Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2013

Một Sáng Vĩnh Long

      
(Bến Tàu cạnh quán báo Bình Minh đối diện Trường Tống Phước Hiệp xưa không còn
Bến tàu sau 1975:.Ảnh Phan Vũ Bình)

    Tôi xa Vĩnh Long năm hai mươi ba tuổi và hai mươi sáu năm lưu lạc nơi xứ người tôi không còn trẻ nữa và cũng đủ để già. Vĩnh Long thì bao nhiêu tuổi rồi,và đã có từ ngày chưa có tôi.Thế Vĩnh Long già lắm nhỉ? Câu hỏi này cứ xoay quanh trong trí tôi.
       Chuyến bay từ phi trường Melbourne đáp xuống Tân Sơn Nhất lúc 9giờ đêm. Thủ tục giấy tờ xong, tôi vội vã về ngay Vĩnh Long, nơi tỉnh lỵ cổ kính này. Khi mọi cảnh vật đã chìm vào giấc ngủ, 2 giờ sáng tôi về đến nhà.
       Tôi không tài nào ngủ được chẳng biết vì trái giờ hay lòng quá nôn nao? Vừa thiếp đi thì tiếng gà gáy, tôi không muốn thức dậy để được ôm trọn cái tĩnh lặng trong khí trời dịu mát cuối đông. Nhưng lắng nghe thỉnh thoảng có tiếng xe đưa bạn hàng ra chợ, tiếng chổi quét nhà để chuẩn bị cho một buổi sáng của các quán ăn và tiếng gánh kẻo kẹt, cùng tiếng dép kéo lê theo nhịp đi vì gánh nặng trên vai của người đem hàng ra chợ, tiếng rao “bánh mì nóng hổi, nóng dòn đây!”. Đã bao mươi năm qua, tôi không được nghe những âm thanh này, nhưng hôm nay vẫn còn thân quen, gần gũi quá. Tiếng còi xe càng nhiều theo nhịp điệu của người đi…inh ỏi..thế mà thật êm tai và thương mến làm sao!

(Trước 1975 là Trường Kỹ Thuật  đường Nguyễn Huệ. Sau 1975 đã đổi tên - Ảnh: Kim Oanh)
     Tôi choàng dậy, sửa soạn và đạp xe đi, tôi muốn tìm xem Vĩnh Long còn lại gì của những năm qua. Vâng, đường phố, nhà cửa, tiệm buôn đã thay đổi rất nhiều, những cây cầu gỗ ngày xưa nay đã thành cầu đúc duy chỉ còn Cầu Thiềng Đức là sàn gỗ lót lưa thưa. Bệnh viện đã dời về Long Hồ, Bưu điện dời về góc đường Đoàn thị Điểm và Hưng Đạo Vương ngày xưa. Một siêu thị được mở ra ở đường Nguyễn Huệ, Cầu Cái Cá và Cầu Lộ nay là đường một chiều. Dinh Tỉnh Trưởng là Viện bảo tàng, 

(Trường Trung Học Tư Thục Nguyễn Trường Tộ- Ảnh Kim Oanh)

Trường Nguyễn Trường Tộ đã bị phá bỏ và một đại lộ mở ra, đường cầu Khưu Văn Ba ngày xưa là đồng ruộng giờ đây phố xá mọc đầy, con đường này có một đài truyền hình được dựng lên. Nhà lồng chợ Vĩnh Long vừa xây lại, không còn nhóm chợ trên đường Gia Long nữa. Chợ Cua Long Hồ cũng được xây lại và rộng lớn hơn. Nhưng bên cạnh thay đổi ấy có một chợ rất mộc mạc và khắng khít với tôi vẫn không thay đổi đó là chợ nhỏ( có người gọi là chợ chồm hổm) cạnh Kho Dầu Cũ ở đường Văn Thánh, chợ chỉ nhóm trong vài tiếng cho những người trong xóm thân quen đằm thắm nghĩa tình.
       Người lớn tuổi không nhìn ra tôi. Tôi không nhìn ra lớp trẻ, nhưng bản chất hề hà, mộc mạc, của người dân Vĩnh Long vẫn không thay đổi, sinh hoạt nhộn nhịp mỗi lúc tăng dần…
      Gửi xe đạp, tôi dạo một vòng chợ. Cái chân chất, thật thà nhiệt tình mời gọi chào hàng vẫn còn lại nơi đây, đặc biệt vẫn còn một nét cố hữu là mua me nấu canh chua được tặng thêm ngò, trái ớt để nêm canh, mua bầu, bí đao, khổ qua được tặng vài tép hành lá… Ôi sao mà dễ mến làm sao!

(Chợ Vĩnh Long sau 1975 Đường Gia Long - Ảnh Phan Vũ Bình)
      Tản bộ xuống bến đò, tiếng cười nói rộn rã hơn lên, bên kia Cù Lao An Thành một mùi thơm quen thuộc của quê hương từ các lò nước mắm phảng phất theo cơn gíó bay sang, tôi hít vào thưởng thức để nhớ lại một mùi của trái Ô môi mà thuở còn tiểu học chúng tôi mang theo vào lớp, ăn xong dùng hạt để chơi trò úp tay đếm số. Một cảm giác ngất ngây về lại trong tôi. Nhắm mắt để tưởng chừng cả một khung trời Vĩnh Long đang dang rộng cánh tay đón tôi về trong đầm ấm, bao quấn quýt ngọt ngào, yêu thương ôm chặc lấy tôi.
      Nắng bắt đầu thức dậy, một buổi sáng tinh sương dịu mát, những tà áo dài trắng tung bay trong gió. Đường phố lại càng khởi sắc hơn lên vì các nữ sinh tha thướt, yểu điệu, thẹn thùng nói cười vô tư, có cô thì cặp mắt rạng ngời, liến thoắng bên cạnh các nam sinh chạy xe song song. Tất cả cho tôi sống lại một thời học sinh hoa mộng ngày xưa, tôi chợt thấy mình như trẻ lại. Tôi chợt biết, nước mắt tôi rơi! Khóc, khóc vì không ngờ rằng tôi trở về đây và tìm lại vết xưa đã một thời mất dấu.

(Trước Cổng Trường Nguyễn Trường Tộ - Ảnh Kim Oanh)

      Vĩnh Long thật cổ kính, nay cũng có nét tân thời.Vĩnh Long đã thay da đổi thịt, tôi mỉm cười vì biết là Vĩnh Long vẫn còn trẻ và trẻ mãi. Tôi tin tưởng rằng thời gian sẽ không bao giờ xoáy mòn được nét đặc thù dễ thương hiền hòa để muôn đời được mãi tiếng khen, dù ai chỉ một lần dừng chân ghé lại Vĩnh Long.
      Vĩnh Long đi dễ khó về!
      Tôi thẫn thờ trong không khí êm đềm, văng vẳng tiếng hát ca sĩ Quỳnh Lan từ quán café bên cạnh Cầu Tàu vang lên
"Về đây để thấy lại dáng xưa
Dáng người con gái thuở xa mờ
Dáng ai diễm lệ sau tà yếm
Phẩy dài buông lụa bước em đi
Về đây để thấy lại dáng xưa
Tôi đan bằng nốt nhạc mơ hồ
Dệt thành vuông lụa màu thương nhớ.
Cho nàng ôm gọn những vuông tơ
Yêu, ta yêu sao những tà yếm thắm
Với dải lụa đào e ấp tình ai
Yêu ta yêu sao những chiều vương nắng.
Dáng xưa yêu kiều xin ai chớ nhạt phai .
Giờ đây tôi ngắt ngàn tiếng tơ
Tôi đan thành giấc mộng mơ hồ
Gi người em nhỏ miền xa ấy
Mong nàng ôm trọn giấc mơ xưa".(*)

(Trường Trung Học Tống Phước Hiệp sau 1975 - Đường Gia Long)

      Vâng, đó là nàng Vĩnh Long! Mà tôi hình dung qua bài hát này, Vĩnh Long như cô gái thướt tha diễm lệ trong chiếc áo dài bay theo gió, thẹn thùng ánh mắt ngây thơ che nghiêng vành nón. Nụ cười hồn nhiên trong sáng, nhịp guốc khua vang như khúc nhạc xuân. Tất cả cho tôi lạc bước vào khung trời thơ mộng của một thuở nào trên phố Vĩnh Long.
      Vĩnh Long ơi! Câu hỏi tôi đã được trả lời “Vĩnh Long trẻ hoài, đẹp và đẹp mãi mãi với thời gian cho những ai còn trân quý Nàng”
      Sáng Vĩnh Long như tia nắng ấm áp nồng nàn ôm trọn trái tim tôi.  Vĩnh Long ơi! Xin cho tôi gửi về Nàng một ước mơ, mơ được giữ hoài nét thơ để người con gái Vĩnh Long muôn đời chớ nhạt phai.
      Cảm ơn Vĩnh Long và tình Nàng Vĩnh Long cho tôi sống và thở nhẹ nhàng sung sướng để biết rằng tim tôi vẫn còn đập.Vĩnh Long vẫn còn cho tôi hạnh phúc để tôi chợt biết tim mình không là phiến đá sầu đông.
(*) Nhạc Phẩm Dáng Xưa
Nhạc Sĩ Đồng Dương Chiều - Ca Sĩ Quỳnh Lan -Thực Hiện Kim Oanh  


Kim Oanh
Australia một mùa đông 2005
***
Mục Lục: Những Bài Văn Khác: Nhấp vào Links


5 nhận xét:

  1. Bai nay Kim Oanh viet rat la hay bai ngan nhung day du nhung tinh cam ma KO danh cho Vinh Long, da 40 nam roi tui cung chua tung tro lai VN de tham VL , doi khi buon va muon tro ve di vang thoi trai tre thi tui tim den trang Long Ho cua Kim Oanh cung du vui roi.. chuc KO nhieu suc khoe...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh Thái, 19 năm rồi Oanh cũng không trở về VN. Anh Lê Kim Hiệp qua đời nên không còn chi quyến luyến anh Thái ơi. Cám ơn anh nhiều dành cảm tình cho Long Hồ nha. Hồi ký anh viết vẫn còn nguyên đó.

      Xóa
  2. Muon tim di vang dep thoi con tre, minh con o Vinh Long , tim nhung hinh anh xua va dep cua VL ngay do , tim nhung dia danh, truong cu, duong xua thi ACE hay vao trang Long ho cua Le thi K Oanh thi se dat duoc nhung gi minh muon.. Thai Lam Cali 05/11/23

    Trả lờiXóa
  3. Cung da hon 10 nam roi chua tung vao trang cua KO.. Thoi gian troi qua qua nhanh , thoi gian da tan pha nhung net dep va hon nhien cua thoi con xuan sanh, canh vat va nguoi xua da khong con , viet vai dong hoi tham Kim Oanh , tam biet.. Thai lam Cali

    Trả lờiXóa
  4. Cám ơn anh Thái ghé thăm nha. Oanh rất vui gặp lại anh nơi đây. Anh có liên lạc với bạn bè nào ở VL không? anh còn đi làm hay về hưu?

    Trả lờiXóa