Thân dừa nước đưa mình sóng vỗ
Sóng lầm than bám trụ chịu hình
Mùa gió chướng sao mà gian khổ
Sóng rì rào mỗi lúc một kinh
Rồi năm tháng bẹ xa rời mẹ
Trôi dật dờ sóng nước trường giang
Phó cho số phận lỡ cung đàn
Chỉ dụng được làm phao cứu nạn
Có lắm lúc anh hùng Hạng Võ
Cũng thôi đành tạm biệt Ngưu Cơ
Đôi tay rắn cầm chăng giọt ngọc
Nghiệp Bá Vương vùi bến Giang Đông
Tránh sao được muôn đời vị thế
Thay làm sao dẫu khách má hồng
Suốt đời son mọc cạnh bờ sông
Ví thân này chẳng qua dừa nước
Lê Kim Hiệp
1990
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét