Bàn tay nhỏ giữ người không nổi
Để chiều hoang rong ruổi ra đi
Là từ khuất dấu chim di
Thương ai cả khoảng xuân thì khắc sâu
Rồi mấy độ thu sầu lá đổ
Bặt tin nhau tình ngỡ phôi pha
Thời gian có thể xoá nhòa
Cũng như thu đến rồi xa theo mùa
Chiều đưa lối chân qua phố cũ
Quán cóc xưa lá rũ bên đường
Là nơi hò hẹn thân thương
Khơi bao kỷ niệm bềnh bồng trong tôi
Nhìn cảnh cũ nhớ người xa vắng
Mắt nào cay lệ đắng đời nhau
Trải qua bao cuộc bể dâu
Thăng trầm vẫn mối tình đầu khó quên
Vĩnh Trinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét