Thứ Hai, 22 tháng 5, 2017

Lật Thời Gian!



Mặc tình trái đất cứ dần quay
Thời gian xoay không bao giờ trở lại
Ký ức in sâu tháng ngày xưa 
Hình ảnh hai đứa đục mưa chung mái
Anh ngu ngơ còn em khờ dại
Hứng nước tay chạm phải tay không gỡ
Để ra về chẳng nỡ cứ mộng mơ
Cũng từ ấy vờ nủng nịu giận hờn
Anh nâng niu lau khô đôi mắt ngọc
Ghét anh ghê chọc chi người ta khóc
Rồi ví giọt lệ tình làm mực viết thành thơ
Bài thơ không đoạn kết buồn muôn thuở
Nắng Hạ xua em làm kẻ lưu vong
Dồn nén đau thương xé nát cả lòng
Theo dòng định mệnh mong chi gặp được
Bốn mươi năm qua hoài mong mơ ước
Tâm trí hao mòn không xóa nhòa quên
Lật thời gian tất tả bới ngược tìm
Mờ nhật nguyệt biển im lìm chiêu niệm.

Kim Oanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét