Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014

Còn Đó Tạ Từ



Hôm ấy giã từ em tóc mượt
Mỗi sợi đeo buồn một chữ thơ
Sắp chữ thành câu ta vuốt tóc
Mái tóc em thành trọn giấc mơ

Ôm em ta nhẹ hôn lên trán
Ngỡ phấn học trò phấn hóa hương
Nước hoa phản phất càng lãng mạn
Ta thấy môi em bổng hóa hường

Em áp bàn tay trong vách kiếng
Ngậm ngùi mỗi ngón mỗi lời thương
Bàn tay ta chạm ngoài vách kiếng
Mười ngón gieo chi nỗi đoạn trường

Người đi kẻ ở đều thương nhớ
Nên mắt u buồn mắt đỏ hoe
Ôm nhau nghe nhịp tim, hồn lỡ
Chìm cõi thơ riêng chữ tím nhòe

Đêm nằm bất động ôi là nhớ
Trăn trở một hồi thêm nhớ thêm
Nhắm mắt thấy gầy đôi vai nhỏ
Mở mắt mình ên ôm trái tim

Ta nghe em bệnh lòng đau điếng
Nhớ bạn hay là em nhớ ai?
Có chút gì ta nơi đáy biển
Ôm bóng trăng chìm để sót sa

Thơ tình ta dệt là trêu chuyện
Chữ nghĩa vì thơ cũng thật thà !!

Phạm Tương Như
Sept. 07 2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét