Thứ Hai, 11 tháng 11, 2013

Đêm Hội Ngộ 2004 & Kỷ Niệm 55 Năm Thành Lâp Trường Tống Phước Hiệp - Niên Khóa 1969-1976 - Vĩnh Long



    Thật ngẫu nhiên trong một dịp tôi trở về thăm lại quê nhà, một người bạn cho biết là sẽ có buổi họp mặt của tất cả lớp 12 niên khóa 69-76 nhân dịp kỷ niệm năm mươi lăm năm ngày thành lập trường trung học Tống Phước Hiệp .

        Tại sao tôi cho là ngẫu nhiên? Vì ngày 4-12-04 buổi họp mặt này do một số cựu nữ sinh Tống Phước Hiệp và cựu nam sinh Thủ Khoa Huân đứng ra tổ chức.Nhưng tôi không biết trước ngày vui trọng đại này, thú vị hơn chuyến về của tôi không bạn bè nào hay.Tôi vội vã ra chợ Vĩnh Long, năn nỉ thợ may, may hộ chiếc áo dài để “ xí xọn” ấy mà. Tôi âm thầm mang niềm vui này đến các bạn cũng như các bạn đã cho tôi giây phút đầy nôn nao này.Tôi liên lạc với bạn bè qua điện thư, để biết chi tiết họp mặt như thế nào,thì ra cuộc họp bạn được tổ chức tại nhà hàng Thái Tài trên đường Phạm Thái Bường vào lúc 6 giờ chiều. Làm sao đây ? làm sao tôi có một chổ ngồi và làm sao tôi biết đường đó là nơi nao? Thôi đành phải gặp vài người bạn thân vậy. Ánh, Tuyết Vân, Cưng, Cao Kim Phượng đưa tôi đi.Thì ra con đường xa lạ đó chính là con đường Khưu Văn Ba ngày xưa đó các bạn ạ.

       Trước nhà tôi hôm nay bỗng nhiên nhộn nhịp vì tiếng xe gắn máy, tiếng nói cười huyên náo của bầy con gái ngày xưa sống lại ( ngày xưa thôi nhé các bạn, vì bọn tôi đã nửa chừng xuân cả rồi).Ngồi trên xe Honda tôi hít thở không khí ngọt ngào của một thời vang bóng.Trong khí trời dịu mát nhưng lòng tôi cháy bỏng vì nôn nao.Ba mươi năm dài xa cách bạn bè sẽ còn ai, mất ai, có nhìn được nhau chăng?
      Khi đến nhà hàng, lòng tôi bổng xôn xao lạ thường,tôi tách rời các bạn mình để tự mình đi vào, tìm xem còn nhớ ai không và có nhỏ nào nhìn ra tôi không? Tâm trạng hồi hộp khôn tả, các bạn đứng hai hàng chào đón, tôi bước chậm chậm…tiến vào …
     -   Á trời ơi Oanh! Về hồi nào sao không cho hay?
     -   Í trời ơi Nga! Bí mật mà.
        Chúng tôi ôm choàng lấy nhau vui mừng, đó là Trương Thị Nga cô bạn lối xóm đã cùng tôi cắp sách từ khi còn ở bậc tiểu học và suốt một thời trung học.
       - Á! Trưởng ban học tập, chị Bé Phương( từ lớp Đệ thất đến Đệ Tứ )
       - A Tùng Thu, Hoa Phượng, Mỹ Trang, Phương Diêụ, Bạch Vân, Hoàng Oanh từ Sài Gòn về.
       - Á! Thanh Xuân,Thu Thủy, Mỹ Yến, Mỹ Hinh, Thúy Phượng, Kim Cúc, KimPhượng, Ánh Nguyệt.
       - Ê! Quang Võ, anh Ngọc Tấn trưởng lớp 12D8 (người đã nợ mười tô bún riêu Bà Cả năm nào), Đào bà xã anh Tấn, Đạt ông xã của Kim Phượng. Có đứa chưa nhìn ra nhau, cứ đưa tay điểm mặt đứa nọ “Ê ,tao nhớ con nhỏ này quen lắm mà tao quên tên rồi..??? 
      Đăm chiêu suy nghĩ và tiếng la thất kinh như là long trời lở đất vang lên mừng rỡ vì nhớ tên nhau.. Rồi cùng nhau nhấc bổng lên không. Xúc động dâng tràn, hầu như là chúng tôi vẫn nhìn được nhau mặc dù trời đã nhá nhem tối, dưới ánh đèn màu mờ mờ của nhà hàng. Tuy thời gian đã làm chúng tôi thay đổi vóc dáng nhưng nhỏ nào cũng có những đặc điểm, nụ cười, ánh mắt, chiếc răng để nhớ hoài…các chàng thì im lìm đứng nhìn các nàng la hét và tủm tỉm cười vì có lẽ cũng đang sống lại những ngày tháng điên đầu nhức óc vì con gái bọn tôi thuở nào.

( ThúyPhượng, ...., Tùng Thu, Cưng, Kim Phượng, Huệ, Ánh Nguyệt, Thanh Xuân, Kim Oanh)

Sau khi nhìn “trẻ lạc” xong, tiệc được bắt đầu, khoảng ba bàn nhưng rồi mỗi lúc tăng dần..bốn bàn…dần dần thì một bàn duy nhất…Ô hay lạ nhỉ? Nhưng cái bàn duy nhất này dài từ đầu phòng đến cuối phòng, thật ra là một căn phòng lợp tranh, ngoài trời mà nhà hàng đã dành cho ban tổ chức, thật thoáng mát và lý tưởng, tôi nhớ lại một đêm lửa trại trong khuôn viên trường Tống Phước Hiệp ngày nào.
        Bắt đầu nhập tiệc, tuần tự chúng tôi tự giới thiệu lớp học ngày xưa của mình và vắn tắt gia cảnh hiện tại, đang ở đâu,làm gì…v…v… Và cũng chính đêm nay hầu như tất cả đều độc thân tại chổ…trừ ra những ai lập gia đình cùng trong nhóm bạn với nhau là đầy đủ phu thê.Những câu tự giới thiệu pha trò “ Tôi một con không vợ” “ Tôi hai con, một chồng, duy nhất một chồng” “ Tôi bà ngoại…” v.v…..      Không khí náo nhiệt, vui say. Thức ăn đầy bàn và thơm phức nhưng hình như tôi không biết là món gì chúng tôi không ăn được, miệng tía lia…như pháo nổ đón giao thừa.Tiếp theo màn văn nghệ văn gừng ca hát như ngày còn thơ ngây. Ánh sô lô hát giúp vui, chúng tôi cùng nhau vỗ tay phụ hoạ.

      Một niềm vui lớn trong tâm hồn tôi là sau ba mươi năm dài gặp lại, nhiều khó khăn trong cuộc sống nhưng các bạn tôi vẫn chịu khó nhọc nhằn để tạo cho mình một tương lai, một cuộc sống vững vàng, ngày nay có người là Giáo sư, nhân viên Thư viện Quốc Gia Sài Gòn, có bạn làm thương mại, làm cho công ty, đa số các bạn là giáo sư của trường nhà. Lòng tôi chan hòa, xúc động với tình cảm mà các bạn còn giữ cho nhau, từng kỷ niệm nhắc lại như vừa mới xãy ra.Thời gian rồi cũng dần khuya mười một giờ đêm. Chúng tôi chia tay và hẹn gặp lại ngày mai nơi mái trường xưa Tống Phước Hiệp để tham dự buổi lễ kỷ niệm năm mươi lăm năm ngày thành lập trường.
       Nhưng bấy giờ tôi mới nghe được tiếng cái bao tử tôi réo gọi đây, tôi nhờ người bạn có thể cho tôi một tô phở tái vò viên không, bạn tôi mĩm cười “Dể thôi! Vĩnh Long mà Oanh, muốn ăn gì cũng có, bao bụng Oanh đó” Không biết người bạn tôi quên hay là cố tình quên mà dám bao bụng tôi đây?.Tôi mĩm cười :”Có lầm không nha, coi chừng sạch túi đó!”. Một tô phở thơm ngon làm nồng hơi thở.Vĩnh Long ngày nay ban đêm nhộn nhịp và đông người.

       Đêm nay về tôi không tài nào ngủ, trong trí tôi một khúc phim được quay lại,một dòng thơ được nối tiếp, một lời ca vang mãi không ngừng, kỷ niệm, ký ức những dấu yêu tuôn trào như suối nước ngầm chảy suốt trong cuộc đời tôi và giờ đây tràn đầy cả dòng sông Vĩnh Long.

Vĩnh Long ơi!hương đêm..… sao êm đềm dịu mát
Phố xá vẫn đông người
Vẫn cười nói xôn xao.
Vĩnh Long như trăng sao
Cho tôi những ngọt ngào
Như từng trận mưa rào
Làm trôi hết nỗi đau
Vĩnh Long đẹp biết bao!!!

 Kỷ niệm 55 năm ngày thành lập trường Trung học Tống Phước Hiệp,Vĩnh Long.
(2/2/1949 - 2/12/2004)

   

       Sáng nay Chúa nhật 5-12-04 là ngày lễ kỷ niệm năm mươi lăm năm ngày thàmh lập trường Tống Phước Hiệp, chiếc áo dài Nga và tôi khoác lên người sáng nay không còn trắng như ngày xưa nhưng vẫn thướt tha nhẹ nhàng bay trong gió.       Hai chúng tôi bước vào cổng trường, các em học sinh với áo dài trắng xoá, tay vẩy những sắc màu chào đón quan khách. Chúng tôi đi dưới hai hàng cây xanh biếc, nắng ban mai len qua kẽ lá rực rỡ. Lòng đầy ấp dạt dào vì tất cả hoa, lá vẫn còn đó, đón bước tôi về trong chan hòa thiết tha.      Trong bầu không khí này, làm tôi chợt thấy nao nao, xôn xao như ngày tựu trường hôm nào trở lại. Tôi tự hỏi “Mình sẽ gặp được thầy cô xưa không? Các bạn xưa có trở về không?” Bao nhiêu câu hỏi xoay trong trí tôi.
       Ngồi vào hàng ghế của quan khách, tôi chờ đón và cố tìm xem có nhìn ra được ai không. Từ xa mấy nhỏ bạn bước vào với những chiếc áo dài muôn sắc thắm, chúng tôi reo hò mừng vui, các em học sinh lễ phép, tươi cười và cúi đầu:
       - Thưa cô.
Hoa Phượng bảo:
       - Học trò tao đó.
Tôi làm oai ké:
       - Chào các em.
      Rồi lại nghe tiếng la thất thanh:
      - A, có con Oanh tụi bây ơi!
     - Ê, Vĩnh lùn, Kim Cúc , Ngọc Liên, Mỹ Phước, Mỹ Hinh, Ngọc Sương, NgọcTrâm, Huệ, Ánh, Phương Thanh….và chúng tôi không nhường ai nửa lời, giành nhau nói ồn ào, cười giòn như bắp rang, không khác xưa kia. Lúc quan khách đi ngang, tôi vô cùng xúc động nhận ra thầy Huỳnh Hữu Trí.
Tuy thầy ốm nhưng vẫn nụ cười đôn hậu và ánh mắt hiền từ, giờ đây thầy đổi về dạy ở Long An. thầy Mai Phùng Võ, thầy Dương Tấn Đệ tôi vẫn nhận ra. Chúng tôi đứng lên chào các thầy.

      Quan khách được phát cho một cây quạt giấy và một chai nước lọc. Cảm ơn ban tổ chức chu đáo quá, thật tình tôi rất cần nước vì cổ họng tôi đã khô ran rồi ….


     Buổi lễ bắt đầu, trong bầu không khí trang nghiêm, thầy Mai Phùng Võ lên đọc diễn văn khai mạc  buổi lễ.Tôi chỉ võn vẹn nhớ vài nét về tên trường thay đổi qua các thời kỳ:
Ngày 2-2-1949 trường Super Élementaire được thành lập trước đó có tên là Collège de Vinh Long
Ngày 24-9-1954 nghị định số 189/GĐ-NĐ đổi tên trường là TrườngTrung học Nguyễn Thông.
Ngày 23-11-1961 nghị định số 108/GĐ-NĐ đổi tên trường là Trường Trung học Tống Phước Hiệp.
Sau ngày 30-4-1975 đổi tên làTrường Cấp III Thị xã Vĩnh Long
Năm 1979 đổi tên là Trường Phổ Thông Lưu Văn Liệt.
Hiệu trưởng của trường qua các thế hệ:
Thầy Nguyễn Văn Kính (1949-1954)
Thầy Bữu Trí (1954-1957)
Thầy Nguyễn Băng Tuyết (1957-1959)
Thầy Lý Chánh Đức (1959-1961)
Thầy Trương văn Cao (1961-1963)
Thầy Nguyễn Hữu Lễ (1963-1966)
Thầy Đào Khánh Thọ (1966-1971)
Cô Võ Thị Ngọc Dung (1971-1975)
Thầy Nguyễn Thành Nhạc (1975-1976)
Thầy Nguyễn Thái Đính (1976-1984)
Thầy Dương Tấn Đệ (1984-2000)
Thầy Nguyễn Hồng Phước (Đương nhiệm)


Quang Võ, Thầy Huỳnh Hữu Trí, Kim Oanh, Kim Sa, Thu Cúc, Nga, cùng quan khách

      Tôi không còn nghe gì nữa. Chung quanh tôi tiếng.. xù xì.. nhỏ to của các bạn vẫn không dứt. Xin lỗi thầy em không nghe được thầy ơi! Bên tai em toàn là một tổ ong vò vẻ… Nhìn lên hàng ghế danh dự của giáo sư, tôi chợt nhận ra một nhỏ bạn thân đã cùng tôi chia ngọt sẻ bùi ( đây là hương vị của trái cây và thức ăn đó các bạn a.) tôi len nhẹ đến gần hỏi nhỏ:
        - Ê, Kim Sa phải không?
Nhỏ nhìn tôi cười và hỏi:
       - Còn bồ là ai?
      - Nhìn không ra sao? Cho mày nhìn lại đó.

    Tôi nói mà không dám cười sợ lộ tẩy…thật nó đã quên tôi rồi…tôi cho nó một cơ hội vậy. Tôi cười nhe răng. Mày nhìn tao nè,
     - Trời ơi, con Oanh làm sao tao quên cái răng khểnh của mày!
     - Làm sao quên há Kim Sa vì mày cũng khểnh như tao mà.

Chúng ta một cặp song caVì răng hai đứa như ma cà rồng !?

    - Ê, đi xuống chổ tụi tao ngồi mày.
     Nó quên mất, nó là quan khách danh dự rồi, Kim Sa đang dạy tại trường trung học Măng Thít và đại diện trường đi dự lễ hôm nay.
     Chúng tôi len lén kéo nhau về căn lớp cũ. Tâm trạng thật khó tả làm sao!

 
Bàn nhất: Kim Sa, Thu Cúc, Kim Oanh - Bàn nhì:Vĩnh, Tùng Thu, Cưng
Lớp 12D8(12A) Niên khoá -1976

      Cách nay hai năm, vào năm 2002, một mình tôi lặng lẽ nơi này, khóc sướt mướt, một mình đối diện với bảng đen, nhưng hôm nay náo nhiệt nơi căn lớp này với những màu áo đầy sắc thắm và nụ cười rạng rỡ của ba mươi năm qua. Một giấc mơ kỳ diệu, tuổi học trò là một kho tàng vô giá. Lớp học ồn ào như giờ ra chơi của hôm nao.

Nhiều chuyện là tài con gái
Anh thương cái tính lai rai nói hoài !?
Nói dai, nói giỏi, nói dài…
Anh thương cái miệng nói hoài của em!? 

      Các đấng mày râu thì bảo:
     - Hôm nay tụi này như là Từ Thức lạc Đào Nguyên mấy bà tiên..già ơi! ( vì chúng tôi giờ đây có đứa là bà nội, ông ngoại rồì). Lâu lâu diện lên cũng còn đẹp lắm đó…
      Cố nhân gặp lại nhau cùng bảo:
      - Ngày xưa duyên không thành, thôi giờ làm suôi gia vậy nhé!
      Cùng nhau vui say chọc phá như thuở nào.

Nụ cười của những năm qua
Những tà áo trắng bay xa khuất rồi
Nhưng lòng thì vẫn bồi hồi
Tóc ba sợi bạc vẫn ngồi cà kê. . .


     Tôi  ra đứng tựa hành lang nhìn xuống sân trường, một màu trắng trinh nguyên, cây phượng còn trơ vài cánh hoa đỏ thắm.
     - Ô! Sao mùa này mà hoa vẫn còn?
      Bạn tôi nói:
     - Vì nó biết Oanh trở về, nó ở lại chờ Oanh.
       Một hình ảnh xưa, một dư hương trở về trong tôi như một chuyện thần tiên kỳ diệu.
      Chúng tôi kéo nhau đi tìm lại những kỷ niện còn sót lại nơì từng căn lớp, góc phòng, qua phòng sinh ngữ, vào phòng thí nghiệm, nhìn những vật dụng chơ vơ còn lại, tôi nhớ đến những giờ thực tập pha chế công thức Hoá Học.

Em pha công thức thật hay
Anh pha mực tím viết bài thơ yêu!?

     Ghé vàoThư viện, tôi ngồì lại chỗ cũ, nơi tôi thường ngồi đọc sách, làm sao quên được những dư âm và kỷ niệm của một thời áo trắng thơ ngây dưới mái trường đáng yêu này.

Ô hay! Ánh nắng xuyên qua …
Vào trong thư viện ngà ngà má ai
Làm ai ngây ngất cơn say
Ngoài sân ai cũng hồn bay mất rồi.

      Sau cùng một buổi tiệc khoản đãi, được sắp xếp thật đẹp và chu đáo.Nhất là các em học sinh săn sóc quan khách, mời đón trong lễ phép và nhiệt tình mặc dù mổi người tự lấy thức ăn cho chính mình. Các bàn ăn được đặt ở nhà để xe đạp ngày xưa.


Bao năm ta đã xa quê.
Trở về gặp lại lê thê dong dài…
Ngọt bùi ,vui cả tái tê…Nhưng không quên nhé!
Ê hề… thức ăn.
Đôi tay sao cứ lăng xăng!
Tóc màu tiêu muối giành ăn . . .phá mồi !!!

      Một giờ trưa tan tiệc, mọi người dọn dẹp và lần lượt ra về, nhưng lũ học trò quỷ chúng tôi kéo nhau lại để tâm tình, và nhắc chuyện đời xưa, không ngại ngùng ngồi lê dưới cỏ.
      Và hôm nay lũ quỷ cùng nhau bày tỏ nỗi lòng, thầy cô nào ngày xưa từng là thần tượng của riêng ai.     Chúng tôi òa lên cười trong ngạc nhiên và thú vị.Nhưng con nhỏ Vĩnh Lùn nói:
     - Ê chỉ là thần tượng thôi nhe,vì thầy mình dạy hay nè, thầy mình nói nhỏ nhẹ nè, và xuống giọng.. thầy mình đẹp nè, chứ tình thầy trò trong sáng à nhe
       Chúng tôi phá lên cười như ong vở tổ.Nhỏ Thủy Nguyễn bảo:
     - Bây ơi, hôm nay gặp lại thầy, tao chợt thấy giống trong tiểu thuyết Song Ngoại của Quỳnh Dao, lúc Giang Nhạn Dung trở lại trường gặp lại thầy Khang Nam vậy đó, nhưng hôm nay tới mười mấy Giang Nhạn Dung nhe. Đúng là thứ ba học trò!
      Lần lượt kỷ niệm quay về trong chan hòa, nỗi nhớ da diết khôn nguôi, mỗi đứa kể lại những phá phách vui đùa cùng thầy cô. Tôi bảo có liên lạc một vài thầy xưa, chúng thi nhau hỏi:
      - Ê mà cô của thầy có đẹp không?
      - Vô duyên chưa xấu đẹp gì kệ thầy, mắc mớ gì tụi bây.
      - Đâu được nè tại vì thầy mình đẹp mà…
      - Yên tâm đi mấy đứa quỷ sứ ơi, cô hiền và đẹp lắm!
- Ờ, vậy thì yên tâm

Nửa Đội Banh Nữ Lớp Thất/8,Lục/8,Ngũ/8,Tứ/8 - 1969-1972

      Những tràn cười giòn không dứt... Hôm nay chúng tôi không sống cho hiện tại, mà chỉ nhớ về quá khứ thân thương, những ngày thơ ngây đầm ấm dưới mái trường Tống Phước Hiệp yêu dấu này.
       Tấm ảnh cuối cùng ghi lại nửa đội banh năm xưa tựa vai nhau với nụ cười xuân thắm trước phút chia tay.

Vĩnh Long có nắng hanh vàng
Tống phước Hiệp rợp bóng hàng cây xanh
Nụ cười em giữ tình anh
Ánh mắt tha thiết long lanh hữu tình.

     Ba giờ chiều, chúng tôi chia tay để các bạn còn trở về Sài Gòn cho kịp chuyến xe.Trước khi ra về, tôi gặp anh Võ Chí Toàn C.T Hội phụ Huynh Học sinh, anh cho biết hội cùng cựu học sinh đã về chợ Lách thăm thầy Bảo, tặng quà và chúc mừng thọ 94 tuổi cho thầy, thầy là cựu giáo sư thế hệ đầu, trông thầy quắc thước .Cám ơn anh Toàn tặng tôi tấm ảnh này.

    Thời gian trôi thật nhanh, trông cánh hoa phượng còn lại hôm nay chậm chạp rơi, trong u buồn lặng lẽ để đưa chúng tôi tạm chia xa.
      Các bạn ra về và hẹn gặp lại năm năm sau cũng nơi chốn này. Đánh dấu kỷ niệm sáu mươi năm ngày thành lập trường.Tôi tha thiết mong chờ và hy vọng sẽ trở về lần tới để sống lại những giây phút đẹp, đáng yêu như hôm nay.

Hoa ơi! đừng khóc đừng sầu
Hãy tươi sắc màu như sáng sớm nay. 

       Cám ơn mái trường xưa Tống Phước Hiệp, thầy cô và các bạn đã cho tôi sống lại trong căn nhà ký ức học trò, cho tôi một món quà quê hương ấm áp, nồng nàn mang đi xa, và đem về ướp lại trái tim mình để được cảm nhận, tim tôi không băng giá lạnh lùng trong những ngày đông nơi xứ lạ quê người..và tôi xin được gom tất cả những tha thiết thương yêu, tươi thắm gửi về nơi quê nhà, và nơi chặng cuối cuộc đời để chúng ta biết là vẫn mãi có nhau.


Hàng I : Thu Cúc, Kim Oanh, Hoa Phượng, Thủy Nguyễn, Mỹ Hinh, Vĩnh, Mỹ Trang
Hàng II: Ngọc Liên, Mỹ Phước

Kim Oanh
Australia tháng Giêng 2005


***
Mục Lục: Những Bài Văn Khác: Nhấp vào Links


Chuyến Xe Cuối Cùng
Ba Má Mãi Mãi Là Mùa Xuân
Immigration Museum, Melbourne - Viện Bảo Tàng Di Dân. Melbourne, Úc Châu
Hoa Tay!
Cây Bông Giấy 31 Tuổi Của Ba
Cây Bông Giấy Của Ba
Cuốn Tự Điển Sống!
Bản Đồ Của Má!
23 Tháng Chạp Của Tôi
"Ráng Nên Ngưòi Nghe Con"
Happy Morther's Day - Melbourne 2018 - Australia
"Chúc Mừng Ngày Mẹ Men-Buốc Ơi" ( Melbourne)
Cảm Ơn con Gái!
Cà Phê Nước Mắt
Hành Trình Vượt Biển Đông (Kim Oanh) - Journey Through the East Sea(Translate: Khổng Thị Thanh Hương)

Một Sáng Vĩnh Long
Nhất Quỷ Nhì Ma Thứ Ba Học Trò
Cuộc Đời Tôi Nụ Cười Và Nước Mắt
Nhớ Mưa Xưa
Chung Một Nỗi Niềm
Nó Và Tôi
Mùa Yêu Và Tha Thứ
Bài Hát Đêm Giáng Sinh
Hương Xưa
Thư Tiền Tuyến
Thư Hậu Phương
Trăng Rụng Xuống Cầu
Mùa Xuân Thay Áo
Thoáng Qua Đời
Chìa Khóa Tình Yêu
Cây Trứng Cá
Vào Thu
Tình Người Phố Núi Cali
Hành Trình Vượt Biển Đông
Buồn Vui Tỵ Nạn
Hôm Nay Trời Vào Đông
Hương Tuổi Thơ
Cô Bé Ngổ Ngáo
Trung Thu Và Tuổi Thơ
Chuyện...
Bốn Mươi Mốt Năm Sau Nơi Xứ Người 1974-2015
Đại Hội Thánh Mẫu La Vang Melbourne 11,12/10/2013
Thiên Thu Ngời Sáng
Kỷ Niệm Khó Quên-Đám Cưới Con Gái Anh chị Minh Hà
Trái Me Dôn Dốt
Kỷ Niệm Mùa Phục Sinh 1981 - Thánh Đường St. Joseph's Roman Catholic, Collingwood
Quên...Nhớ?!
Tuổi Mơ
Đêm Thơ Nhạc Người Như Lá Biếc Lâm Hảo Khôi
Giọt Tình
Gọi Thầm
Văn Nghệ Hành Trình (Tự Do-Quá Khứ-Hiện Tại-Tương Lai 1975-2015) - Kỷ Niệm 40 - Melbourne Úc Châu
Úc Châu Hội Ngộ Canada - Phần 1
Úc Châu Hội Ngộ Canada - Phần 2
Úc Châu Hội Ngộ Houston

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét