nhớ nhung đầy
Biết định mệnh lưu đày lênh đênh ly xứ

Biết có ai trở về căn nhà cũ
Biết nỗi đau vần vũ phá tâm can
Biết ngoài tươi thay dạ tiếng thở than
Biết tim vừa hoang mang vừa thổn thức

Biết cảm nhận hồi sinh từ bờ vực
Biết ánh trăng soi thức bóng đêm đen
Biết mùi quen hương xưa thoáng qua rèm
Biết hạnh phúc êm đềm ... len mùa cũ...

Kim Oanh

31.7.2024

Thánh Vịnh 118 Lễ Thánh Anphongsô - Nhạc: Vũ Lương Đúng - Hợp Ca: Chiron&Phạm La Na.


Nhạc: Vũ Lương Đúng
Hợp Ca: Chiron&Phạm La Na.