Sóng nổi giận xô hoa lạc bến
Sương giăng đầy tìm đến đá nương
Đời trớ trêu một kiếp đau thương
Cùng làm bạn dã tràng xe cát
Ôi biển xa trùng trùng bát ngát
Hoa dập vùi thân xác nhỏ nhoi
Mỗi phong ba vùng vẫy cố ngoi
Tìm phương ấm nắng soi hạnh phúc
Biển lắm lúc vô tình xô đá
Va vào hoa xoa nhẹ chút tình
Tràn bờ thương nỗi nhớ lênh đênh
Biển tha thiết bồng bềnh dịu lắng
Đêm dần tan cơn sầu êm vắng
Chặng sóng gào giăng phủ rêu xanh
Hoa tựa vai nghe đá chuyển mình
Da thấm mặn biển tình say sóng
Kim Oanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét