Thơ Tranh: Kim Oanh
Tiêu Đề Nhãn
- Câu Đối
- Cổ Thi
- Hình Ảnh Nay
- Hình Ảnh Xưa
- Hướng Đạo Việt Nam
- Lưu Niệm Gia Đình
- Lưu Niệm Hoc Trò
- Nhạc Ngoại Quốc
- Nhạc Thánh
- Nhạc Việt
- Sưu Tầm
- Thơ Ảnh
- Thơ Ba Má
- Thơ Cảm Tác
- Thơ Dịch
- Thơ Diễn Ngâm
- Thơ Lính
- Thơ Mùa Đông
- Thơ Mùa Hạ
- Thơ Mùa Lễ
- Thơ Mùa Thu
- Thơ Mùa Xuân
- Thơ Nhạc
- Thơ Phổ Nhạc
- Thơ Tình
- Thơ Tranh
- Thơ Tranh Nghệ Sĩ
- Thơ Xướng Họa
- Trang Bạn Hữu
- Văn
- Vũ Hối Thư Họa
- Yoga
- Youtube
Chủ Nhật, 31 tháng 7, 2016
Tưởng Nhớ Anh Vân 2016
Hạ đến hạ đi hạ lại trở về
Tươi màu son sắc thắm đậm tình quê
Thời gian bóng xế tàn phai nhân ảnh
Kỷ niệm hoài tâm ấp ủ hương thề
Người đến người đi bỏ lại đam mê
Tình chung vẹn thủy câu thề lịm kín
Chuyến xe định mệnh tách bến xa trần
Thương tiếc ngậm ngùi tưởng nhớ Anh Vân
Kim Oanh
31/7/2016
Nỗi Buồn Khôn Vơi
(Tưởng niệm ngày Anh Vân ra đi, 31 tháng 7 năm 2010)
Người đã quay về với cội nguồn
Rưng rưng lệ tiễn giọt trào tuôn
Ve sầu rỉ rả bao thương tiếc
Cánh phượng ngậm ngùi cám cảnh buông
Khúc hát chia ly lần tiễn biệt
Vòm trời lưu luyến mãi u buồn
Ngàn thu yên nghỉ cùng cây cỏ
Tháng Bảy âm thầm vẫn nhớ luôn
Kim Phượng
31-7-2016
Hồn Thơ Hoa Bướm
Ta mang hồn phiến cỏ
Một đời hoài ăn năn
Những mùa xuân xưa đó
Mù bay như khói sương
Đã mất về nơi đâu
Những lời xưa chiêm bao
Mà hương gây nỗi nhớ
Giờ ngỡ ngàng trông nhau
Ôi ánh mắt thiên thần
Sáng trong niềm chờ mong
Nét môi mềm vụng dại
Vùng tóc là mây hoang
Nỗi buồn xưa trở lại
Trên ngày tháng muộn phiền
Tóc tơ vàng đá cũ
Xanh xao hoài dáng em
Trời mưa bên ấy không
Xa rồi người tình chung
Xưa hoàng y rực rỡ
Sao nhung gấm bụi hồng?
Thụy Khanh
10-9-87
(Trích tuyển tập Quê Hương Ngàn Dặm II - Anh Vân thực hiện)
Anh Vân - "Đọc Khan Giọng Tình" Của Trần Phù Thế
Anh Vân Viết Lời Bạt:
Trần Phù Thế là gương mặt quen thuộc trong làng thơ. Thơ anh xuất hiện nhiều trên các tạp chí trong và ngoài Hoa Kỳ. Anh vừa sinh thêm một đứa con tinh thần mang tên Gọi Khan Giọng Tình, sau thi tập Giỡn Bóng Chiêm Bao.
Gọi Khan Giọng Tình dày 180 trang được trình bày trang nhã, gồm 80 bài thơ được anh chọn lọc khá cẩn thận, và chia ra nhiều loại, gồm thơ tình, thơ hoài niệm, thơ thời thế v...v...
Từ Giỡn Bóng Chiêm Bao đến Gọi Khan Giọng Tình, thơ Trần Phù Thế như một dòng suối ngọt ngào, chảy êm ả mở cho tôi một lối đi thơ mộng để tôi viễn du vào thế giới thơ của anh. Thơ anh thấp thoáng cái phù du của kiếp người, cái bi đát của cuộc sống, cái mong manh của tình yêu nhất là phản ảnh được tâm trạng của một lớp người lưu vong, bơ vơ, lạc lỏng chịu nhiều khổ đau và hệ luỵ, chứng kiến bao cảnh tang thương của đất nước qua cuộc đổi đời.
Cầm ly uống rượu một mình
hình như nhân loại cái tình trống trơn
đổ ly rượu đắng vào mồm
khà hơi một tiếng cái hồn lạnh tanh
cầm ly đập bể tan tành
nghe trong tiếng bể quách thành ngã xiêu...
(Uống Rượu Một Mình)
hình như nhân loại cái tình trống trơn
đổ ly rượu đắng vào mồm
khà hơi một tiếng cái hồn lạnh tanh
cầm ly đập bể tan tành
nghe trong tiếng bể quách thành ngã xiêu...
(Uống Rượu Một Mình)
Giải sầu qua men rượu, nỗi sầu vẫn còn nguyên đó, không thoát ra được rồi anh đâm ra ghét chính bản thân anh, bất lực trước những khó khăn trên vùng đất lạ, anh phó mặc, sống như về lục bình nổi trôi theo dòng nước.
ta ghét mười năm ở xứ nầy,
mười năm đủng đỉnh lục bình quay
như con nước nhửng dòng sông Hậu
thương cả lần đi ứa máu đầy
..........................
............................
ta ghét đời ta sáu mươi năm
se tay hạt bụi nát âm thầm
tan theo cơn gió bay mù mịt
và
rớt bên đời bóng biệt tăm
(Ta Ghét)
mười năm đủng đỉnh lục bình quay
như con nước nhửng dòng sông Hậu
thương cả lần đi ứa máu đầy
..........................
............................
ta ghét đời ta sáu mươi năm
se tay hạt bụi nát âm thầm
tan theo cơn gió bay mù mịt
và
rớt bên đời bóng biệt tăm
(Ta Ghét)
Sống mà không thấy mình hiện hữu, như rớt bên đời bóng biệt tăm. Nỗi đau mất nước cứ giày xéo tâm hồn, như một vết thương mưng mủ không bao giờ lành được.
chiều đi như một vết bầm
cắt ngang hồn Việt đằm đằm máu tươi
cớ gì vận nước đổi dời
mà ta vác nặng một đời không buông.
(Chiều)
cắt ngang hồn Việt đằm đằm máu tươi
cớ gì vận nước đổi dời
mà ta vác nặng một đời không buông.
(Chiều)
Đau cho vận nước vẫn còn lầm than, bao nhiêu người đã nằm xuống để đổi lấy một quê hương rách nát. “Ôi, máu đỏ da vàng, da vàng tơi tả” bao nhiêu người sống vất vưởng trong rừng sâu hay phơi thây ngoài biển cả, thương xót bạn bè chết dần mòn trong mong đợi rồi buồn cho cuộc đời chìm nổi của riêng mình. Tác giả nhìn quanh cái gì cũng xa lạ, cái gì cũng làm cho anh ngỡ ngàng nuối tiếc những cái đã mất, những hình ảnh thân thương không còn nữa nơi quê nhà.
Sáu mươi năm lên thác xuống ghềnh
ta lặn hụp trồi lên hụp xuống
cuộc đời ta bước đi ngất ngưởng
Cả cuộc đời là một kiếp mộng du.
.....................................
thế hệ ta xương máu đã từng
đã vất vưởng rừng sâu hay biển cả
Ôi, máu đỏ da vàng, da vàng tơi tả
dân tộc nầy rên siếc những hờn căm
quê hương xa lắc, quê hương mù tăm
đang mờ mịt trong lọc lừa đen tối
bạn bè ta chết mòn trong mong đợi
còn thân ta quên mất nẻo đường về.
(Nhổ Răng)
ta lặn hụp trồi lên hụp xuống
cuộc đời ta bước đi ngất ngưởng
Cả cuộc đời là một kiếp mộng du.
.....................................
thế hệ ta xương máu đã từng
đã vất vưởng rừng sâu hay biển cả
Ôi, máu đỏ da vàng, da vàng tơi tả
dân tộc nầy rên siếc những hờn căm
quê hương xa lắc, quê hương mù tăm
đang mờ mịt trong lọc lừa đen tối
bạn bè ta chết mòn trong mong đợi
còn thân ta quên mất nẻo đường về.
(Nhổ Răng)
Trần Phù Thế là nhà thơ yêu nước. Dù sống trên xứ người giàu có, dù xa quê đã bao năm nhưng hình ảnh quê nhà vẫn rõ nét trong tim, vẫn là niềm đau nỗi nhớ trong lòng. Anh thèm cơm gạo mới, nhớ mùi hương khói rạ nồng trên quê hương nghèo khó của anh:
tết nhứt quê người là bất hạnh
nỗi nhớ tàn đông đất lạnh lùng
thèm cơm gạo mới thơm trên bếp
thèm cả mùi hương khói rạ nồng.
nỗi nhớ tàn đông đất lạnh lùng
thèm cơm gạo mới thơm trên bếp
thèm cả mùi hương khói rạ nồng.
Những mất mát, những thương nhớ buồn phiền đã khiến tác giả không sao hội nhập nổi với xã hội mới để rồi lo lắng không biết phải ăn nói thế nào khi gặp lại cha mình nơi chín suối.
Nhìn lại cuộc đời mình, tuổi đã về chiều, anh thất vọng, thấy cuộc đời hỏng bét. Đọc thơ Trần Phù Thế, chúng ta mới thấy thấm thía nỗi sầu vong quốc, có nhiều bài thơ làm chúng ta mỉm cười nhưng đôi mắt rưng rưng hai giọt lệ.
đã mười năm như nước lớn nước ròng
ta về lục bình trôi lên trôi xuống
qua đây mười năm cứ ngỡ làm vương, làm tướng
ai ngờ bắt phải job cu-li
đã mười năm ngôn ngữ cứ phân ly
tiếng Mỹ với ta như kẻ thù truyền kiếp
học một chữ ngày hôm sau quên biệt
ở mười năm không hiểu nổi “yes, no”
tháng chạp buồn, tháng chạp buồn xo
ngồi tính sổ, cuộc đời hỏng bét
ăn làm sao, nói làm sao khi chết
với cha ta, ông chỉ một thằng con.
(Tháng Chạp)
ta về lục bình trôi lên trôi xuống
qua đây mười năm cứ ngỡ làm vương, làm tướng
ai ngờ bắt phải job cu-li
đã mười năm ngôn ngữ cứ phân ly
tiếng Mỹ với ta như kẻ thù truyền kiếp
học một chữ ngày hôm sau quên biệt
ở mười năm không hiểu nổi “yes, no”
tháng chạp buồn, tháng chạp buồn xo
ngồi tính sổ, cuộc đời hỏng bét
ăn làm sao, nói làm sao khi chết
với cha ta, ông chỉ một thằng con.
(Tháng Chạp)
Trên đoạn đời lưu vong cái vui của anh là nhìn lại những cuộc tình hoặc gặp lại bạn bè cũ, những người bạn từng chia sẻ với anh từng giọt mồ hôi trong thao trường hoặc ngoài biên cương máu lửa, gặp để ôn lại những tháng năm cũ hoặc để thở than cho nhẹ gánh đời.
từ ngày cách biệt Tăng Nhớn Phú
Mỗi đứa ba-lô đựng nỗi sầu
mắt đỏ mỏi nhừ đêm kích giặc
đồng bằng một đứa, đứa rừng sâu
....................................
giờ đây gặp lại nơi đất khách
gặp lại bạn xưa, gặp lính già
tiếng nói giọng cười như thuở trước
thuở còn ngụp lặn chốn phong ba.
thưa anh là thế, tôi là thế
và cả và anh cũng thế thôi
tuổi trẻ tụi mình đều khốn nạn
đều là khốn nạn, bạn hiền ơi!
( Lính Già Và Tôi)
Mỗi đứa ba-lô đựng nỗi sầu
mắt đỏ mỏi nhừ đêm kích giặc
đồng bằng một đứa, đứa rừng sâu
....................................
giờ đây gặp lại nơi đất khách
gặp lại bạn xưa, gặp lính già
tiếng nói giọng cười như thuở trước
thuở còn ngụp lặn chốn phong ba.
thưa anh là thế, tôi là thế
và cả và anh cũng thế thôi
tuổi trẻ tụi mình đều khốn nạn
đều là khốn nạn, bạn hiền ơi!
( Lính Già Và Tôi)
Trên đoạn đường khổ ải thì tình yêu đối với nhà thơ cũng chẳng mặn mòi cho lắm, một thứ tình yêu đồng sàng dị mộng. Sống bên nhau nhưng tâm hồn cả hai thật ngàn trùng xa cách. “Nghìn năm ai bắc cầu qua mà về.”
Thật gần em có thấy không
song song hai gối mà lòng vẫn xa
hình như cái giải Ngân Hà
nghìn năm ai bắc cầu qua mà về
đêm còn mộng mị tàn khuya
sáng nay thức dậy vẫn lìa song song
thật gần em có thấy không
mà sao suốt kiếp hai lòng vẫn riêng.
(Hai Lòng Vẫn Riêng)
hoặc
thưa em, gọi đã khan tình
tình đâu chẳng thấy, thấy mình bơ vơ
giọt yêu chết yểu đâu ngờ
bay qua trí nhớ tan mờ như sương
em đi khất bóng trên đường
bước xiêu theo bước mòn vương cuộc đời
giọng tình khan gọi tàn hơi
trong mơ thổ huyết cạn lời hồi sinh.
(Gọi Khan Giọng Tình)
Trần Phù Thế lãng mạn ngoài đời, lãng mạn trong tình yêu và lãng mạn cả trong thơ. Ngoài đời, anh kêu gọi người yêu đến khan giọng tình nhưng tình không đến. Thôi thì gặp nhau trong giấc ngủ vậy, để được ngửi hương tóc quen thuộc của người yêu.
Càng đuổi bắt, tình yêu bỏ chạy càng xa để rồi giận hờn trách móc: “bậu coi nhẹ, nhẹ hều tình hai đứa, ta nặng tình dẫu chết chẳng hề quên.” để rồi đêm đến, mong người yêu nương theo mùi thơm của hoa sứ trước hiên nhà mà về để được gặp nhau trong mơ. Cái lãng mạn của Trần Phù Thế rất đẹp, rất đáng yêu.
Một bữa đó
bậu về theo cơn gió
gió thênh thang bay khắp nẻo vô chừng
bậu lại nữa
lượn lờ không biết mỏi
chỉ riêng ta khan tiếng gọi người dưng
mong đêm nay
bậu về trong giấc ngủ
trong mùi thơm hoa sứ trước hiên nhà
con bướm nhỏ
quạt hoài chùm hoa sứ
cũng như ta đưổi mệt tình càng xa.
(Tình Nhẹ Hều)
Trong bài Tình Nhẹ Hều, tôi thích nhất hai câu “mong đêm nay bậu về trong giấc ngủ, trong mùi thơm hoa sứ trước hiên nhà.”Cái lãng mạn nên thơ, đẹp tuyệt vời của Trần Phù Thế thật khó tìm thấy trong thơ của ai khác.
Trân quý tình yêu, cất tình yêu trong trái tim lãng mạn, không dám đụng đến, sợ đụng nhằm, tình yêu sẽ trốn biệt, biết đâu tìm.
Ta rất nhẹ nâng niu tình hai đứa
cất trong tim
không dám chạm vào tim
ta chỉ sợ một giây hay phút nữa
tình biệt luôn trốn mất biết đâu tìm.
(Tình Nhẹ Hều)
cất trong tim
không dám chạm vào tim
ta chỉ sợ một giây hay phút nữa
tình biệt luôn trốn mất biết đâu tìm.
(Tình Nhẹ Hều)
Ngoài ra trong thi tập Gọi Khan Giọng Tình, chúng ta còn thấy một số thơ lục bát mà ông ghi là Lục Bát Không Đề, thường là hai câu. Ông muốn giữ lại tất cả những gì thoát ra từ trái tim yêu nước của Ông.
Ông kết án lũ người làm đất nước kiệt quệ, làm dân tộc khổ đau, nghèo đói, dù chúng có lên xe xuống ngựa, xênh xang áo gấm, lụa là. Ông vẫn không coi chúng là con người mà chỉ là một lũ lộn kiếp:
* Con trùn oằn xéo suốt đời,
Bao năm lộn kiếp thành người được sao?
* Một chiều mượn bát càn khôn
đựng tươi búng máu đầy hồn Việt Nam.
* Gai đời đâm thủng trái tim
nỗi đau hết biết nhận chìm lòng tin
* Một hôm trời bỗngchín muồi
anh ngồi ngủ gục bên đời vô danh. v...v...
Bao năm lộn kiếp thành người được sao?
* Một chiều mượn bát càn khôn
đựng tươi búng máu đầy hồn Việt Nam.
* Gai đời đâm thủng trái tim
nỗi đau hết biết nhận chìm lòng tin
* Một hôm trời bỗngchín muồi
anh ngồi ngủ gục bên đời vô danh. v...v...
Có nhiều nhà thơ, làm dáng trí thức, bàng bạc triết lý trong thơ, ý tình huyền bí mông lung, đọc không ai hiểu. Khi ta lạc vào thế giới thơ của họ ta có cảm tưởng lạc vào khu rừng không có lối ra, đi mà không biết đi đâu, chữ nghĩa khó hiểu, ý thơ tối tăm. Đọc xong bài thơ, người đọc ngẩn ngơ, không hiểu tác giả muốn nói gì, xếp tập thơ lại, nghe đầu nặng trĩu.
Văn thơ dùng để giải trí, tìm sự thoải mái cho tâm hồn, cũng là một phương tiện truyền đạt những ý tưởng, những cảm xúc đến người đọc để tìm sự cảm thông mà người đọc không hiểu được bài thơ thì coi như tác giả đã thất bại.
Trần Phù Thế không như vậy. Thơ anh thật bình dị, dễ hiểu nhưng dồi dào hình ảnh gây xúc động cho người thưởng thức. Đọc một bài thơ hay của Trần Phù Thế, hồn thơ như chạm nhẹ vào tim gây cho người đọc một xúc cảm bàng hoàng, một khắc khoải không nguôi giúp chúng ta thông cảm được tâm sự của tác giả.
Thơ Trần Phù Thế có một sắc thái riêng biệt không thể nhầm lẫn với bất cứ ai.Tôi cam đoan, ai đến với Trần Phù Thế một lần là không sao quên được Trần Phù Thế.
Những nhà thơ tài hoa, hầu hết xuất thân từ miền Bắc.
Ngôn ngữ miền Nam vốn đơn sơ, mộc mạc nên ít ai nghĩ đến việc đưa ngôn ngữ miền Nam vào thơ. Nhiều người đã thử làm việc nầy nhưng riêng Trần Phù Thế đã thành công, một thành công tuyệt vời, đáng ca ngợi. Anh không lợi dụng ngôn ngữ miền Nam để đưa vào thơ một cách quá đà đôi khi làm mất đi vẻ đẹp tự nhiên của thơ.
Chữ nghĩa giản dị, ý tình trong sáng, dùng chữ khéo léo là sắc thái trong thơ của Trần Phù Thế. Anh chắc lọc từng chữ để đưa vào thơ một cách đắc địa, khiến câu thơ trở nên tuyệt vời.
tháng chạp buồn, tháng chạp buồn xo.
hay
bậu coi nhẹ, nhẹ hều tình hai đứa.
hay
bậu coi nhẹ, nhẹ hều tình hai đứa.
Hai chữ “buồn xo” “nhẹ hều” rặt giọng miền Nam nhưng nghe thật đậm đà và gần gũi.
Trần Phù Thế đến với làng thơ như con chim lạ, anh đến để đem lòng yêu thương nhiệt thành của con tim, sự phong phú của trí óc, dêt thành những dòng thơ tặng đời.
Anh đến không phải vì ngứa cổ hót chơi như con chim Xuân Diệu mà đến để kêu thương cho một dân tộc có quá nhiều khổ đau, cho một đất nước có quá nhiều tang thương, biến đổi.
Tôi thành thật cám ơn nhà thơ Trần Phù Thế đã tặng cho chúng ta, những người yêu thơ, dòng châu ngọc tuyệt đẹp. Anh đã trồng vào vườn thơ hải ngoại một loài hoa lạ, ngát hương thơm và làm phong phú thêm kho tàng văn học của dân tộc.
Xin trân trọng giới thiệu đến quý độc giả thi tập Gọi Khan Giọng Tình.
Jan - 15 - 09
ANH VÂN
Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016
Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016
Giá Như - Giá Chi - Ước Gì - Sá Gì
Giá Như
Giá như đừng nắng đừng mưa
Lá xanh chưa rụng, hoa chưa vội tàn
Giá như tháng sáu đừng sang
Heo may tới chậm, thu vàng còn xanh
Giá như sông nước hiền lành
Thì con thuyền nhỏ chòng chành cũng yên
Giá như có ngọn Cam Tuyền
Thì đâu tìm chốn thần tiên giữa trần
Giá như còn một chút xuân
Rơi trong nắng hạ ngập ngừng, thì mưa
Bây giờ trong, đục giao mùa
Đêm nghe gió thức nhẹ lùa bỗng dưng...
Phong Tâm
12.06.2016
***
Giá Chi
Giá chi anh hóa làm mưa
Tóc mây hứng giọt hương chưa phai tàn
Giá chi anh đổi thu sang
Vườn xưa thay sắc lá vàng nhuộm xanh
Giá chi anh giấc mộng lành
Đong đưa tơ võng chòng chành vẫn yên
Giá chi anh suối tinh tuyền
Một đời mơ được làm tiên giáng trần
Giá chi anh quạt gió xuân
Hạ vàng phượng thắm chẳng ngừng van mưa
Bâng khuâng tắm mát bốn mùa
Hạt yêu hạt nhớ hạt lùa… tự dưng….
Kim Oanh
25/6/2016
***
Ước Gì
Ước gì nhiều nắng thưa mưa
Vườn không gió lộng bông chưa chóng tàn
Ước gì tháng bảy chậm sang
Mưa ngâu không úa mộng vàng mơ xanh
Ước gì sóng lặng gió lành
Con thuyền viễn xứ chòng chành vẫn yên
Ước gì có lạch linh tuyền
Để ta tắm gội làm tiên dưới trần
Ước gì một thoáng hương xuân
Còn vương trong nắng cho ngừng giọt mưa
Ước gì năm tháng quên mùa
Buồn lay nhè nhẹ xao lùa không dưng!
Yên Dạ Thảo
26/06/2016
Ước gì nhiều nắng thưa mưa
Vườn không gió lộng bông chưa chóng tàn
Ước gì tháng bảy chậm sang
Mưa ngâu không úa mộng vàng mơ xanh
Ước gì sóng lặng gió lành
Con thuyền viễn xứ chòng chành vẫn yên
Ước gì có lạch linh tuyền
Để ta tắm gội làm tiên dưới trần
Ước gì một thoáng hương xuân
Còn vương trong nắng cho ngừng giọt mưa
Ước gì năm tháng quên mùa
Buồn lay nhè nhẹ xao lùa không dưng!
Yên Dạ Thảo
26/06/2016
***
Bài Cảm Tác:Sá Gì!
Sá gì trời đổ cơn mưa!
Mà em lại để hương xưa nhạt tàn
Sá gì vừa mới Thu sang
Lá kia đã vội phai vàng màu xanh
Sá gì ! vừa vỡ mộng lành
Thuyền tình đã vội chòng chành chẳng yên
Sá em ván chẳng đóng thuyền
Anh mơ gặp được nàng Tiên xuống trần
Sá gì! đừng mất tuổi xuân
Anh đây sẽ chẳng ngại ngần làm mưa
Để em tươi mát duyên mùa
Đừng xem anh kẻ dư thừa...dửng dưng!
Bài Cảm Tác:Sá Gì!
Sá gì trời đổ cơn mưa!
Mà em lại để hương xưa nhạt tàn
Sá gì vừa mới Thu sang
Lá kia đã vội phai vàng màu xanh
Sá gì ! vừa vỡ mộng lành
Thuyền tình đã vội chòng chành chẳng yên
Sá em ván chẳng đóng thuyền
Anh mơ gặp được nàng Tiên xuống trần
Sá gì! đừng mất tuổi xuân
Anh đây sẽ chẳng ngại ngần làm mưa
Để em tươi mát duyên mùa
Đừng xem anh kẻ dư thừa...dửng dưng!
Song Quang
Thứ Năm, 28 tháng 7, 2016
Chỉ Một Thoáng….
Chỉ một thoáng mơ qua
Sao mắt lệ nhạt nhòa
Hạnh phúc bong bóng vỡ
Theo dòng cuốn trôi xa…
Chỉ một thoáng mưa qua
Nụ hồng xưa tan tác
Chìm theo dòng nước bạc
Lạc vào chốn mù tăm…
Chỉ một giấc mong thầm
Trăm năm bờ bến mộng
Nhưng gió cao trời rộng
Đoạn trường kẻ hoài trông…
Kim Oanh
Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016
Âm Thầm Ngồi Đợi Một Vầng Trăng Khuya
Xướng:
Âm Thầm Ngồi Đợi Một Vầng Trăng Khuya
Ai đem gió trải mặt sông
Hạ buồn hong tóc mênh mông mây trời
Ai đan áo rét bên đồi
Mà nghe Đông đến chơi vơi nỗi niềm.
Ai cười khuôn mặt chữ điền
Ai ngồi đốt lửa bên triền dốc xưa
Lá vàng ướt đẫm cơn mưa
Có vài giọt nhớ hương thừa quanh năm.
Ai ngồi nhả nhạc ngũ âm
Bên bờ vực thẫm âm thầm cô đơn
Ai đem tâm sự dỗi hờn
Chắt chiu nỗi nhớ nửa hồn thương đau.
Ráng chiều ai phết đậm màu
Ai đi mang hết ngọt ngào cố nhân
Ai người ngơ ngác bâng khuâng
Âm thầm ngồi đợi một vầng trăng khuya.
Dương hồng Thủy
***
Hoạ:
Nửa Khuyết Ghép Vẹn Nửa Vầng Trăng Khuya
Mơ màng vớt những mêng mông đất trời
Ngẩng lên trăng lặn sau đồi
Tiếc nhung tiếc nhớ đầy vơi chung niềm
Vầng trăng ai khuyết gắng điền
Môt nửa trống vắng qua triền mơ xưa
Tình mộng tắm mát sương mưa
Rộn ràng hạnh phúc giao thừa đầu năm
Không gian dìu dặt thanh âm
Ru đời san sẻ nỗi thầm độc đơn
Gánh chung trắc ẩn tủi hờn
Hòa cùng nhạc khúc cho hồn bớt đau
Xuân sang tô thắm muôn màu
Pháo vang thôi hết nghẹn ngào thế nhân
Đôi vầng chờ đợi bâng khuâng
Nửa khuyết ghép vẹn trọn vầng trăng khuya
Kim Oanh
Thứ Ba, 26 tháng 7, 2016
Thứ Hai, 25 tháng 7, 2016
Đôi Bóng
Thơ Cảm tác từ ảnh của Daniel Bien:
Đôi Bóng
Ngày xưa đôi bóng chung đôi
Ngày nay lẻ bóng mình tôi một mình.
Biện Công Danh
***
Hoa Tâm Đồng
Đôi lòng hoa dưới nắng hồng
Nhìn nhau bỡ ngỡ mắt trông thẹn thùng
Sang mùa vẹn giữ tình chung
Sắc son hẹn ước trùng phùng mùa sau
Kim Oanh
***
Duyên Tình
Ngày xưa trao mối duyên tình
Ngày nay vẫn nhớ bóng hình trong tim ...
Tuyết Nga
Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2016
Mùa Hạ Về Đâu - Mùa Đông Về Đây
Mùa Hạ Về Đâu
Nắng nhạt chiều đi qua rất vội
Trời vào Thu sương khói chân mây
Đường quanh co hoa cỏ mọc đầy
Trời bãng lãng giã từ mùa Hạ.
Bông phượng đỏ còn trên ghế đá
Nhánh sầu rơi cạnh đóa hoa tim
Sương long lanh đón nắng đi tìm
Cho nhịp sống mỹ miều hơi thở.
Bạn ngày xưa – quắt quay nỗi nhớ
Từng gặp nhau góc chợ bến đò
Tình cãm ân cần chẳng âu lo
Ngày hai buổi chuyện trò vui vẻ.
Chiều tháng mười có đàn chim sẻ
Vội bay về tổ mẹ hoàng hôn
Nửa hồn tôi chợt thấy cô đơn
Nặng bước giữa đêm buồn tối mịt…
Dương hồng Thủy
***
Mùa Đông Về Đây
Mùa đông ơi làm ơn qua vội
Đừng mù sương ướt đẫm tóc mây
Nơi phương này run rẫy lạnh giăng
Mơ sưởi ấm nhưng ngăn cách hạ
Mưa rưng rưng sầu vương lệ đá
Đong mạch dòng buốt giá con tim
Khung cửa kín giọt khẻ im lìm
Căm căm rét nghẹn từng nhịp thở
Mùa đông ơi bão bùng nhung nhớ
Lần xa hạ bước vội xuống đò
Là chấp nhận gánh lấy rủi ro
Vò võ giữa muôn màu muôn vẽ
Đông phương này biết ai san sẻ
Hạ phương kia hấp hối hoàng hôn
Ngõ quạnh hiu chiếc bóng vô hồn
Trong dâu bể phong ba mù mịt
Kim Oanh
7/2016
Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016
Lời Cám Ơn
Xin cám ơn nỗi buồn vừa chín đỏ
không dìm ta xuống hố thẳm mệt nhoài
em vẫn đứng bên đời, ngẫng mặt
ta giật mình quay quắt bóng gương soi
Không nước mắt chút rưng rưng cũng lặng
trong tận cùng nỗi tiếc bỗng tan hoang
em không nói bằng đôi tay lạnh giá
nghe sương đêm rụng xuống ngàn hàng
Xin cám ơn nỗi buồn xanh ngắt
bóng thời gian thăm thẳm khoé môi nào
ta vẫn tựa một mình trên nỗi nhớ
bước chân này dĩ vãng mãi xôn xao
Chén rượu đắng không đành câu chia biệt
những bến đời em nào khóc cô đơn
ngõ thao thức ai về đau giấc ngủ
mùa xuân trôi mất dấu thiên đường
Xin cám ơn những câu thơ viết dở
không gửi cho người chia nỗi tàn phai
vung cây bút thở cùng cây cỏ
mấy mươi năm chừng như giấc mộng dài
Vĩnh Trinh
trong tận cùng nỗi tiếc bỗng tan hoang
em không nói bằng đôi tay lạnh giá
nghe sương đêm rụng xuống ngàn hàng
Xin cám ơn nỗi buồn xanh ngắt
bóng thời gian thăm thẳm khoé môi nào
ta vẫn tựa một mình trên nỗi nhớ
bước chân này dĩ vãng mãi xôn xao
Chén rượu đắng không đành câu chia biệt
những bến đời em nào khóc cô đơn
ngõ thao thức ai về đau giấc ngủ
mùa xuân trôi mất dấu thiên đường
Xin cám ơn những câu thơ viết dở
không gửi cho người chia nỗi tàn phai
vung cây bút thở cùng cây cỏ
mấy mươi năm chừng như giấc mộng dài
Vĩnh Trinh
Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016
Dạ Vũ Ký Bắc - 夜 雨 寄 北 - Lý Thương Ẩn - 李商隱
Dạ Vũ Ký Bắc
Quân vấn quy kỳ vị hữu kỳ,
Ba sơn dạ vũ trướng thu trì.
Hà đương cộng tiễn tây song chúc,
Khước thoại Ba sơn dạ vũ thì.
Lý Thương Ẩn (812 - 858)
***
Dịch Xuôi: Gửi Tiếng Mưa Đêm Về Phương Bắc
Bạn hỏi ngày nào về, tôi chưa định được
Ở vùng núi Ba, lúc này vào thu, đêm mưa dai dẳng, ao nước ngập tràn
Không biết bao giờ chúng ta cùng chong một ngọn nến bên song cửa tây
Để kể lại với nhau nghe về tiếng mưa rơi trong những đêm thu, như đêm nay, ở vùng núi Ba này
Chú Thích:
Ba Sơn, vùng núi Ba xưa thuộc Tứ Xuyên, phố núi Trùng Khánh (Bắc Kính) bây giờ ,nổi tiếng mưa nhiều trong đêm, nhất là vào mùa thu. Có Thính Vũ Đường, giữa rừng trúc, cho khách thập phương thiền giả, về đêm, ngồi uống trà, chỉ để, nghe tiếng mưa rơi.
Phạm Khắc Trí
06/21/2016
***
Mưa Núi Đêm Thu Đất Khách
Bạn hỏi hẹn về chưa định được,
Đêm thu, mưa núi tràn ao đầy.
Bao giờ chong nến riêng tây nhỉ,
Để nói về mưa đêm ở đây.
Phạm Khắc Trí
06/21/2016
Lời Thêm:
Mưa núi, đêm thu, đất khách! Chao ôi, chữ với nghĩa của người xưa. Các cụ nói gì với nhau, riêng tây, về mưa đêm ở đây, nếu còn được găp nhau lại, vào những ngày tháng cuối đời này?
***
Mưa Đêm Gởi Phương Bắc
Ngày về biết trả lời sao
Ba Sơn mưa tối nước ao thu đầy
Hẹn anh dưới nến song tây
Cùng nhau kể chuyện đêm nầy núi Ba.
Quên Đi
***
夜雨寄北 Dạ Vũ Ký Bắc
君問歸期未有期 Quân vấn quy kỳ vị hữu kỳ
巴山夜雨漲秋池 Ba sơn dạ vũ trướng thu trì.
何當共剪西窗燭 Hà đương cộng tiễn tây song chúc ,
卻說巴山夜雨時 Khước thuyết Ba sơn dạ vũ thì.
李商隱 Lý Thương Ẩn
Về bài thơ Dạ Vũ Ký Bắc nêu trên, xin được trình bày....
Thêm một kiểu hiểu nữa về bài " Dạ Vũ Ký Bắc " là " Dạ Vũ Ký Nội " ( Nội là Nội nhân, là Bà Xã, là Người Yêu ). Chữ Quân là Ngôi thứ 2 trong Danh xưng Đại từ, nên có thể chỉ Nam hoặc Nữ. Theo tình ý trong bài thì thích hợp với tình yêu trai gái hơn là tình bè bạn. Này nhé !...
.....Em hỏi ngày nào anh về , anh cũng chưa biết là ngày nào anh mới về được.( Vì bận công vụ chẳng hạn... ). Đêm nay mưa ở Ba Sơn làm tràn ngập cả nước ao thu, ( như tình anh nhớ em cũng tràn ngập như thế !). Ôi, biết bao giờ mới được cùng em cùng ngồi tỉ tê tâm sự và cùng khêu ngọn nến sắp tàn lụn bên song cửa phía tây, để anh lại sẽ kể cho em nghe về những đêm mưa rả rít ở Ba Sơn !....
Em hỏi hôm nao trở lại nhà?
Ba Sơn ao nước ngập mưa sa
Bao giờ lại được cùng soi nến
Nói chuyện Ba Sơn mưa thướt tha!
Quý vị thấy thế nào? Có thể lắm chứ ! Vì Lý Thương Ẩn chuyên về tình cảm yếu đuối, lãng mạn mà.... " Tương kiến thời nan, biệt diệc nan " và.... " Lạp cự thành hôi lệ thủy can " mà !....
Đỗ Chiêu Đức
***
Đêm Mưa, Thư Về Bắc
Bạn hỏi ngày về, định được sao!
Ba Sơn đêm trước, mưa tràn ao.
Bao giờ cắt bấc chung bên sổ?
Sẽ kể, Ba Sơn mưa thế nào.
Kim Phượng
***
Đêm Mưa Núi Ba
Khi nao định được ngày về?
Ao thu mưa tối não nề núi Ba
Bao giờ thắp nến cùng ta?
Hiên tây kể lại mưa sa đêm này.
Kim Oanh
Thứ Năm, 21 tháng 7, 2016
Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016
Sương Giăng
Sương giăng tà áo sương giăng tóc (*)
Sương mát đôi lòng sương nhớ nhau
Sương hôn nhè nhẹ làn mi khóc
Sương chợt lạnh lùng chạm môi đau
Môi đau sương ngọt ngào thấm dấu
Nụ buồn đong lại khắc thành sầu
Dù lỡ xa nhau sương mãi nhớ
Tượng áo trắng mù sương in sâu
Kim Oanh
(*)Thơ Phạm Tương Như
Cô Đơn - Song Hành - Thôi Đành - Cô Quạnh
Bài Xướng
Cô Đơn
Cô đơn như mảnh trăng gầy
Chiều hôm giá buốt đong đầy nhớ thương
Tìm ai thao thức đêm trường
Chờ ai một bóng bên đường bơ vơ
Cô đơn sao quá hững hờ
Người xa xa mãi bao giờ gặp nhau
Cô đơn tim thốt niềm đau
Bờ môi ánh mắt làm sao quên người
Ôm em ôm chặt nụ cười
Yêu em yêu cả một đời cô đơn.
Biện Công Danh
25/6/16
***
Song Hành
Bên song mòn mỏi dáng gầy
Trăng đêm thấu hiểu tim đầy xót thương
San sẻ hiu hắt canh trường
Len cành soi tỏa bước đường chơ vơ
An ủi phụ rẫy tình hờ
Song hành phận bạc từ giờ xa nhau
Chung niềm vết nhức hằn đau
Khắc khoải vẫn mãi….biết sao tình người
Trăng choàng ve vuốt mỉm cười
Bình yên rồi sẽ hết đời độc đơn
Kim Oanh
25/6/2016
***
Thôi Đành
(Từ bài Song Hành của Kim Oanh)
Thương em áo mỏng thân gầy
Thu về gối lạnh đong đầy niềm thương
Ngày nao “cút bắt” sân trường
Bây giờ độc đạo dặm đường bơ vơ.
Trách sao con tạo hững hờ
Để người chịu cảnh bơ phờ vắng nhau
Kiến hôi vết chích còn đau
Kiến càng khi cắn cơn đau lặng người
Tủi thân cố nén, gượng cười
Thôi đành yên phận suốt đời cô đơn.
Dương hồng Thủy
06/07/2016
***
Cô Quạnh
(Họa từ Song Hành của Kim Oanh)
Buồn như chiếc lá liễu gầy
Treo cành sương lạnh giăng đầy bến thương
Gió ru giấc ngũ miên trường
Đưa vào huyễn mộng chung đường vẩn vơ
Thay mùa tình cũng ơ hờ
Có duyên không phận bây giờ lạc nhau
Thời gian… tim vẫn lịm đau
Nhìn trăng khuyết lỡ … chợt sao nhớ người!
Từ ngày vắng tiếng nói cười
Sông thơ quạnh quẽ, thuyền đời bóng đơn!
Yên Dạ Thảo
18/07/2016
Thứ Ba, 19 tháng 7, 2016
Mạch Sầu Tháng Hạ - Buổi Xưa
Mạch Sầu Tháng Hạ
Tiếng mưa tí tách trong đêm
Rơi bên thềm vắng gợi niềm bi ai
Xót xa giọt ngắn giọt dài
Trong tâm khơi dậy tháng ngày Hạ xưa
Bốn mươi năm hết buồn chưa
Ẩn trong khoé mắt hoen mưa úa nhàu
Ly hương uống chén thương đau
Nhớ về cố Quốc dạ sao não nề
Nhớ từng phố xá làng quê
Thương hoài nương cũ trăng thề bờ tre
Yêu ai bóng ngã đêm hè
Mưa lòng tháng hạ có nghe tim òa…
Hướng về phần mộ Mẹ Cha
Côn trùng tấu khúc .. lệ sa nhạt nhoà
Bao giờ hết những can qua
Đề người viễn xứ phương xa trở về
Mưa ơi! Sao cứ tỉ tê
Hiểu chăng tâm sự ủ ê mạch sầu...
Kim Oanh
***
Các Bài Cảm Tác:
Buổi Xưa
Sáng ra mới biết mưa đêm,
Giọt buồn tí tách bên thềm nhớ ai.
Tháng Tư đen tối thở dài
Mới hay thấm thoát tháng này buổi xưa.
Quê hương nặng trĩu sầu chưa,
Một trang sử lạ sớm trưa nát nhàu.
Cũng liều nuốt đắng ruột đau,
Nhanh chân vượt thoát trước sau não nề.
Chôn nhau cắt rún, rời quê.
Bình yên hạnh phúc nhớ về lũy tre.
Em ơi chiếc bóng đêm Hè,
Xót lòng lẻ bạn tình xa vở òa.
Ngày về viếng mộ mẹ cha,
Bạn hiền chẳng gặp, mưa sa lệ nhòa.
Tìm em khắp nẽo đi qua,
Tình yêu, lữ khách phương xa mới về.
Giọt rơi tí tách tái tê,
Giãi bày tâm sự lê thê mạch sầu!
Mai Xuân Thanh
Ngày 07 tháng 04 năm 2015
***
Mạch Sầu Tháng Hạ
Rằng em cuộc sống tha phương
Can qua đã hết buồn vương vẫn buồn
Hạ về những trận mưa tuôn
Lòng em đã đổ lệ muôn giọt nhòa
Con đường vượt thoát biển xa
Nhìn về cố quốc càng sa lệ sầu
Ấp yêu kỷ niệm tình đầu
Nhận bao đổ vỡ nghẹn ngào ly tan
Tình quê mái lá nghèo nàn
Tình em vẫn ấm góc làng bờ đê
Chiều thu ngọn gió theo về
Lòng em cầu nguyện vùng quê an lành
Đất nghèo sắc vẫn ươm xanh
Tình nghèo vẫn giữ màu tranh đợi người!
Nguyễn Đắc Thắng
20160713
Sáng ra mới biết mưa đêm,
Giọt buồn tí tách bên thềm nhớ ai.
Tháng Tư đen tối thở dài
Mới hay thấm thoát tháng này buổi xưa.
Quê hương nặng trĩu sầu chưa,
Một trang sử lạ sớm trưa nát nhàu.
Cũng liều nuốt đắng ruột đau,
Nhanh chân vượt thoát trước sau não nề.
Chôn nhau cắt rún, rời quê.
Bình yên hạnh phúc nhớ về lũy tre.
Em ơi chiếc bóng đêm Hè,
Xót lòng lẻ bạn tình xa vở òa.
Ngày về viếng mộ mẹ cha,
Bạn hiền chẳng gặp, mưa sa lệ nhòa.
Tìm em khắp nẽo đi qua,
Tình yêu, lữ khách phương xa mới về.
Giọt rơi tí tách tái tê,
Giãi bày tâm sự lê thê mạch sầu!
Mai Xuân Thanh
Ngày 07 tháng 04 năm 2015
***
Mạch Sầu Tháng Hạ
Rằng em cuộc sống tha phương
Can qua đã hết buồn vương vẫn buồn
Hạ về những trận mưa tuôn
Lòng em đã đổ lệ muôn giọt nhòa
Con đường vượt thoát biển xa
Nhìn về cố quốc càng sa lệ sầu
Ấp yêu kỷ niệm tình đầu
Nhận bao đổ vỡ nghẹn ngào ly tan
Tình quê mái lá nghèo nàn
Tình em vẫn ấm góc làng bờ đê
Chiều thu ngọn gió theo về
Lòng em cầu nguyện vùng quê an lành
Đất nghèo sắc vẫn ươm xanh
Tình nghèo vẫn giữ màu tranh đợi người!
Nguyễn Đắc Thắng
20160713
Thứ Bảy, 16 tháng 7, 2016
Hương Thầm - Dấu Yêu
Hương Thầm
Lặng thầm buông xuống đời nhau
Yêu thương nhuộm tím sắc màu thời gian
Gởi hương theo gió qua ngàn
Trao tình sương nắng vương mang bốn mùa
Du Tử Huỳnh
14/07/2016
***
Họa:Dấu Yêu
Dấu yêu từ buổi xa nhau
Hoàng hôn nhung nhớ tím màu không gian
Sầu dâng ngun ngút mây ngàn
Góc đời hiu quạnh riêng mang từng mùa
Kim Oanh
***
Cảm Tác:Tình Tan
Lối xưa đôi bóng tìm nhau
Pense tím lót ngõ vào trần gian
Trách ai chia cách dậm ngàn
Hoa nay vẫn tím, tình tan theo mùa
Biện Công Danh
Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016
Trăng Buổi Sáng - Mộng Ban Ngày
Bài Xướng:
Trăng Buổi Sáng
Hôm nay trăng lại trở về
Xa xôi mà chợt gần kề một bên
Gió phất phơ cành thông mềm
Chỉ trong mấy phút êm đềm rồi xa
Chỉ còn trơ những mái nhà
Về đâu khuất nẽo trăng tà về đâu
Không gian nhàn nhạt một màu
Vẳng đâu tiếng quạ rớt vào hư không
Màn suơng tan giữa mênh mông
Phương đông một áng mây hồng lửng lơ
Trăng về như một giấc mơ
Tinh ra chỉ thấy bơ vơ duới trời
Khánh Hà
***
Hôm nay trăng lại trở về
Xa xôi mà chợt gần kề một bên
Gió phất phơ cành thông mềm
Chỉ trong mấy phút êm đềm rồi xa
Chỉ còn trơ những mái nhà
Về đâu khuất nẽo trăng tà về đâu
Không gian nhàn nhạt một màu
Vẳng đâu tiếng quạ rớt vào hư không
Màn suơng tan giữa mênh mông
Phương đông một áng mây hồng lửng lơ
Trăng về như một giấc mơ
Tinh ra chỉ thấy bơ vơ duới trời
Khánh Hà
***
Bài Họa:
Mộng Ban Ngày
Đêm khuya bóng lại hiện về
Thì thầm kể chuyện vai kề cận bên
Đôi tay ve vuốt tóc mềm
Nụ hôn tha thiết êm đềm thuở xa
Gió thông xào xạc hiên nhà
Đôi đầu soi bóng nguyệt tà còn đâu
Góc phòng đèn nhợt nhạt màu
Mưa rơi tí tách xuyên vào tịch không
Chênh vênh cõi vắng mênh mông
Trông qua khe cửa vệt hồng lửng lơ
Mộng ngày hụt hẫng cơn mơ
Hồn phách tỉnh thức chơ vơ giữa trời
Kim Oanh
Thứ Hai, 11 tháng 7, 2016
Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2016
Bài Thơ Lục Bát Cho Em
Chiều nay ủ dột mây giăng
Nhớ người bên nớ cũng bằng mười thương
Cùng soi chỉ nửa mảnh gương
Chừng như ngắn lại độ đường Nam Kha
Sờ lên mái tóc ...ta già
Bài thơ lục bát chút quà cho em
Vui mà xem, giận cũng xem
Tài cao ai đó biết làm thơ tranh!
Cao Linh Tử
Cao Linh Tử
Thứ Ba, 5 tháng 7, 2016
Thứ Hai, 4 tháng 7, 2016
Trà Và Em-Ta Và Em- Quân Vương Và Thiếp
Bài Xướng:
Trà & Em
Ta không là Quân vương
Ngồi ngắm nàng mỹ nữ
Đây một tách trà hương
Ước ao xin dùng thử
Vâng! Nàng là Ngọc nữ
Cho tình ta mến thương
Làn khói đang tỏa hương
Có bóng nàng trong đó
Xin làm con chim nhỏ
Khát khao vũ điệu say
Xin nhấp ngụm trà này
Để cùng bay vào mộng
Bởi một ngày đang sống
Cũng hạnh phúc cho đời
Mai mốt về xa xôi
Biết bao giờ gặp lại ?!
Luu Thanh
***
Họa:
Ta Và Em!.
Cứ ngỡ mình là vương,
Bao quanh toàn mỹ nữ,
Được tẩm ngàn sắc hương,
Ôi thì ra mộng thử.
Chào những nàng tiên nữ.
Cho ta nhiều mến thương,
Bên ta nàng tỏa hương,
Ngọt ngào lòng ta đó.
Ô này cô em nhỏ,
Cùng ta vũ điệu say
Đi cho trọn đời này,
Đừng xem như cõi mộng,
Hãy vui trong cuộc sống,
Tạo tình yêu cho đời.
Nếu lỡ phải xa xôi
Duyên sẽ còn gặp lại
Hoành Trần
28/6/16
***
Quân Vương Và Thiếp
Nếu ai nguyện làm Vương
Hoa hóa nàng Tiên nữ
Dạ Lan nhẹ đưa hương
Đùa trăng cùng ngọc thử
Thượng Uyển toàn mỹ nữ
Chỉ một Vua trọn thương
Dâng chén rượu nồng hương
Bóng hình Vương Hậu đó
Niềm khát khao rất nhỏ
Ngài hạnh phúc đêm say
Thiếp yêu ấp tình này
Diù nhau vào cõi mộng
Mơ một lần được sống
Mãn nguyện cả một đời
Dẫu mơ tưởng xa xôi
Lai sinh mong hẹn lại?!
KimOanh
30/6/2016
Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2016
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)