Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

Đong Đưa Nỗi Buồn


 
Anh về đào đất đắp nền
Xây nhà lục giác, lầu trên em ngồi
Trước sân có đường dạo chơi
Dưới hồ sen trắng rạng ngời mắt em.

Em đi cách biệt mông mênh
Đêm xưa lầu mộng ngọt mềm bóng trăng
Cho anh nhắn gởi chị Hằng
Buồn dâng sóng lượn lăn tăn Biển hồ.

Ngày nào em thích đọc thơ
Bây giờ em có mong chờ ý Xuân
Anh về ôm đá ngủ quên
Khi em xỏa tóc phủ lên nắng chiều.

Tóc em dài đẹp mỹ miều
Anh đưa tay vuốt bao nhiêu cho vừa
Em ơi trăng lặn sao thưa
Ru anh tỉnh mộng đong đưa nỗi buồn.

Dương Hồng Thủy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét