Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014

Dáng Thu


Một kiếp phù du gửi theo sông
Thuyền hoang lặng lẽ cuốn theo dòng
Thơ hồng nhắc khẽ thu về bến
Vô thường ngày tháng đến lại quên.
(Kim Oanh )

Ngày tháng vần trôi mãi ghẹo đời
Thuyền xưa lạc bến giữa trùng khơi
Dáng Thu thấp thoáng vời nhung nhớ
Ngơ ngác nhìn quanh kiếm bóng người

Nắn nót vần thơ gởi mấy dòng
Trao người bạn quý vẫn hằng mong
Kể bao chuyện cũ thời si dại
Dưới mái trường xưa đẹp tuổi hồng

Mỗi lần Thu đến , mỗi lần mơ
Kỷ niệm dâng trào trong ý thơ
Thương quá một thời đầy dấu ái
Vấn vương áo trắng đến ngu ngơ

Còn đây nét chữ vốn vô thường
Một kiếp phù du bao vấn vương
Đôi ngã lạc loài từ dạo đó
Chừ nơi đất khách nhớ quê hương

Hoàng Dũng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét