Thứ Sáu, 17 tháng 2, 2017

Cánh Diều Ngày Xưa



Xa em gió thổi lạnh vèo
Bước chân nghe mỏi dốc đèo nhân gian
Hoàng hôn về khắp non ngàn
Lối đơn xác lá rụng vàng buồn thu.
Thảo nguyên chiều lạnh sương mù
Mình ta ngồi với lời ru muộn màng
Bến tình một chuyến đò ngang
Bởi chân bước chậm lỡ làng thuyền xa.
Chiều nay một buổi thu tà
Thảo nguyên gió lạnh sương nhòa buồn hiu
Mây không che được nắng chiều
Gió không chở nỗi cánh diều ngày xưa
Thì thôi còn chút hương thừa
Ta đi góp nhặt để chừa mai sau.

Vĩnh Trinh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét