Thơ & Thơ Tranh: Kim Oanh
Tiêu Đề Nhãn
- Câu Đối
- Cổ Thi
- Hình Ảnh Nay
- Hình Ảnh Xưa
- Hướng Đạo Việt Nam
- Lưu Niệm Gia Đình
- Lưu Niệm Hoc Trò
- Nhạc Ngoại Quốc
- Nhạc Thánh
- Nhạc Việt
- Sưu Tầm
- Thơ Ảnh
- Thơ Ba Má
- Thơ Cảm Tác
- Thơ Dịch
- Thơ Diễn Ngâm
- Thơ Lính
- Thơ Mùa Đông
- Thơ Mùa Hạ
- Thơ Mùa Lễ
- Thơ Mùa Thu
- Thơ Mùa Xuân
- Thơ Nhạc
- Thơ Phổ Nhạc
- Thơ Tình
- Thơ Tranh
- Thơ Tranh Nghệ Sĩ
- Thơ Xướng Họa
- Trang Bạn Hữu
- Văn
- Vũ Hối Thư Họa
- Yoga
- Youtube
Thứ Sáu, 30 tháng 4, 2021
Thứ Năm, 29 tháng 4, 2021
Tử Dạ Tứ Thời Ca 子夜四時歌 - Lý Bạch
子夜四時歌 Tử Dạ Tứ Thời Ca
Vạn hộ đảo y thanh
Thu phong xuy bất tận
Tổng thị Ngọc quan tình
Hà nhật bình Hồ lỗ
Lương nhân bãi viễn chinh
李白 Lý Bạch
Tiếng chầy giặt rộn ràng
Gió thu thổi da diết
Xót người ngoài ải quan
Bao giờ yên giặc dữ
Cho thiếp thôi nhớ chàng.
***
Các Bài Dịch Khác:
Thu Ca
Đêm Trường An trăng khuya một mảnh
Tiếng chày đêm lanh lảnh tư bề
Gió thu hiu hắt lê thê
Nhớ nhung man mác sầu về Ngọc Quan
Bao giờ Hồ giặc dẹp tan
Chiến chinh thôi hết để chàng bên em
Mai Lộc
***
Khúc Ca Mùa Thu
Trường An vằng vặc trăng soi
Tiếng chày giặt áo đầy vơi rộn ràng
Gió thu vi vút theo sang
Tiễn người chinh chiến dặm ngàn ải xa
Mong ngày non nước thái hoà
Chàng về với thiếp lệ nhoà yêu thương.
Phương Hà
***
Dịch Nghĩa: Thu Ca
Mảnh trăng mọc trên Trường An
Tiếng đập áo vang lên khắp muôn nhà
Gió mùa thu thổi không ngừng
Tất cả tình thương đều hướng về Ngọc Môn quan
Biết ngày nào dẹp xong giặc Hồ
Để chồng tôi không phải đi chinh chiến xa xôi.
Ghi chú:
良人 Lương Nhân: tiếng dùng cho người vợ gọi chồng
Dịch Thơ: Thu Ca
Vành trăng chiếu rọi Trường An
Tiếng chày giặt áo dậy vang mọi nhà
Gió thu chẳng ngớt rên la
Ngóng miền quan ải thiết tha bao tình
Giặc Hồ đến lúc nào bình
Để chàng thoát cảnh chiến chinh dặm ngàn
Quên Đi
***
Thu Ca
Trường An trăng mọc lên cao,
Chày khuya giặt áo vọng vào nhà ta.
Thu phong lướt thướt thổi qua,
Thương người biên ải xót xa nặng tình.
Giặc hồ xâm lược điêu linh,
Mong chồng, tàn cuộc chiến chinh, trở về!
***
Thứ Tư, 28 tháng 4, 2021
Thứ Ba, 27 tháng 4, 2021
Tháng Tư Lại Đến
Đáng lẽ
tháng Tư đầu mùa xuân
nắng trong veo và đất hiền lành,
nở tràn những đóa hoa muôn sắc
sắc hương nào trông cũng thật xinh.
Đáng lẽ
tháng Tư trời còn nguyên
hơi lạnh giăng trong vạt mưa phùn,
lửa bên lò sưởi reo ngọn ấm
soi mịn màng từng cánh thủy tiên.
Đáng lẽ
tháng Tư tuyết vừa tan
tiếng chim quyên tìm bạn sau vườn,
rộn ràng như thể vừa thức dậy
qua đêm dài một giấc đông miên.
Đáng lẽ
tháng Tư mang bình yên
hồi chuông kiết hạ xóa ưu phiền,
con sâu, cái kiến, mầm vừa nhú
cả chúng sinh sống thật hồn nhiên.
Như vậy
tháng Tư phải dễ thuơng
cớ sao lòng bỗng thấy rất buồn,
khi tờ lịch rụng phơi ngày cuối
một cuối cùng không thể nguôi quên.
Ngày ấy
tháng Tư rất đau thương
vắt người ra toàn những giọt buồn,
nhìn quanh chỉ thấy trời mù mịt
bóng hung thần phủ suốt quê hương.
Từ đấy
tháng Tư, anh và em
bạn bè xa, đời sống gần bên,
tất cả chôn vùi trong man rợ
bom đạn ngừng người vẫn cuồng điên.
Tháng Tư
ôi những Tháng Tư Đen
không gian biền biệt có nguôi quên,
dù muốn trong lòng thôi ám ảnh
từ quê xa vọng mãi tiếng hờn.
Sông Hương
Thứ Hai, 26 tháng 4, 2021
Hà Hoàng Cựu Tốt 河湟舊卒 - Trương Kiều
河湟舊卒 Hà Hoàng Cựu Tốt
頭白時清返故鄉。Đầu bạch thời thanh phản cố hương.
十萬漢軍零落盡,Thập vạn Hán quân linh lạc tận,
獨吹邊曲向殘陽。 Độc xuy biên khúc hướng tàn dương.
張喬 Trương Kiều
***
Dịch:
Tóc xanh đến bạc mới về nhà
Người xưa ngày trước đâu còn nữa
Sáo gọi hồn ai dưới nắng tà?
Phạm Khắc Trí
***
Người Lính Cũ Đất Hà Hoàng
Tản mát người xưa trông quanh quẻ!
Kim Oanh
Mộc Lan
Đề Thơ:
Nhặt Lá Thời Gian - Hoài Thu Xa - Lá Thời Gian
Nhặt Lá Thời Gian
Lá mùa xào xạc ngỡ ai qua
Chờ đợi bao thu mộng ước già
Tình yêu nụ trẻ đâm chồi biếc
Thu lại trở về người vẫn xa
Thời gian nhặt lá đếm ngày mau
Chầm chậm thu đi sắc đổi màu
Tình yêu ngày cũ không nhàu úa
Lá vẫn xạc xào dạ tất đau
Kim Oanh
Hoài Thu Xa
Rưng rức nhớ ai bên cội già
Lạc mất tình nhau từ dạo ấy
Thu đi thu đến ... hoài thu xa!
Xin thời gian chớ vội qua mau
Đừng nhuộm lá duyên phai nhạt màu
Chớ rót mưa thu nhoà mắt ngọc
Thời gian dù có lướt trôi qua
Ta vẫn như Thu ...sẽ chẳng già
Để đợi để chờ người trở lại
Dù cho Thu biếc có đi xa...
Làm cho Thu úa có phai màu
Tình ta vẫn vẹn như ngày trước
Lá rụng chắc làm xoá nỗi đau
Đã mấy mùa thu lặng lẽ qua
Chiều ra đứng ngóng cạnh mai già
Nhạn trời lẻ bạn kêu tha thiết
Người ở phương nào có xót xa?
Vườn cũ từng đêm gió thổi mau
Mới hay đông đến lá phai màu
Trúc khua đầu ngõ ngờ chân bước
Tưởng bóng anh về dạ thấm đau!
(29/4/21)
Chủ Nhật, 25 tháng 4, 2021
Ước Hẹn
Trời trở lạnh cho anh quàng khăn ấm.
Mưa phùn rơi cho anh mãi nhớ em.
Phương trời đó nắng có gay gắt lắm,
Xin cho em những ngày tháng êm đềm.
Đây Cali, ít mưa nhưng nhiều nắng,
Nắng nơi nầy không như nắng quê hương.
Mây từ đâu về phủ bức màn sương,
Trên núi đồi mưa gợi buồn dĩ vãng.
Quê hương mình bao năm dài lửa đạn,
Tiếng súng ngừng cho nghẹn đắng con tim,
Để bàng hoàng, uất ức triệu sinh linh,
Nên Tháng Tư trở thành Đen, Uất Hận!
Tự do đâu, hỡi những người giải phóng,
Khi nhà tù mọc lên khắp mọi miền?
Khi khổ đâu và đói rách triền miên,
Bệnh nằm xuống không một viên thuốc uống?
Cơm không đủ ăn, rét không áo mặc,
Giải phóng sao dân lũ lượt trốn đi,
Để từ đó con Mẹ Việt tản mác,
Khắp năm châu sống trong cảnh chia ly?
Em yêu hỡi! mình cùng nhau ước hẹn:
Ta sẽ về gầy dựng lại quê hương.
Sẽ biến mất bao xiềng xích, xiết rên,
Để tự do, ấm no dân ta hưởng.
Bắc, Nam, Trung ta cùng chung một hướng,
Và Mẹ Việt từ nay sẽ thôi buồn,
Mẹ sẽ cười nhìn thấy đám con ngoan,
Về xây lại Tổ Quốc Việt hùng tráng.
Cali một ngày mưa buồn 10/02/2012
Tống Viết Minh
YKSG 65-72, HD 19
Thứ Sáu, 23 tháng 4, 2021
Tiễn Đưa
Thầy Võ Văn Vạn(Trầm Vân) kính mến.
Dù em chưa được học thầy, nhưng qua sinh hoạt của trang Long Hồ Vĩnh Long, em được thầy nhận làm học trò.Nay Vườn Thơ Thẩn vắng thêm một Người Thầy và cả những vầng thơ Lục Bát đầy ấp mộng mơ.Nguyện cầu Hương Linh Thầy Võ Văn Vạn(Trầm Vân) được yên nghỉ thảnh thơi nơi Cõi Vĩnh Hằng.Học Trò Kính Thầy:
Thứ Tư, 21 tháng 4, 2021
Wait For Me - Chờ...
Chờ….
Cánh Chim xin chớ vội vàng
Hương yêu đương nhụy nồng nàn ái ân
Chờ Hoa thắm đượm lòng xuân
Men say chín mọng cùng ngân khúc tình.
Kim Oanh
Thứ Ba, 20 tháng 4, 2021
Bàn Tay
Tôi biết bàn tay tôi nhỏ lắm
Không làm anh ấm lúc đông sang
Không cho anh một chút bình an
Khi đau đớn dày vò thân xác
Cũng như anh tôi mất mát nhiều
Những chiều buồn nhìn nắng cô liêu
Người góa phụ thương người quá cố.
Trong cuộc chiến thật nhiều gãy vỡ
Chiếc khăn tang mang vội tội tình.
Cô dâu mới biến thành cô phụ.
Người thương binh rời xa quân ngũ
Quê hương khóc nghẹn mất và còn
Cờ đẫm máu đau hồn sông núi.
Tay vuốt mắt người yêu lần cuối
Đêm cô liêu có nến hai hàng.
Hồn tử sĩ ào ào lộng gió
Bàn tay tôi e dè rộng mở
Xuân về rồi giữa lúc cô đơn
Món quà nhỏ của người xa xứ.
Xin hãy nhận và xin tha thứ
Lạy tiền nhân xin hãy chở che
Thương Phế Binh Cộng Hòa anh dũng.
Xoa nỗi buồn và những đớn đau
Chút yêu thương tình nghĩa đồng bào
Tình huynh đệ quân dân đoàn kết.
Chủ Nhật, 18 tháng 4, 2021
Vì Sao Sáng
Từ KBC thư về phố thị
Anh mang bao thi vị rót vào đời
Tóc bím cài em chưa kịp rẽ ngôi
Em chơi vơi cùng tình thư ý nhị
Áo học trò màu trắng đẹp tinh khôi
Anh pha tím hoa sim rừng nhung nhớ
Em ngây thơ vương nắng tình bỡ ngỡ
Tóc mây dài vụng dại kẽ lệch ngôi
Tháng Tư Phượng Tím - Vì Đâu...Thôi Đành!
Xướng:
Tháng tư phượng tím rợp trời
Em thay áo tím chờ người tới thăm
Choàng thêm khăn tím phù vân
Lời anh, em viết có vần tím thơ
Sáng nay hoa tím mộng mơ
Mũ len mầu tím thắt nơ tím hồng
Tím nào là tím nhớ mong
Tím em hoa súng trên sông nở tràn
Tím nào theo chiếc đò ngang
Người đi mang khói mây sang tím chiều
Tím nào mực đậm tình yêu
Anh tô tím cả những điều đam mê
Tím hoang liêu khắp nẻo về
Tóc cài hoa tím hẹn thề lược gương
Tháng tư phượng rụng tím đường
Tình anh như nắng tím vương nồng nàn ...
Cao Mỵ Nhân
***
Bài Họa:
Vì Đâu… Thôi Đành!
Vì đâu sắc tím rợp trời
Vì đâu biệt xứ chẳng người về thăm
Vì đâu lang bạt phong vân
Thôi đành mượn bút thả vần tâm thơ
Vì đâu cách mộng xa mơ
Vì đâu cắt đứt dây nơ tình hồng
Vì đâu xót dạ hoài mong
Thôi đành nhỏ lệ theo sông tuôn tràn
Vì đâu thuyền tách bến ngang
Vì đâu ly biệt đò sang một chiều
Vì đâu vuột mất tiếng yêu
Thôi đành ôm giữ bao điều đắm mê
Vì đâu phòng vắng bóng về
Vì đâu đối mặt đơn thề trước gương
Vì đâu bước chẳng chung đường
Thôi đành chôn chặt vấn vương nồng nàn.
Kim Oanh
Melbourne 2021
Thứ Bảy, 17 tháng 4, 2021
Bóng Mẹ - Mơ Bóng Má Ba
Có những ngày mưa xám xịt trời
Nghe buồn thấm thía cả hồn tôi
Muôn trùng bóng mẹ ngàn phương nhớ
Lớp lớp sầu len giữa vạn đồi
Có những đêm trăng sáng lộng ngời
Sân lồng bóng mận lá vàng rơi
Thương người buổi ấy lo toan mãi
Cặm cụi canh gà một bóng thôi
Có những khi ngồi ngắm mẹ thương
Vai gầy áo bạc tóc pha sương
Qua bao dâu biển tình hoài thắm
Mãi vọng trong ta những dặm đường
Đứng lặng dâng hương giọt lệ trào
Lời ru của mẹ thấu trăng sao
Trăm năm một kiếp tằm dâu đó
Bóng mẹ thương yêu mãi ngọt ngào
Hương Thềm Mây
***
Làn mây vần vũ mịt mù trời
Lòng khắc khoải buồn xót dạ tôi
Yêu quá Má Ba sầu chất ngất
Trùng trùng nỗi nhớ vượt non đồi
Mùa thay tiết đổi lá kém ngời
Thu chạm song ngoài héo hắt rơi
Muốn kéo thời gian nhưng chẳng thể
Ngậm ngùi thui thủi khóc mà thôi
Đêm trăng lần bóng níu Người thương
Hình dáng gầy hao lẫn khuất sương
Lưu luyến lần theo vào giấc mộng
Con bơ vơ lạc giữa ngã đường
Giật mình nước mắt chực tuôn trào
Kinh nguyện đèn trời lấp lánh sao
Nước Chúa Song Thân ân phước hưởng
Hương yêu hạnh phúc mãi ngạt ngào!
Kim Oanh
Tháng 4/2021
Thứ Năm, 15 tháng 4, 2021
Ngu Mỹ Nhân 虞美人 - Lý Dục
Lý Dục[1] (李煜), thông gọi Lý Hậu Chủ (李後主), là vị vua cuối cùng nước Nam Đường thời Ngũ Đại Thập Quốc trong lịch sử Trung Quốc. Ông trị vì từ năm 961 đến năm 976. Năm 975, Tống Thái Tổ Chu Nguyên Chương đánh vào kinh đô Nam Đường là Kim Lăng, Lý Dục đầu hàng, Nam Đường diệt vong. Năm 978, Từ Huyền phụng mệnh Tống Thái Tông đến thăm dò Lý Dục, Lý Dục than với Từ Huyền rằng: “Năm xưa ta đã sai, giết nhầm Phan Hựu, Lý Bình, hối hận đã không kịp nữa rồi”. Sau đó ông có viết bài từ “Ngu Mỹ Nhân” trước khi bị đầu độc chết.
虞美人 Ngu mỹ nhân 春花秋月何時了 Xuân hoa thu nguyệt hà thời liễu 往事知多少 Vãng sự tri đa thiểu 小樓昨夜又東風 Tiểu lâu tạc dạ hựu đông phong 故國不堪回首月明中。 Cố quốc bất kham hồi thủ nguyệt minh trung. 雕欄玉砌應猶在 Điêu lan ngọc khám ưng do tại 只有朱顏改 Chỉ hữu chu nhan cải 問君能有幾多愁 Vấn quân năng hữu kỷ đa sầu 恰似一江春水向東流。 Cáp tự nhất giang xuân thủy hướng đông lưu. 李煜 Dịch Nghĩa: Bài Từ Người Đẹp Họ Ngu 1/ 春花秋月何時了 Xuân hoa thu nguyệt hà thời liễu |
1/
Trăng hoa cảnh nọ bao giờ tiệt
Chuyện cũ vẫn còn biết
Đêm qua gác vắng có hơi xuân
Dưới ánh trăng nhớ nước cũ dạ bâng khuâng
Lan can thềm ngọc còn nguyên đó
Nhan sắc không còn đỏ
Hỏi rằng sầu lắng đọng bao nhiêu
Ví tựa nước dòng xuân về hướng đông nhiều.
2/
Bao giờ hết cảnh trăng hoa
Ít nhiều lắm chuyện xót xa nơi lòng
Đêm rồi gác có gió đông
Dưới trăng nước cũ khó mong phai mờ
Hiên vàng thềm ngọc còn trơ
Môi hồng má phấn đến giờ phôi pha
Bao nhiêu sầu lắng trong ta
Tựa sông xuân nước từ xa tràn về.
Quên Đi
Xót xa lắm chuyện ngẩn ngơ bồi hồi...
Đêm xuân gác nhỏ hỡi ơi...!
Ánh trăng cố thổ nhớ nơi chạnh lòng
Hiên vàng, điện ngọc thôi mong
Má hồng nhan sắc còn trông nỗi gì...!
Sầu đong chất chứa lụy bi ?
Như sông xuân chảy lỡ thì về đông...
Thế gian cảnh đẹp hết khi nào
Những chuyện ít nhiều biết được bao
Gác nhỏ đêm qua xuân thoảng gió
Nhìn trăng nhớ nước dạ nao nao
Thềm xưa dát ngọc vẫn còn đây
Chỉ có dung nhan nhạt sắc dần
Rằng hỏi sầu lòng bao lắng đọng
Tựa sông xuân nước hướng về đông
Thứ Tư, 14 tháng 4, 2021
Thứ Ba, 13 tháng 4, 2021
Hồi Ký Miền Nam | Hành Trình Vượt Biển Đông (Full)
Thứ Hai, 12 tháng 4, 2021
Bóng Người Đi - Chờ Người
Mây trời bảng lảng bóng cô liêu
Lần theo từng bước chinh nhân hỡi
Mòn mỏi đợi chờ với quạnh hiu
Bên song gối chiếc giá đông về
Nửa mảnh trăng thề vuột tiếng yêu
Nửa mảnh trăng treo ngoài trận ải
Chinh phu chinh phụ nhớ nhung nhiều!
Kim Oanh
Ngày 24/04/2014
Chờ Người
Từng hôm ngóng mãi bóng mây chiều
Héo hắt khung trời cảnh tịch liêu
Chiến trận giờ này đang khói lửa?
Hay rừng vắng lặng lạnh đìu hiu
Lạc lõng cô đơn nỗi nhớ về
Trăng thề khép mộng cuộn lời yêu
Ôm hồn buốt giá ...người biên ải
Gối giấc mơ phai lệ chảy nhiều
Minh Thuý Thành Nội
Tháng 4/3/2021
***
Bóng em chênh chếch dưới ráng chiều
Thân gái dặm trường thật cô liêu
Chờ đợi mỏi mòn em muốn khóc
Đồi cao đường vắng quá đìu hiu.
"Bắt cô trói cột" con chim kêu
Anh kể những lần nhớ người yêu
Ngậm hờn nuốt tủi bao đày ải
Một kiếp tù nhân uất nhục nhiều!
Giã từ, chân bước lệch đường chiều
Mưa rớt ngoài trời bóng tịch liêu
Nước mắt chia tay sầu ảo não
Người đi rồi, bến lạnh đìu hiu
Rừng thẳm vượn kêu chẳng được về
Ba năm nhớ lắm hỡi người yêu
Phước Long “lá rụng” sầu quan tái
Thiếu phụ chờ mong tóc bạc nhiều!!!
Kim Dung
(Apr. 15, 2021)
Thứ Bảy, 10 tháng 4, 2021
Yêu! - Thương
Xướng:
Yêu!
Yêu ai đêm vắng thở than
Yêu Thu đêm đốt lá vàng tìm hương
Yêu ai thao thức canh trường
Yêu trăng từng sợi vấn vương mộng đời
Yêu ai lạc lối một thời
Yêu người trăng rụng xóa lời hẹn xưa
Yêu ai tóc nhạt màu mưa
Yêu người chẳng vẹn ...trăng thưa lụn tàn
Kim Oanh
Họa:
Thương
Thương Em chỉ biết kêu than
Thương Người thương nắng Thu vàng ngát hương
Thương Em thao thức đêm trường
Thương Người thương sợi tơ vương thắm đời
Thương Em nên lỡ xuân thời
Thương Người thương cả bao lời thề xưa
Thương Em chẳng ngại nắng mưa
Thương Người thương gió lưa thưa hoa tàn.
Toronto 9/4/2021
Nguyên Trần
Thứ Sáu, 9 tháng 4, 2021
Lịch sử Hướng Đạo Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa Và Trường Trung Học Võ Khoa Thủ Đức - Trúc Giang
2* Diễn tiến hình thành Hướng Đạo Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa
2.1. Trường Bộ Binh được chọn làm thí điểm thực hiện kế hoạch đoàn ngũ hóa thiếu nhi quân đội.
2.2. Trường Bộ Binh tổ chức trại hướng đạo ra mắt Tổng Cục Chiến Tranh Chánh Trị.
4*. Trường Trung Tiểu học Võ Khoa Thủ Đức
4.1. Trường Trung Tiểu Học Võ Khoa Thủ Đức
Hướng đạo quân đội không thể tách ra khỏi trường trung tiểu học được.
Trường Trung Tiểu học Võ Khoa Thủ Đức đóng góp vào việc chăm sóc và giáo dục con em quân nhân các trường Bộ Binh, Trường Thiết Giáp, Trường Vũ Thuật và Thể Dục Quân Sự, Đại đội 831 Quân cụ và dân chúng trong khu vực TBB.
Trường Trung tiểu học Võ Khoa Thủ Đức có 30 lớp tiểu học và 14 lớp trung học, từ mẫu giáo đến lớp 12, với tổng số học sinh trên 2,000.
Nhà trường và gia đình hợp tác chặt chẽ trong việc chăm sóc, giáo dục con em quân nhân. Một Hội Phụ huynh học sinh do Đại tá Trần Văn Cường, Chỉ huy phó TBB làm Hội trưởng. Sau đó, Trung tá Đỗ Nguyên Tụ, Trưởng Khối Quân Huấn TBB, giữ chức vụ Hội trưởng.
Tổng giám thị Nguyễn Văn Đặng, một tay quần vợt (Tennis) chuyên dợt banh cho các chỉ huy trưởng Lâm Quang Thơ và Phạm Quốc Thuần, cho nên có những khó khăn, “nhạy cảm” đã vượt hệ thống quân giai, mà đi đường tắt, từ trên xuống dưới.
4.2. Trường Tiểu học Quân Đội
(Hiệu trưởng đứng bên trái. Các cô giáo tiểu học)
(Phát phần thưởng cho học sinh lớp 12 * Hiệu trưởng Khanh)
Trung úy Khanh mang phần thưởng để Trung tướng Phạm Quốc Thuần trao cho học sinh. (Tr/u Khanh lùi lại phía sau)
Trước đó, chưa có ai nghĩ đến việc phải tìm cách lập cho được một trường trung học trong khuôn viên trường BB cả. Năm 1966, tôi được cử ra làm hiệu trưởng tiểu học. Ở cấp bậc chuẩn úy không có nhiều quen lớn, nhưng vẫn nuôi ý định đó.
Một sự tình cờ.
Tôi gốc giáo chức. Được biết ông Nguyễn Thanh Liêm, hiệu trưởng Pétrus Ký, vừa mới vào thụ huấn trong TBB. Tôi chưa quen biết ông. Nhưng tôi làm tờ trình xin phép cho ông đi công tác mấy ngày, với lý do là xuống Bộ Giáo dục xin sách giáo khoa. Tôi chở ông về tận nhà trong trường Petrus Ký để nghỉ phép. Hai ngày đi phép thường lệ cộng với 3 ngày công tác, như vậy là ở nhà 5 ngày. Không có xin sách giáo khoa gì cả.
Sau đó, không còn liên lạc gì nữa. Đến khi ông được cử làm Thứ trưởng Giáo Dục, phụ trách Trung Tiểu học, thì tôi tìm đến nhờ giúp đỡ. Cũng may, lúc đó, một quy chế mới vừa được ký, chưa phổ biến rộng rãi. Thế là trường BB được thành lập một trường trung học công lập theo quy chế “Trường Tỉnh Hạt”. Tức là địa phương tự lo xây cất phòng ốc, trang bị bàn ghế và các dụng cụ cần thiết, Bộ Giáo Dục chỉ cử giáo sư đến dạy mà thôi.
Năm học đầu tiên 1966-1967, với 2 lớp đệ thất (Lớp 6) được khai giảng để thu nhận tất cả học sinh lớp năm tiểu học.
Phụ huynh rất tán thành.
Trường trung tiểu học tổ chức chu đáo, nề nếp, kỹ luật cho nên con em quân nhân ở những đơn vị khác, nhưng có nhà trong khu vực Chợ Nhỏ, Cư Xá Kiến Thiết ở ngã tư xa lộ, xin vào học, một phần cũng vì sẽ đương nhiên vào trung học công lập. Theo quy chế các trường công lập, một kỳ thi tuyển vào lớp đệ thất được tổ chức, nhưng tất cả học sinh đều được thu nhận.
Bộ Chỉ Huy TBB cũng thường hướng dẫn những phái đoàn đến viếng trường Võ Khoa Thủ Đức, xem như một công tác phục vụ gia đình quân nhân. Phái đoàn do Trung tướng Thái Lan viếng thăm, phái đoàn cố vấn Mỹ, các nhóm VC hồi chánh và tù binh VC thăm trường, để thấy chế độ VNCH chăm sóc đời sống quân nhân như thế nào.
Một lần, nhân dịp phái đoàn Bộ Giáo Dục, do Tổng trưởng Ngô Khắc Tĩnh hướng dẫn, với giáo sư Đỗ Bá Khê, Viện trưởng Đại học Sài Gòn, các Tổng giám đốc và Giám đốc các ngành của bộ GD, đến nói chuyện với các giáo chức đang thụ huấn trong trường BB, là Bộ Giáo Dục sẽ can thiệp cho giáo chức được biệt phái về các trường cũ sau khi mãn khóa học. Trung tướng Phạm Quốc Thuần hướng dẫn phái đoàn ra viếng trường Trung Tiểu học Võ Khoa Thủ Đức.
Sau khi nghe hiệu trưởng thuyết trình về công tác giáo dục con em quân nhân, sinh hoạt hướng đạo QĐ, và việc góp phần xây dựng các lớp học, theo đà phát triển của mỗi năm học, ông Tổng Trưởng Ngô Khắc Tĩnh ghé về phía sau nói nhỏ với Tùy viên là Anh Trừ gì gì đó…
Sau đó mới biết là đề nghị thưởng huy chương Văn Hoá Giáo Dục Bội Tinh Đệ Nhị Hạng cho hiệu trưởng và tổng giám thị Nguyễn Văn Đặng.
Một vài "thành tích" để được ban thưởng huy chương.
Theo quy chế của loại “Trường Tỉnh Hạt”, thì địa phương phải lo xây cất phòng ốc, trang bị bàn ghế và các dụng cụ…Bộ Giáo Dục chỉ cử giáo sư đến dạy. Theo đà phát triển, thì mỗi năm phải có hai phòng học.
Vào một năm đó, hiệu trưởng, tổng giám thị, 3 binh sĩ của trường, và năm ba em trai lớp lớn, tình nguyện việc xây phòng học.
Các sinh viên sĩ quan đang thụ huấn, là kiến trúc sư, kỹ sư, tính toán, liệt kê số lượng vật liệu xây dựng.
Hiệu trưởng, tổng giám thị, học sinh đi mua gạch. Lò gạch nằm trong khu vực bảo vệ an ninh của Trường Bộ Binh, để ngăn chặn Việt Cộng về đòi tiền thuế. Lò gạch bán giá hạ. Nhờ sự giới thiệu của phụ huynh học sinh là, Trung tá Mạch Văn Trường, Quận trưởng Thủ Đức, giới thiệu, nên kỹ sư giám đốc Xi Măng Hà Tiện tặng cho 50 bao xi măng. Cột nhà làm bằng những ống đạn đại bác 105 ly, đường kính khoảng 10cm, hàn dính lại. Anh tổng giám thị thuê hai thợ hồ và một thợ mộc xây dựng.
Hai phòng học xây xong với chi phí thấp nhất của Trường Bộ Binh.
Về việc phát phần thưởng mỗi năm cho học sinh, hiệu trưởng đến xin sách của nhà Khai Trí, Sống Mới, xin vải của các hãng dệt Sicovina, hãng dệt Vimytec, trong quận thủ Đức. Hãng Vimytec tặng 200 mét vải kaki xanh để học sinh may đồng phục. Số phần thưởng rất có giá trị. Nhiều em gái bê không nổi phần thưởng của mình, gồm một tự điển, 30 tập 100 trang, một cặp da…
Sau khi nhận quà của các nơi, trường học làm tờ trình để Đại tá Tham Mưu Trưởng, thừa lịnh Chỉ huy trưởng gởi thơ cám ơn. (Để năm sau xin tiếp).
Một kỷ niệm lý thú.
Hiệu trưởng Lâm Văn Khanh đến Bộ Giáo Dục đề nghị huy chương Văn Hoá Giáo Dục Bội Tinh cho Trung Tướng Chỉ Huy Trưởng Phạm Quốc Thuần. Giám đốc Nha Nhân Viên cho biết, theo thủ tục, phải lập bảng đề nghị nêu rõ thành tích. Đương nhiên là phải có thành tích cụ thể để Tổng trưởng Giáo Dục Ngô Khắc Tĩnh chấp nhận, và chuyển sang cho Thủ Tướng Trần Thiện Khiêm ký.
Nhưng ai lập bảng đề nghị đây? Người liên hệ có thẩm quyền, chỉ có hiệu trưởng. Thế là trung úy Lâm Văn Khanh lập tờ trình về thành tích giáo dục của Trung tướng.
Bộ Giáo Dục trình qua cho Thủ tướng Trần Thiện Khiêm ký tên vào huy chương. Có lẽ, trong các vị tướng VNCH, chỉ có Trung Tướng Thuần là có huy chương Văn Hóa Giáo Dục Bội Tinh mà thôi.
Một chuyện vui vui.
Một bà phụ huynh đến nói với hiệu trưởng: “Thằng con của tôi lúc nầy hư hỏng lắm. Nó không nghe lời dạy của cha mẹ, mà cứ nghe lời dụ dỗ của mấy đứa cà chớn, cà cháo bên ngoài. Tôi nhờ thầy khuyên nhũ nó, tôi biết nó chỉ nghe lời thầy mà thôi! ”
Một hôm, hiệu trưởng vào thăm lớp hai. Thấy một học sinh đứng trên một góc lớp, liền hỏi: "Em làm gì mà đứng ở đây?"
-Thưa thầy, cô giáo hỏi em, ai ăn cắp cái nỏ thần của An Dương Vương, em không biết.
- Mấy em có cái tật bao che cho nhau. Em biết bạn nào lấy thì nói cho cô giáo biết để khỏi bị phạt.
5* Sinh hoạt của hướng đạo sinh và học sinh trung tiểu học Võ Khoa Thủ Đức
5.1. Tập Thái cực đạo
Đến giờ thể dục của các lớp, học sinh xếp hàng ngang ngoài xa trước sân trường, mặc đồng phục võ sinh, được các huấn luyện viên của Trường Vũ Thuật do Trung tá Nguyễn Văn Cư, Chỉ huy trưởng, cử ra trường học huấn luyện Thái Cực Đạo cho học sinh. Những “sư phụ” đai đen nhiều đẳng cấp như Thầy Thoòng, Thầy Thuyên…đều có con học tại trường, nên ủng hộ hết mình trong chương trình rèn luyện thể dục, song song với đức và trí dục.
Trung tá Cư, Chỉ Huy Trưởng Trường Vũ Thuật và Thể Dục Quân Sự, chủ toạ các kỳ thi lên đai và ký tên vào các Quyết định thăng cấp cho học sinh.
Đa số học sinh Võ Khoa Thủ Đức đều mang đai nâu.
Một số mang đai đen có tên như sau:
Nguyễn Phương Thành. Con của Thượng sĩ Nguyễn Phương Hậu, Khối QH/TBB. Nguyễn Phương Thành là học sinh Đai đen Thái Cực đạo đầu tiên của trường Trung học Võ Khoa Thủ Đức. Em phụ tá huấn luyện viên võ thuật trong những giờ tập của các lớp.
Huỳnh Anh Tuấn. Con của Trung tá Huỳnh Hữu Hương, LĐSV/TBB
Dương Hiếu Nghĩa, Huỳnh Minh Trương, Trương Thị Minh Lang, và đặc biệt là Vũ Thị Dung, sau lên đến Đệ tam đẳng huyền đai, làm huấn luyện viên TCĐ.
5.2. Sinh hoạt văn nghệ
Học sinh và hướng đạo sinh trường Bộ Binh rất xuất sắc về văn nghệ. Do có nhiều huynh trưởng có khả năng về kịch, vũ, hướng dẫn. Nhưng đặc biệt là Ban Quân Nhạc của TBB, do nhạc sĩ Anh Hoa làm trưởng ban, đã cho ban nhạc tập dợt các màn đơn ca, đồng ca.
Trưởng Phạm Quang Lộc có thân tình với Trung tá Vũ Quang Ninh, Giám đốc đài Truyền hình Quân Đội, có lẽ cùng là hướng đạo với nhau, để đưa toán văn nghệ của HĐQĐ/TBB lên trình diễn trong chương trình của đài. Mỗi lần tham gia được nhận 60,000 đồng. Tất cả rất vui thích vì được lăng xê trên đài truyền hình. Bề mặt bên ngoài rất nổi, nhưng phẩm chất bên trong vẫn ưu hạng.
Chỉ vất vả cho thầy cô giáo và các huynh trưởng HĐ. Phải tập dượt, xin xe chuyên chở, đi theo hướng dẫn và kiểm soát, viết bản phân cảnh, lời giới thiệu giao cho đạo diễn và Cameraman của đài truyền hình.
Về sinh hoạt học đường, trường Võ Khoa Thủ Đức tham gia các trại hợp bạn với các trường trung học khác trong tỉnh Gia Định, Võ Khoa Thủ Đức luôn luôn chiếm nhiều giải về thi đua văn nghệ, bích báo, thi đua dựng lều và trang trí trại. Đặc biệt là đội nữ trung học VKTĐ đoạt giải thi đua kéo dây. Những nữ sinh đai đen Taekwondo “xuống tấn” rồi bất ngờ dùng “bí quyết kéo dây” hạ đối thủ. (Bí quyết kéo dây, là các em phía sau xuống tấn, giữ sức. Các em phía trước thả dây trong tích tắc, các nam sinh mất đà, tức khắc, nữ sinh VKTĐ kéo mạnh nên thắng cuộc). Các nam sinh “bự cồ” của các trường ven đô như Giồng Ông Tố, Long Thành Mỹ… thuộc về nông thôn, bị thảm bại.
6* Phụ huynh học sinh Trung Tiểu học Võ Khoa Thủ Đức
Sĩ quan cấp Thiếu úy, Trung úy thì đa số có con em chưa đến tuổi đi học.
1). Phụ huynh cấp Đại tá.
Các đại tá : Trần Văn Cường, Đào Đức Chinh, Trần Bá Thành, Trầm Kim Đại, Đỗ Trọng Thuần, Bùi Quang Nhơn (Phủ Đặc ủy Tình báo), Lều Thọ Cường (Một trung đoàn trưởng của SĐ 25BB)
2). Phụ huynh cấp Trung tá
Phạm Hữu Mân, Vũ Trọng Mục, Mạch Văn Trường (Quận trưởng quận Thủ Đức, sau lên chuẩn tướng), Lưu Văn Mười, Phạm Văn Bê, Nguyễn Tài Trí, Đỗ Nguyên Tụ, Huỳnh Hữu Hương, Phạm Hữu Tấn, Hà Hữu Viên, Hấu Cắm Pẩu, Phan Văn Thơm, Nguyễn Văn Dục, Lê Văn Lạc,, Nguyễn Đại Tâm, Ngô Văn Sự, Lê Văn Tỵ, Nguyễn Văn Nhàn, Ngô Huy Thăng, Vũ Thái, Bùi Huy Bổng…
3). Phụ huynh cấp Thiếu tá
Những học sinh theo cha mẹ di tản năm 1975, có nhiều em đang giữ những chức vụ quản lý trong một số công ty lớn.
Một thành công của gia đình trung tá Bùi Huy Bổng, định cư ở PA, là 5 đứa con trai, học sinh Võ Khoa Thủ Đức, một là giáo sư đại học, hai nha sĩ, hai bác sĩ.
Nhà trường và gia đình học sinh hợp tác chặt chẽ với nhau vì cùng ở chung trong doanh trại quân đội. Suốt mười năm làm hiệu trưởng, tôi biết tên từng học sinh, từ lớp một đến lớp 12 và gặp gỡ phụ huynh học sinh hàng ngày.
Thỉnh thoảng nghĩ lại cũng cảm thấy vui vui, vì mình đã làm được vài điều có ý nghĩa.
Trúc Giang
Visconsin ngày 7-4-2021