(Từ Đong Đưa Nỗi Buồn của Dương Hồng Thủy)
Em đi mái dột lở nền
Sạt nhà lục giác lầu trên thiếu người
Trước sau chẵng tiếng đùa chơi
Hồ sen vẩn đục mắt vời tìm em
Anh về quạnh quẽ bên thềm
Gác xưa soi bóng êm đềm ánh trăng
Bất chợt em ẩn cung Hằng
Lung linh giỡn bóng tung tăng mặt hồ
Vườn xưa gặp gỡ người thơ
Bâng khuâng thề gửi hẹn chờ tình xuân
Em về khăn lụa bâng khuâng
Hương thơm ấp ủ vai trần anh yêu
Tóc mây buông xõa dáng kiều
Mắt tha thiết mắt bao điều muốn thưa
Lời ơi! Có nói cũng thừa
Bàng hoàng.... trăng mộng đong đưa võng buồn
Kim Oanh
20/8/2013
* * *
Trưa Nay Tỉnh Mộng
(Từ Đong Đưa Võng Buồn của Kim Oanh)
Vẵng nghe nhịp võng đong đưa
Lều thơ thấm dột giọt mưa chạnh lòng
Em ơi còn nhớ gì không
Gác xưa thiếu một bóng hồng của em.
Em đi trăng cũng gập ghềnh
Mưa chiều rơi nhẹ chênh vênh lũng ngoài
Non cao núi biếc hôm nay
Chờ em trở lại đoái hoài tình xưa.
Tóc em buông xỏa ướt mưa
Áo em lay nhẹ bơ vơ hiên ngoài
Bóng em xa tít non đoài
Trưa nay tỉnh mộng nhớ hoài em yêu!
Dương Hồng Thủy
( 20/08/2013)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét