Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

Xuân Tôi!




Có bao mùa xuân đi qua đời
Mai chưa hé nhụy đã tàn rơi
Trôi theo triền sóng về phương khác
Tấp dạt đất người kiếp lẻ loi

Có một mùa xuân trở lại vui
Pháo vừa vang rộ đã ngậm ngùi
Ôm sầu nhỏ lệ ghì hạnh phúc
Mưa xuân Lan tủi cũng sụt sùi

Có một mùa xuân dáng thân côi
Chờ mộng đứng trông nắng rạng ngời
Mơ yêu sưởi ấm hồn thiếu phụ
Cúc ửng má hồng kẻ viền môi

Có biết bao mùa âm thầm trôi
Lặng lẽ bên hiên Trúc gọi mời
Mang nàng xuân cũ làn hơi hướm
Gió chẳng buồn lay … Chết xuân tôi!

Kim Oanh
28/1/2014


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét